300 TRUYỆN HAY

TẬP 6 (250-300)


 

250. CỦA THẬT CỦA GIẢ

251. THA THỨ VÀ H̉A GIẢI

2S2. KHÔNG BIẾT DỰ LỄ SINH NHẬT CỦA AI

253. LƯƠNG TÂM CHAI L̀

254. CHỈ CÓ THƯỢNG ĐẾ MỚI CÓ QUYỀN TRÊN THIÊN NHIÊN

255. TIN MỪNG LỚN

256. SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM, TỐI TĂM CHẲNG HỀ NHẬN LẤY

257 TRUYỀN THUYẾT VỀ CÁC GĂ CHĂN CHIÊN

258. CHỬI RỦa NGƯỜI KHÁC TH̀ M̀NH NHẬN HẬU QUẢ

259. KHÔNG THẬT KHÔNG GIẢ

260. GIÀU MÀ KẸO

216. CƠ HỘI KHÔNG C̉N

262. TIN DỊ ĐOAN

263. HÔN NHÂN THEO CÁCH. GIA CỐP

264. NHẤT ĐỊNH KHÔNG CHỊU THA THỨ

265. NẾU

266. THA THỨ SẼ ĐƯỢC ÍCH LỢI

267. KHÁC BIỆT GIỮA CON LẠC ĐÀ VÀ CON NGƯỜI

268. HY SINH TÍNH MẠNG ĐỂ CỨU CON

269. MANG GỈNG MÁU CHÚA CỨU THẾ

270. THÀNH TÍN

271. NGÔI NHÀ ĐỔI CHỦ

272. NUÔI Ư ĐỊNH TRẢ THÙ SẼ KHÔNG ĐƯỢC ÂN XÁ

273. GIAM TẠI GIA

274. HĂY TỰ CỨU LẤY M̀NH

275. UY QUYỀN CHÚA GIÊSU  TRÊN CÁC QUỶ

276. CÁC QUỶ RẤT SỢ TÍN ĐỒ THẬT CỦA CHÚA

277. NHIỄM VI TRÙNG TỘI LỘI

278. TRONG ĐẤNG CHRIS ĐƯỢC ĐỔI MỚI

279. MỀM DỊU SẼ TRƯỜNG TỒN

280. NƯỚC MẮT THỐNG HỐI ĂN NĂN

281. ĐỊNH MỆNH HAY TỰ DO

282. GIẢNG BẰNG HÀNH ĐỘNG

283. CÁCH GIÚP LẤY LẠI HẠNH PHÚC

284. KHÔNG PHẢI PHÉP LẠ CỦA CHÚA GIÊSU

285. LÀM VỮNG MẠNH ĐỨC TIN ANH EM

286. TẶNG PHẨM CỦA THƯỢNG ĐẾ

287. T̀M NHỮNG NGƯỜI BẠN DÁM CHẾT V̀ CHÂN LƯ

288. KHÁM PHÁ QUAN TRỌNG NHẤT CỦA MỘT NHÀ BÁC HỌC

289. CẨN THẬN G̀N GIỮ TẤM L̉NG

290. GIÚP NGƯƠI KHÁC ĐEM LỢI CHO M̀NH

291. CHỨNG MINH THUYẾT DUY VẬT

292. ĐỪNG NÓNG NẢY HẤP TẤP

293. TỘI LỖI LÀ ĐIỀU GỚM GHIẾC

294. XỬ THẾ

295. L̉NG THA THỨ

296. CHỮA NHŨNG TẤM L̉NG TAN VỠ

297. ĐỪNG CHỨA CỦA CẢI DƯỚI ĐẤT

298. ĐỪNG ĐỂ GỈNG NƯỚC CUỐN TRÔI

299. CƠ ĐỐC NHÂN BAO GIỜ CŨNG SẴN SÀNG THA THỨ

300. THEO THUYẾT TIỀN ĐỊNH MÙ QUÁNG

 

 

250. CỦA THẬT CỦA GIẢ

Vào năm 1974, viện bảo tàng mỹ thuật ở Luân đôn, Anh quốc cho tŕnh bảy tấm h́nh viện cho là của nhiếp ảnh gia Francis Hetling chụp vào trước năm 1850, tức là trên 140 năm trước đây. Theo lời giải thích của viện bảo tàng th́ 7 tấm h́nh này đă do ông Graham Ovenđen t́nh cờ t́m được.

Măi đến năm 1981 người ta mới khám phá ra những tấm h́nh đă vàng và có vẻ cũ kỹ trên một trăm năm đó chỉ là những tấm h́nh giả mạo do ông Ovenden và một chuyên viên nhiếp ảnh tên là Grey thực hiện. Họ dùng kỹ thuật và vật liệu chụp h́nh của thế kỷ 19, dàn cảnh cho một số thiếu niên trai và gái ăn mặc quần áo cũ kỹ rách rưới rồi chụp những bức h́nh, nói là để mô tả điều kiện nghèo nàn của xă hội Anh vào giữa thế kỷ 19. Sau khi sang h́nh ra giấy, họ dùng một kỹ thuật đặc biệt làm cho h́nh vàng đi và trông như là h́nh đă cũ trên một thế kỷ, làm cho cả nhưng chuyên viên của viện bảo tàng cũng bị mắc lừa.

Nhưng sau đó một chuyên viên đă nghiên cứu kỹ càng và t́m ra một số sơ hở nên cuối cùng đă khám phá ra 7 tấm h́nh đó là h́nh giả.

Có lẽ trong lịch sử nhân loại, thứ bị loài người vu khống là giả cách kịch liệt nhất và dai dẳng nhất là bộ Kinh Thánh. Đă có những ông vua, những nhà độc tài tàn ác ra lệnh đốt và tiêu diệt Kinh thánh, cũng có những nhà khoa học chỉ trích Kinh thánh, nhưng Kinh thánh vẫn vững như núi thái sơn, v́  Kinh thánh là lời Thượng Đế. (ĐTPÂ).

251. THA THỨ VÀ H̉A GIẢI

Em bé Corina 13 tuổi, người Uruguay, thuật chuyện:

-Ở trước nhà tôi có một bà hàng xóm. Một lần kia bà đi nói xấu mọi người về gia đ́nh tôi. Mẹ tôi biết được nên rất buồn ḷng. Và mẹ tôi cấm tôi không được nói chuyện với bà hàng xóm đó nữa. Tôi vâng lời mẹ và giữ như vậy được một thời gian dài. Nhưng một ngày kia, tôi cùng với một người bạn gái đi ngang gần nhà bà hàng xóm, bất chợt thấy bà, tôi đă chào bà ta.

Khi trở về nhà, Corina vội nói với mẹ:

-Mẹ à, chúng ta không thể tiếp tục cư xử như từ trước đến nay đối với bà hàng xóm nhà ḿnh. Chúng ta phải chào khi gặp bà ấy, v́ bà ấy cũng là tín hữu và Chúa ở trong tâm hồn bà ấy.

Corina tiếp:

-Mẹ tôi cho tôi là có lư, và từ đó chúng tôi nói chuyện với bà hàng xóm, và dần dần bà trở thành bạn của gia đ́nh chúng tôi. (MV).

2S2. KHÔNG BIẾT DỰ LỄ SINH NHẬT CỦA AI

Một bà nhà giàu kia tổ chức lễ sinh nhật cho con bà thật linh đ́nh, tưng bừng náo nhiệt. Nhiều bạn bè được mời tham dự. Ăn uống, chúc tụng, vui chơi, nhảy nhót thật vui vẻ. Đang cuộc vui, có một bà bạn hỏi:

-Hôm nay sinh nhật của ai vậy?

Bà ta đáp:

-Sinh nhật của bé Antony, con tôi.

Bà bạn ngạc nhiên hỏi:

-Thế bé Antony đâu mà tôi không thấy?

Bà ta trả lời:

-Tôi đă gởi nó bên nhà mẹ tôi, sợ có nó ở đây quấy phá làm giảm cuộc vui của chúng ta.

Nhiều người chúng ta thờ phượng Chúa, dự các lễ liên quam tới Chúa như lễ Noel, lễ Phục sinh v.v...với tinh thần của một bà bạn đi dự sinh nhật nhưng không biết là sinh nhớt của ai và c̣n tệ hơn nữa, giống như người đàn bà giàu có tổ chức sinh nhật của con mà chính con bà không hiện diện lrong buổi lễ đó, chỉ với mục đích vui chơi mà thôi. (TTBG).

253. LƯƠNG TÂM CHAI L̀

Mấy năm trước đây , người ta quật mồ một người lại Sao Paulo, nước Ba Tây, mà người ta tin đó là bác sĩ Josef Mangele, người được gán cho danh hiệu là "thiên thần chết chóc v́ đă sát hại hơn 400.000 người Do thái trong thế chiến thứ hai. Cho đến nay, người ta xác định đến 90% xác chết đó chính là xác của bác sĩ Josef Mengele, người mà Do thái cũng như nhiều nhà cầm quyền đă lùng kiếm suốt mấy mươi năm qua những tội phạm chiến tranh do ông gây ra. Người con của ông, hiện đang sống tại Đức, sau khi được phỏng vấn đă cho biết, dù không biết đích xác đó có phải là xác cha ḿnh hay không, nhưng ông tin đó chính là thi thể của thân phụ ông. Khi được hỏi về những liên hệ giữa ông và cha ông trong nhưng năm c̣n sống, ông cho biết là cha ông không bao giờ ân hận về những hành động giết chóc tàn ác của ḿnh cả.

Một người giết hại gần nửa triệu sinh mạng trong pḥng hơi ngạc hay thí nghiệm y khoa, vậy mà bao nhiêu năm vẫn không có ân hận, ràng là người có lương tâm chai ĺ. Lương tâm con người rất nhạy cảm, tuy nhiên với thời gian và hoàn cảnh, lương tâm ấy có thể bị chai lỳ, nghĩa là không c̣n nhạy cảm trước những hành vi tội ác nữa. Một trong những lư do của lương tâm chai ĺ là v́ Thượng Đế đă bỏ mặc cho con người phạm tội sau khi đă cảnh cào nhiều lần mà họ không nghe. Đây là h́nh phạt kinh khủng nhất của Thượng Đế. Nếu Thượng Đế h́nh phạt,, chúng ta c̣n có cơ hội ăn năn, nhưng nếu Thượng Đế bỏ mặc, lương tâm chúng ta trở thành chai ĺ, chúng la không thể ăn năn được nữa và chắc chắn sẽ gánh lấy hậu quả tai hại muôn đời (ĐTPAâ).

254. CHỈ CÓ THƯỢNG ĐẾ MỚI CÓ QUYỀN TRÊN THIÊN NHIÊN

Trong lịch sử Anh quốc có một ông vua tên là Canute, cai trị đầu thế kỷ thứ 11. Theo những truyền thuyết dân gian, th́ vua Canute rất khờ khạo, song theo sử gia Henry of Huntingdon, vua Canute lại là người rất khiêm tốn.

Có lần vua làm một hành động lạ lùng. Vua cho họp tất cả quần thần ở bờ biển, rồi dơng dạc ra lệnh bảo sóng biển phải ngưng đập vào bờ. Nhưng lệnh vua ban ra mà sóng biển không ngừng, cứ tiếp tục đập vào bờ làm vua bị ướt hết. Theo Henry of Huntingdon cho biết việc vua Canute ra lệnh cho sóng biển nhằm mục đích bày tỏ sự khiêm tốn của ḿnh. Khi cai trị trong triều, vua Canute thường bực tức v́ các cận thần suất ngày cứ lấy lời ninh bợ tâng bốc vua. Họ nói rằng vua có quyền hành to lắm, lệnh vua ban ra ai cũng phải nghe, đến cả cơi thiên nhiên cũng phải nể sợ.

Để dạy cho quân thần và toàn thể thần dân một bài học, vua Canute đă cho tổ chức buổi lễ ở bờ biển. Sau khi bị sóng tạt ướt hết, vua mới dạy rằng: "Quyền hành trong tay các vua chỉ là một thứ quyền hành trống rỗng và không có giá trị chi cả. Chỉ một ḿnh Thượng Đế, là Đấng Tạo Hóa, mới có quyền ra lệnh cho trời, đất, biển và muôn loài vạn vật vâng theo mạng lệnh của Ngài". (LL).

255. TIN MỪNG LỚN

Một thương gia ở Lỗ ma ni năm 1940 bán cho một công ty Mỹ một số hàng hóa, nhưng rồi chiến tranh xảy đến quê hương ông, sự liên lạc bị gián đoạn. Sau đó Lỗ ma ni thuộc phe chủ nghĩa Cộng sản, người thương gia này phải lo đối đầu với cuộc sống mới, nên quên luôn số hàng đă cung cấp cho công ty Mỹ đó. Vả lại, công thương yêu của ông cũng đă bị nhà nước quản lư.

Nhưng mới đây, khi Cộng sản sụp đổ sự liên hệ  với thế giới bên ngoài được tái lập. Bất ngờ, con của người thương gia này được thông báo rằng ông ta được quyền thừa hưởng một số tiền trị giá 34 triệu rưỡi Mỹ kim. Đó là số tiền bán hàng 52 năm về trước và tiền lời từ đó đến nay của cha ông ta.

V́ mất liên lạc nên công ty Mỹ kư thác số tiền ấy vào ngân hàng. Nay yêu cầu ông ta qua Mỹ làm thủ tục để nhận lănh.

*Bất ngờ một công nhân nghèo ở Lỗ ma ni trở thành triệu phú, điều mà ông ta khôllg bao giờ nghĩ đến. Đối với người Lỗ ma ni này, tin ḿnh trở thành triệu phú là tin mừng lớn cho ông. Gần 2000 năm trước, thiên sứ đă rao báo cho nhân loại một tin mừng lớn từ Thượng Đế:" này ta báo cho các ngươi một Tin Lành, sẽ là một tin mừng lớn cho muôn dân. Ấy là hôm nay tại thành Đavít đă sanh cho các ngươi một Đấng Cứu Thế là Christ. là Chúa" (Lu 2:10,11).(TTBG).

256. SỰ SÁNG SOI TRONG TỐI TĂM, TỐI TĂM CHẲNG HỀ NHẬN LẤY

Trong lớp 12 trường trung học Midlothian có một học sinh tên là George Moore, mặc dù cậu này cố gắng ăn mặc và sinh hoạt cho giống các bạn cùng lớp, nhiều người vẫn nhận thấy cậu không thuộc vào lớp tuổi của các bạn học và trông cậu có cái ǵ khác thường. Đến ngày 24-10-1987, khi t́m thấy xác cậu George Moore trong lùm cây với hai phát đạn trong đầu, người ta mới biết rằng cậu này là một cảnh sát viên ngụy trang.

Tên thật của cảnh sát viên này là George Raffield, 21 tuổi, và nhiệm vụ của ty cảnh sát giao phó cho anh ta là ngụy trang làm học sinh trường trung học Midlothian để điều tra một hệ thống buôn lậu ma túy. Nhưng khi các tay buôn lậu khám phá ra George Raffield làm việc cho cảnh sát, họ liền thanh toán và bỏ xác anh ta ở một nơi cách thành phố 7 dặm về phía Nam.

Khi nghe tin này, dân chúng thành phố Midlothian rất ngạc nhiên v́ đây là một thành phố nhỏ, chỉ có 7.500 dân và từ trước tới nay vẫn được coi là một địa phương an tĩnh lương thiện.

Cậu chuyện một thành phố có vẻ lương thiện lại là nơi có những tay buôn lậu sát nhân, không tôn trọng luật pháp và khi có người của pháp luật xen vào hoạt động đen tối của họ th́ liền ra tay sát hại, đă làm cho chúng liên tưỏng đến mấy câu Kinh thánh sau đây:"Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người. Sự sáng soi trong tối tăm, tối tăm chẳng hề nhận lấy sự sáng...Ngài đă đến trong xứ ḿnh, song dân ḿnh chẳng hề nhận lấy"

257 TRUYỀN THUYẾT VỀ CÁC GĂ CHĂN CHIÊN

Có một câu chuyện kể khi các gă chan chiên dược thiên thần báo tin, họ bàn với nhau đi đến xem. Tất cả đều đi, nhưng có một người chăn chiên trong bọn họ quyết định ở lại tiếp tục canh giữ bầy chiên của ḿnh. Anh chàng này lư luận:

-Không phải tôi không biết điều thiên thần nói là thật, tôi biết rằng đi gặp Chúa Cứu Thế vừa mới hạ sinh là một phước lành.,nhưng tôi không muốn bỏ đàn chiên bơ vơ.

Người chăn chiên nói không muôn bỏ việc làm ḿnh đi gặp Chúa Cưú Thế,v́ vậy anh đă mất cơ hội ngàn năm một thuở chiêm ngưỡng Chúa Cưú Thế vừa hạ sinh, trong khi đó th́ những người chăn chiên khác vội vàng đi đến đó " họ thấy Maria, Giuse và đặc biệt là thấy con trẻ đang nằm trong máng cỏ. Họ đă gặp Đấng Cưú Thế.(TTBG)

258. CHỬI RỦa NGƯỜI KHÁC TH̀ M̀NH NHẬN HẬU QUẢ

Có một người kia ghét một người nọ, lúc nào cung viết thơ, viết báo chửi rủa, mạt sát. Song người ấy vẫn điềm nhiên coi như không có chuyện già xảy ra. Người kia tức giận, bèn đến hỏi:

-Bộ ông là gỗ đá sao mà tôi chửi ông không biết thẹn?

Ông bị chửi rủa hỏi:

-Nếu ông có một món quà đem dâng cho một người bạn, người bạn không chịu nhận th́ món quà ấy thuộc về ai?

Ông ta trả lời:

-Th́ thuộc vẻ tôi chứ c̣n thuộc về ai!

Người bị chửi rủa tiếp:

-Tôi cũng thế, lâu nay ông chửi rủa tôi, nhưng tôi không nhận, vậy xin trả lại cho ông đó !

259. KHÔNG THẬT KHÔNG GIẢ

Ai muốn có sổ thông hành (passport) dều có thể mua với giá 135 đô la, nếu là thương dân, hay giá 95 đồ la, nếu là quân nhân. Loại thông hành này mới ngó cung có vẻ như thông hành thật, v́ cũng đóng b́a phastic và cũng có in hàng chữ mạ vàng, như chữ: "Passport, Republic of Ceylon", có nghĩa là thông hành nước Cộng ḥa Ceylon.

Người sản xuất ra loại thông hành này là bà Donna Walker, có nói rằng, hiện nay tên nước Cộng ḥa Ceylon không c̣n được ghi trên bản đồ thế giới nữa, v́ quốc gia này đă đổi tên thành Sri Lanka. Bà Walker nêu tên Ceylon chỉ có mục đích làm thí dụ, v́ thực ra bà đă dùng tên hiệu quốc gia khác. Nhưng để khỏi bi truy tố về tội làm thông hành giả mạo, bà chỉ dùng những tên đă lỗi thời, không c̣n được thông dụng chính thức nữa. Bà Walker cũng cho biết là sổ thông hành bà bán ra tuy không phải là thông hành thật, nhưng cũng không phải là thông hành giả mạo.

Bà gọi loại thông hành này là thông hành ngụy trang, để cho các công dân Hoa kỳ, nhất là các nhân viên ngoại giao và quân nhân xuất tŕnh cho những tên khủng bố, trong trường hợp máy bay họ đi bị không tặc đánh cướp. Theo kinh nghiệm mấy năm gần đây th́ một số công dân Hoa kỳ đă bị quân khủng bố đánh đập tàn nhẫn, cũng có người đă bị hạ sát sau khi họ xuất tŕnh thông hành Hoa kỳ.

Bộ tư pháp Hoa kỳ cho biết. Hoa kỳ không có đạo luật nào cấm đoán việc bán thông bành ngụy trang, c̣n bộ ngoại giao cũng nói rằng, bộ không phản đối việc công dân Hoa kỳ sử dụng thông hành ngụy trang, miễn là mỗi công dân đều xuất tŕnh thông hành hợp pháp khi họ xuất cảnh hay nhập cảnh.

Có thể đây là lần đầu chúng ta nghe nói đến một thứ thông hành không thậtt không giả, không hợp pháp mà cũng không phi pháp. Nhưng trên lănh vực tâm linh, t́nh trạng không thật không giả đă len lỏi vào nhiều cá nhân, nhiều tổ chức mang danh Cơ đốc, mang danh là phục vụ Chúa Cưú Thế từ bao nhiêu đời nay. Chính Chúa Giêsu đă gọi những cá nhân, những tổ chức không thật không giả nầy là "hâm hẩm", khi phán rằng:" Ta biết công việc của ngươi, ngươi không lạnh cũng không nóng. Ước ngươi lạnh hoặc nóng th́ hay! Vậy, v́ ngươi hâm hẩm, không nóng cũng không lạnh nên ta sẽ nhả ngươi ra khỏi miệng ta " (Khải 3:15,16). (ĐTPAâ).

260. GIÀU MÀ KẸO

Tại một hội thánh kia, ngày Chúa nhật mục sư mở được lạc quyên để sửa lại mái nhà thờ v́ đă mục, ngói hay rớt xuống, sợ nguy hiểm cho tín hữu dự nhóm.

Sau khi tŕnh bày, ông chọn một người "khai sổ". Để có người "mở hàng" tốt, làm gương cho những người khác, mục sư liền mời một tín đồ là một thương gia giàu có đang ngồi ẩn ḿnh phía sau hứa dâng trước. Ông này giàu nhưng rất kẹo, nên ông đứng lên hứa:

- Tôi hứa dâng 5 đô la.

Ông mục sư thật ngă ḷng, ông giàu mà "mở hàng" điều nầy th́ chắc hôm nay lạc quyên không được bao nhiêu. Th́nh ĺnh một viên ngói rớt ra, rơi trúng ngay đầu ông tín đồ giàu mà kẹo này. Tưởng bị Chúa phạt, ông la lớn:

-Không, tôi hứa dâng 500 đô la.

Người ta nghe tiếng cầu nguyện vang lên trong nhà thờ:

-Rớt nữa đi Chúa, rớt nữa đi Chúa!

216. CƠ HỘI KHÔNG C̉N

Có một bà ở New York sau khi nghe các giáo sĩ làm chứng về công việc truyền giáo, bà rất cảm động và mặc dầu tuổi đă già nhưng bà cũng hứa nguyện dâng ḿnh làm nhà truyền giáo.

Song khi bà nộp đơn với Hội truyền giáo xin làm giáo sĩ th́ đă bị từ chối v́ tuổi tác. Bà không nản ḷng, tiếp tục đi hết Hội truyền giáo này tới Hội truyền giáo khác gơ cửa nộp đơn. Kết quả là không hội nào chịu nhận bà cả, dù bà hết lời năn nỉ, nài xin.

Khi c̣n có sức lực hăy dâng hiến đời ḿnh phục vụ Chúa, đừng chờ tới khi già, hưu trí, lúc đó chẳng những không c̣n sức mà cũng không Hội truyền giáo  nào nhận cả. Cơ hội sẽ không c̣n cho chúng ta nữa. (TTBG).

262. TIN DỊ ĐOAN

Vào hạ tuần tháng l0-1987, David Gaitan, 22 tuổi. Bị đưa ra ṭa ở San Antonio, tiểu bang Texas, và bị thẩm phán David Berchelman kêu án 7 năm tù về một vụ trộm anh đă tổ chức vào ngày 23-6-1987.

Nhưng David Gaitan yêu cầu vị thẩm phán:

-Xin thẩm phán cho tôi được đổi án, v́ con số 7 là một con số xui xẻo đối với tôi. Tôi không muốn con số đó.

Thẩm phán chấp nhận lời yêu cầu đó và tăng án anh ta thành 8 năm tù.

V́ tin dị đoan anh David Gaitan đă bị trắng án từ 7 năm lên 8 năm tù, nhưng nếu chúng ta không ư thức ràng và không đặt trọn niềm tin vào kế hoạch cứu chuộc nhân loại của Thượng Đế, chúng ta chắc chắn hư vong đời đời (ĐTPÂ).

263. HÔN NHÂN THEO CÁCH. GIA CỐP

Tại một viện thần học nọ, trong một chương tŕnh giải đáp thắc mắc thanh niên, đang bàn về đề tài hôn nhân: Làm cách nào để nam nữ có thể quen nhau, hoặc tiến tới hôn nhân?

Một sinh viên thắc mắc hỏi giáo sư hướng dẫn:

-Thưa giáo sư chứng ta có nên theo gương mẫu trong Kinh thánh để trai gái tiến tới hôn nhân không?

Giáo sư trả lời:

-Điều đó rất tốt

Sinh viên nầy tiếp:

-Vậy th́ theo cách của Gia cốp, trong sách Sáng thế kư 29:11, nam nữ gặp nhau th́ việc trước tiên là chạy đến...hôn nhau.

Vị giáo sư cũng không vừa:

-Được chứ! Thầy có thể bắt chước Gia cốp, gặp cô nào hợp nhăn là chạy đến hôn ngay, nhưng thầy cũng nên đọc tiếp phần kế của câu Kinh thánh thầy trưng dẫn, sau khi hôn Rachên rồi Gia cốp cất tiếng lên...khóc! Nếu thầy theo cách đó th́ thầy cũng nên chuẩn bị khóc v́ bị đuổi khỏi viện. (TTBG).

264. NHẤT ĐỊNH KHÔNG CHỊU THA THỨ

Một bà tín đồ nọ rất trung tín nhóm thờ phượng, học Kinh thánh và tham dự các buổi cầu nguyện. Bà có trí nhớ thật tốt, thuộc ḷng nhiều bài thánh ca và đoạn Kinh thánh.

Một lần kia chồng bà phạm lỗi, sanh thói mèo chuột. Kết quả là hai người ly thân. Chồng bà ăn năn, nhiều lần xin lỗi bà, nhưng bà nhất định không tha thứ cho ông. Hai người cất hai căn nhà chung xóm, nhóm chung một hội thánh, nhưng trải qua mấy chục năm, bà vẫn c̣n ghét ông.

Khi mục sư khuyên bà nên tha thứ cho ông, bà bảo:

-Xin Chúa tha thứ tội cho tôi, chứ tôi không thể nào tha thứ cho ổng được.

Mục sư hỏi bà có đọc trọn bài "cầu nguyện chung" chưa, trong đó có đoạn "xin tha tội cho con, như con cũng tha kẻ phạm tội cùng con"?

Bà trả lời:                        

-Tôi bỏ qua phần sau!

Một trong những đặc tính cao cả của Đức Chúa Trời là sự tha thứ dồi dào của Ngài. Cơ đốc giáo cũng không tồn tại nếu không có sự tha thứ. Tinh thần của Cơ đốc giáo là tinh thần tha thứ. Lời Chúa dạy: "Hăy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy ḷng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đă tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy. (Eâph 4:32). (TTBG)

265. NẾU

Ai đă đọc bộ truyện "Les Miserables" của văn hào Victor Hugo chắc đều nhớ đoạn kể lại trận Waterloo là trận đánh quyết định số phận của hoàng đế Napolêon nước Pháp. Victor Hugo kể rất tỉ mỉ nào là địa h́nh, địa vật, thời tiết, quân số, vũ khí, tinh thần quân sĩ hai bên tham chiến, cũng như cách bố trí của quân đồng minh Anh Đức và các hướng tiến của quân đội Pháp.

Nhưng sau khi nêu rơ là hoàng đế Napolêon đă thảm bại ở Waterloo, nhà văn Victor Hugo c̣n nêu ra chữ "nếu". Nếu hoàng đế Napolêon đă không quá tin một người hướng đạo Bỉ để phải bị thiệt hại nhiều đơn vị thiện chiến khi băng qua một thung lũng dẫn đến Waterloo, và nhất là nếu đoàn viện binh Pháp đă đến kịp và tham chiến trước khi đạo binh của Đức đến tăng cường đạo binh Anh, th́ Napolêon hẳn đă thắng trận Waterloo rồi.

Khi nghiên cứu lịch sử, như đoạn lịch sử của nước Pháp khi hoàng đế Napoléon thất trận ở Waterlon, chúng ta có thể dùng trí tưởng tượng để đặt ra nhiều giả thuyết bắt đầu bằng chữ "nếu", mặc dù trên thực tế chúng ta đều bất năng không thể sửa lại lịch sử. Ngược lại ngay từ bấy giờ, chúng ta có thể để ít th́ giờ nghĩ đến cơi đời đời tức là nghĩ đến thiên đàng và hỏa ngục, rồi căn cứ trên lời dạy của Thánh Kinh, để dùng chữ "nếu " cảnh tỉnh chính ḿnh. "Ai tin Con th́ được sự sống đời đời, (nếu) ai không chịu tin Con th́ chẳng thấy sự dống đâu, nhưng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó " (Giăng 3:36). (ĐTPAâ).

266. THA THỨ SẼ ĐƯỢC ÍCH LỢI

Sở Trang Vương, sau khi dẹp loạn Đấu Việt Tiêu, mở yến khoản đăi tất cả các quan lớn nhỏ. Tiệc tùng tới tối, Sở Trang Vương sai người thiếp yêu là Hứa Cơ đi mời rượu khắp các quan triều thần. Gió thổi tắt nến, có quan đại phu lợi dụng lúc tăm tối, nắm vạt áo Hứa Cơ, nhưng nàng giựt đứt được giải mũ của viên quan. Hứa Cơ xin Sở Trang Vương thắp nến lên gấp để t́m ra thủ phạm, nhưng Sở Trang Vương truyền cho tất cả mọi người đều phải dứt đứt giải mũ trước khi thắp sáng nến lên. V́ vậy, thủ phạm không được nhận diện ra và chẳng ai biết có chuyện ǵ xảy ra.

Về sau, khi Sở Trang Vương đi đánh Trịnh, có viên phó tướng của Tương Lăo dẫn 100 quân đi mở đường, xông pha đánh tới tấp, không ai địch nổi, nên đă chiến thắng địch mà không cần đến đại quân. Sở Trang Vương gọi đến toan trọng thưởng, nhưng tên phó tướng đó là Đường Giao mới thú thực ḿnh là người đă nắm vạt áo của Hứa Cơ trước kia.

V́ Sở Trang Vương đă quảng đại không bắt tội, nên Đường Giao hết ḷng báo đáp. Tha thứ mang lại ích lợi cho chính người thư tha và nhiều khi họ được lănh nhận nhiều hơn kẻ được tha thứ nữa. (MV).

267. KHÁC BIỆT GIỮA CON LẠC ĐÀ VÀ CON NGƯỜI

Hai người bạn đang nói chuyện với nhau, một người không uống rượu hỏi người uống rượu:

-Anh có biết sự khác biệt giữa con lạc đà và con người là ǵ không?

-Rất dễ, lạc đà là loài thú, c̣n con người là loài người.

-Chưa đúng làm!

-Vậy là ǵ?

Người bạn không uống rượu trả lời:

-Con lạc đà có th́ làm việc 10 giờ liên tục mà không uống ǵ cả, c̣n con người có thể uống 10 giờ liên tục mà không làm ǵ cả.

268. HY SINH TÍNH MẠNG ĐỂ CỨU CON

Tối Chúa nhật 16-8-1987, chuyến máy bay số 255 của hăng hàng không Northwest vừa cất cánh ở phi trường Detroit đă đâm nhào xuống đất và phát hỏa dữ dội. Theo tin tức th́ tất cả hành khách và phi hành đoàn, gồm trên 150 người đều đă thiệt mạng. Đó là chưa kể hai người đang ở dưới đất cũng thiệt mạng v́ phi cơ rơi nhằm. Khi nghe tin nầy, cụ Anthony Cichan rất đau đớn và thất vọng, v́ cụ biết con trai của cụ là Michael Cichan, dầu là Paula và hai cháu nội là David 6 tuổi và Cecilia, 4 tuổi, đều đáp chuyến máy bay vừa lâm nạn.

Nhưng đến 9 giờ sáng thứ hai 17-8-1987, cụ được tin đội cứu hỏa t́m thấy một em bé gái sống sót, nhưng bị thương nặng và đă được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Cụ liền gọi điện thoại cho đơn vị cứu hỏa của quận Wayne và quả quyết rằng em bé sống sót đó chính là Cecilla, cháu nội của cụ. Sau khi khám nghiệm, bệnh viện xác nhận cụ Anthony Cichan đă đoán đúng, v́ em bé sống sót đă được mẹ là bà Paula Cichan lấy thân làm bức mộc che chở em nên em đă không bị lửa đốt cháy.

Với những bằng chứng t́m được tại chỗ phi cơ rơi và với lời khai của các nhân viên cấp cứu, ông Anthony Cichan quả quyết rằng cháu nội của ông c̣n sống là nhờ mẹ đă đem thân bảo vệ con, và ai đă làm quen bà Paula đều biết rằng bà lúc nào cũng sẵn sàng hy sinh cho con cái.

Gương hy sinh của bà Paula Cichan là một gương hy sinh đáng cho chúng ta khâm phục. Chúng ta liên tưởng đến sự hy sinh của Chúa Cứu Thế Giêsu khi Ngài đă chịu chết thay thế nhân loại trên cây thập tự. (ĐTPAâ).

269. MANG GỈNG MÁU CHÚA CỨU THẾ

Mới đây có hai người Pháp viết một quyển sách về những người thuộc ḍng họ quư tộc của Pháp. Sau 15 năm thu thập, t́m kiếm, hai người này liệt kê ra 28.000 người có tên họ thuộc hoàng gia Pháp.

Nhưng khi nghiên cứu kỹ, hai người cho biết thật ra chỉ có 4.057 người thật sự mang gịng máu của ḍng dơi quư tộc mà thôi. C̣n lại chỉ có tên, chứ không có máu quư tộc trong người.

Chúng ta là Cơ đốc nhân thuộc ḍng họ hoàng gia thiên đàng, song thật sự chúng ta có mang gịng máu của Chúa Cứu Thế Giêsu không? "Nhưng nếu chúng ta đi trong sự sáng cũng như chính ḿnh Ngài ở trong sự sáng, th́ chúng ta giao thông cùng  nhau và huyết của Đức Chúa Giêsu Con Ngài làm sạch mọi tội chúng ta" (I Giăng I:7). Tức khắc chúng ta có gịng máu Chúa Cứu Thế tràn ngập trong từng mạch máu, chảy khắp châu thân, linh luồn ḿnh. (TTBG).

270. THÀNH TÍN

Vào năm 1981, tờ Nữu ước Thời báo, là nhật báo nổi tiếng ở Hoa kỳ có đề nghị rằng chính phủ Hoa kỳ nên trả lương hưu trí và gắn huy chương cho ông cụ người Trung Hoa, 75 tuổi. Ông cụ không phải một nhà chính trị, quân sự kinh tế, hay là một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, mà chỉ là một người lao công, làm việc cho một lănh sự quán Hoa kỳ tại một thị trấn nhỏ bên Trung hoa.

Khi Hoa kỳ cắt đứt liên hệ ngoại giao với Trung hoa, lănh sự quán này bị đóng cửa và trong suốt 35 năm, ông cụ mỗi ngày đến đấy quét sân vườn và lau sàn nhà một lần. Tờ Nữu ước Thời báo viết: "Người thiếu trung tín chắc chắn sẽ lập luận rằng: Thôi, cần chi quét lá cây mỗi ngày cho mệt, có ai biết đâu? Lá cây đâu có biết nói mà sợ? Nhưng ông cụ này trung tín làm bổn phận suốt 35 năm, mặc dù không nhận được lương hướng và không có ai kiểm soát

Trung tín hay thành tín, là một đức tính rất hiếm có. Hiếm có v́ con người thường đặt điều kiện để trung tín, hoặc gặp các điều dện ngoại cảnh không cho phép, như trường hợp cha mẹ hứa với con sẽ nuôi con ăn học cho đến khi thành tài nhưng v́ buôn bán thất bại mà đă thất hứa với con, hay bà mẹ v́ đau yếu mà không săn sóc dạy dỗ con cách chu đáo. Theo Thánh kin chỉ có Thượng Đế mới trung tín hay thành tín  tuyệt đối, v́ chỉ có Thượng Đế là Đấng Toàn Năng không bị các điều kiện ngoại cảnh chi phôi và cũng chỉ có Thượng Đế mới giữ đúng lời hứa mặc dù loài người đă thành tín, đă vô ơn bạc nghĩa, đă khinh thường t́nh yêu của Ngài. (ĐTPAâ). .

271. NGÔI NHÀ ĐỔI CHỦ

Có một căn nhà nằm ven một trục lộ chính. Chủ căn nhà ấy là một tên cướp khét tiếng giết người cướp của không gớm tay. Mỗi khi có dịp đi qua con đường có căn nhà ấy ai ai cung t́m cách lẫn tránh hoặc t́m đường khác mà đi.

Một ngày kia tên cướp bị bắt, căn nhà bị tịch thu và cấp cho một bác sĩ nổi tiếng trong vùng đến ở. Bác sĩ này rất tài giỏi và rất thương người sẵn sàng giúp đỡ dân chúng, nên ai cũng mến phục.

Từ khi căn nhà đổi chủ, ai nấy đều muốn đi ngang qua con đường đó để ghé chào thăm vị bác sĩ vài câu, hay tặng ông quà cáp để tỏ ḷng ái ân.

Căn nhà vốn giống nhau, nhưng sự khác biệt ở chỗ người ngự trong nhà ấy. Đời sống chúng ta khác nào như một ngôi nhà. Khi ma quỉ chủ trị các đời, chúng ta làm đủ mọi thứ ḿnh muốn khiến nhiều người lo sợ, song khi Chúa Giêsu làm chủ cuộc đời, chúng ta được biến đổi mang niềm vui phước hạnh cho kẻ khác. (TTBG).

272. NUÔI Ư ĐỊNH TRẢ THÙ SẼ KHÔNG ĐƯỢC ÂN XÁ

Ông Lucien, một công chức tận tụy ở bang Kentucky, Hoa kỳ, xin được với thống đốc tiểu bang ban ân xá cho ông Sam, người bạn cũ của ḿnh, c̣n bị giam tám năm nữa trong nhà tù.

Với sắc lệnh ân xá cầm trên tay, ông Lucien tới nhà tù, ngỏ ư đưa bạn về nhà sống chung với ḿnh. Người bạn cho biết sẽ trả thù quan ṭa và người làm ngay sau khi rời khỏi tù. Nghe vậy, ông Lucien lên xé nát sắc lệnh ân xá bỏ đi

Lời Chúa dạy:"Hỡi anh em yêu dấu của tôi ơi, ḿnh chớ trả thù ai nhưng hăy nhường cho cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời, có chép lời Chúa phán rằng:" sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng" (Rô 12:19).(MV)

273. GIAM TẠI GIA

Theo một bài khảo cứu của nhà tâm lư học Charles Brown đăng trong tạp chí "Vị lai" th́ v́ việc giam giữ các tù nhân tại các nhà tù hay trại giam quá tốn kém, nên trong tương lai gần đây, hầu hết những người bị án tù sẽ được giam tại gia, tức là được ở nhà với gia đ́nh của họ.

Những phạm nhân này sẽ được gắn trong người một loại máy phát tín hiệu rất nhỏ và rất khó tháo gỡ. Máy này liên tục phát tín hiệu đến một máy thâu đặt ngay trong nhà phạm nhân và máy thâu được nối liền với sở cảnh sát.

Phạm nhân chỉ có thể ở nhà hay đi xung quanh nhà trong một đường kính vài trăm thước. Khi phạm nhân bỏ trốn và đi ra ngoài đường kính này, tín hiệu của máy phát gắn trong người phạm nhân sẽ không đến máy thâu và khi đó sở cảnh sát sẽ được báo động ngay. .

Chúng ta phải công nhận ư kiến để cho phạm nhân được giam giữ tại gia là một ư kiến rất tiến bộ. Nhưng dù cho trong tương lai xă hội có thể thực hiện đúng như điều nhà tâm lư học Charles Brown dự tíinh, và phạm nhân không c̣n bị giam kín giữa bốn vách tường của nhà ngục, họ vẫn c̣n là người tù của các máy phát tín hiệu và của sở cảnh sát. Trong Thánh kinh, Chúa Giêsu mô tả tội lỗi là người chủ nợ khác nghiệt, con người tội là những tên nô lệ đang bị xiềng xích trói buộc. Ngài phán" Ai phạm tội lỗi là tôi mọi của tội lỗi" (Giăng 8:34). (ĐTPAâ).

274. HĂY TỰ CỨU LẤY M̀NH

Ngày xưa, có một người làm nghề chăn nuôi gia súc, có nghe đồn rằng, có một ông thầy đạo trên núi biết phép thông hiểu mọi lời nói của thú vật. ông ta liền đi lên núi học tập. Sau khi học xong ngón tuyệt kỷ, ông trở về nhà ḿnh tiếp tục nghiệp chăn nuôi.

Một hôm ông nghe con gà trống nói với con chó là con lừa già sắp chết, ông ta liền đem con lừa đi bán. Quả nhiên chẳng bao lâu con lừa ấy chết. Ông ta không phải mất mát ǵ.

Ít lâu sau, ông lại nghe con gà trống nói với con ngỗng mẹ rằng tên nô lệ của người chủ sắp chết. Ông ta bèn bán tên nô lệ đi. Cũng như lần trước, ông ta khỏi phải mất một đồng xu thiệt hại nào. thế ông ta thường đắc ư cho rằng đây là giá trị của sự hiểu biết, chả bỏ công t́m sư học đạo.

Nhưng chẳng bao lâu, ông ta nghe con gà trống nói người chủ sắp chết. Hốt hoảng, tay chân bủn rủn, ông chạy lên núi để kiếm ông đạo đón chờ sự chỉ giáo. Ông đạo nói: Bây giờ th́ ông hăy tự cứu lấy ḿnh bằng cách đem bán chính ḿnh đi

275. UY QUYỀN CHÚA GIÊSU  TRÊN CÁC QUỶ

Ngày xưa, ở Nam Mỹ có nhiều sắc tộc chưa nghe Tin Lành cứu rỗi của Chúa Cứu Thế Giêsu. Ông bà Whittington, dâng ḿnh đến Matta Grosso, xứ Ba Tây để truyền bá danh Chúa. Hai ông bà lập được nhiều hội thánh, song khi nghe c̣n có một sắc tộc khác chưa biết đến Chúa, trái lại tin theo phù phép, đồng bóng, hai ông bà bèn dọn nhà đi đến đó ông bà tự túc xây nhà và v́ cả sắc tộc đều theo đồng bóng nên rất ghét ông bà. Hai ông bà phải tự túc trồng trọt và săn bắn mới có đủ mà ăn.

Một hôm nọ, th́nh ĺnh ông lư trưởng và ông trưởng ban pháp sư của sắc tộc cùng với một số người trong sắc tộc kéo đến nhà của hai ông bà, khẩn khoản:

-Xin ông bà cho chúng tôi được biết Chúa của ông bà thế nào, chúng tôi muốn biết rơ hầu chúng tôi cả làng tôn thờ Ngài.

Ông Whittinglon lấy làm lạ, v́ trước đây họ coi ḿnh như kẻ thù muốn trừ diệt, không biết lư do ǵ mà họ mau đổi thái độ như vậy. Ông liền đem Phúc âm giải bày t́nh yêu và ơn cứu rỗi bởi Chúa Giêsu. Nghe xong, tất cả đều qú mọp xuống xin giáo sĩ cầu nguyện cho họ tin Chúa.

Trong mấy tuần lễ tiếp theo, họ hăng hái đốn cây dừng ngay một nhà thờ để làm nơi thờ phượng Chúa.

Một lần kia, vị giáo sĩ hỏi người trước là trưởng ban pháp sư nay đă tin Chúa:

-Tại sao các ông th́nh ĺnh kéo đến để xin tin Chúa vậy?

Ông chủ bọn đồng bóng trả lời:

-Thưa ông bà, từ đời tổ phụ chúng tôi đến bây giờ. Hết cả chúng tôi đều làm pháp sư, đồng bóng và tà thuật. Chúng tôi nghe ma quỉ cho biết ông bà đến đây trừ diệt chúng nó. Chúng nó tức giận lấm và sai chúng tôi làm ma thuật để giết ông bà. Khi nào ma quỉ sai chúng tôi như vậy không ai thoát chết được. Buổi tối nào chúng tôi cũng sai tà thần đến giết ông bà, lần nào chúng về cũng nói rằng không làm sao vào nhà được, có ḷng nào bọc kín chung quanh vườn, chỉ đi loanh quanh măi rồi đành trở về không cách nào vào giết ông bà được. Lúc đó chúng tôi biết rằng, thần của ông bà lớn hơn các quỉ của chúng tôi nên chúng tôi quyết định bỏ tà thuật mà tức theo Đấng Chí Cao.

276. CÁC QUỶ RẤT SỢ TÍN ĐỒ THẬT CỦA CHÚA

Mục sư AJ Gordon, từng hầu việc Chúa mấy mươi năm tại Boston, Hoa kỳ, một lần kia hay tin có hai cô gái trong hội thánh rất yếu đuối trong đức tin đi coi người la lên đồng. Mục sư Gordon tức tốc đi ngay vào buồng của người lên đồng bóng để cứu hai cô này kẻo bị ma qui lừa gạt

 Người ta cho hay rằng thường các buổi lên đồng bóng như vậy, các quỉ lên ngay và nói chuyện rất nhiều, nhưng tối đó những người đông đảo ở đây chẳng thấy quỉ nào lên nói chuyện cả. Sau khi chờ đợi hồi lâu không thấy ǵ, mục sư Gordon đi về trong khi hai cô gái cứ ở lại. Sáng hôm sau, hai cô hớt hăi chạy đến gặp mục sư, vừa kêu la, vừa khóc:

-Mục sư ơi, chúng tôi có tội, xin mục sư cầu nguyện Chúa tha tội cho chúng tôi.

Mục sư hỏi:

-Có chuyện ǵ xảy ra?

Họ đáp:

-Ông ơi, chúng tôi có thể được tha tội không? Chúng tôi đi xem đồng bóng v́ không tin lời ông. Ông đă bảo các thần đó là ma quỉ, thật đúng như vậy. Tối hôm qua, sau khi ông đi rồi, và tiếng chân ông vừa ra khỏi cửa, th́ bao nhiêu quỉ đă đến, với vẻ tức giận nói những lời ô uế, bất khiết. Quỉ nói chúng nó không làm ǵ được khi có  ông Gordon ở đây, v́ ông là người của Đức Chúa Trời, trong ông có vị thần linh to hơn các quỉ và các quỉ hễ thấy thần đó đều chạy trốn tất cả. Nghe như thế, chúng tôi sợ lắm, v́ chúng tôi chưa thật tin Chúa, nên bây giờ xin ông cầu nguyện xin Chúa tha tội cho chúng tôi. Hai cô ăn năn tội trước mặt Chúa, mục sư cầu nguyện xin Chúa thêm đức tin nơi họ. Kể từ đó hai cô yêu mến Chúa và thờ phượng Ngài cách thành tâm và trung tín.

277. NHIỄM VI TRÙNG TỘI LỘI

Theo nhật báo Washington Post, số ra ngày 30-3-1987, một cảnh sát viên thuộc ty cảnh sát Baltimore, tiểu bang Maryland, bị một mũi kim đâm vào người khi cảnh sát viên này bắt giữ một người ghiện ma túy. Việc một mũi kim, loại kim dùng đè chích thuốc, đâm vào người thường chỉ làm đau một tí hay chảy một giọt máu là cùng, nhưng mũi kim đă đâm cảnh sát viên này lại là kim của người ghiện thường dùng để chích ma túy vào mạch máu, mà người này lại mắc chứng bệnh si da (Aids) là chứng bệnh làm tiêu diệt hệ thống chống bệnh tật của cơ thể.

Phát ngôn viên của ty cảnh sát Baltimore là Arlene Jenkins có cho báo chí biết rằng cảnh sát viên này đang được nghỉ bệnh, và được cơ quan y tế theo dơi t́nh trạng sức khỏe.

Chúng ta không được biết tên họ của cảnh sát viên quá xui xẻo này v́ ty cảnh sát Baltimore không tiết lộ danh tánh ông ta, nhưng một điều ai cũng biết là, bị mũi kim nhiễm vi trùng sida chích vào máu là thể nào cũng mắc chứng Si da, mà mắc chứng này là cầm chắc cái chết. Khi đề cập đền tội lỗi là chứng bệnh giết hại linh hồn con người các nhà luân lư đạo đức của trần gian đều cho rằng con người sinh ra vốn trọn lành, nhưng khi chung đụng với bạn bè, xă hội th́ tiêm nhiễm thói hư tật xấu mà trở thành bất toàn tội lỗi Thánh kinh là lời của Thượng Đế không phủ nhận sự kiện đó, nhưng Thánh kinh quả quyết rằng, con người mang bản tính tội lỗi hư hoại ngay kh chưa tiếp xúc với người khác, khi chưa bị ảnh hưởng của đời. Đa Vít nói:"Ḱa, tôi sanh ai trong sự gian ác, mẹ tôi đă hoài thai tôi trọng tội lỗi" (Thi 51:5). (ĐTPAâ).

278. TRONG ĐẤNG CHRIS ĐƯỢC ĐỔI MỚI

Trong một cuộc mít tinh, một nhà chính trị đă chỉ vào một người nghèo khổ, rách rưới, dơng dạc tuyên bố:

-Chủ nghĩa của tôi có thể đem lại cho anh này những thức ăn ngon và một bộ áo mới!

Th́nh ĺnh trong đám đông có người đáp lớn:

-Nhưng chỉ có Chúa Cứu Thế mới có khả năng đổi mới con người bên trong bộ áo mới ấy!

Trong khi các chủ nghĩa và tôn giáo đặt nặng vấn đề cải thiện nếp sống, thay đổi bề ngoài, coi như điều kiện tất yếu để thay đổi con người, th́ Chúa Cứu Thế Giêsu đặc biệt chú trọng về việc thay đổi đời sống bên trong để làm căn bản cho sự đổi mới toàn diện. Lời Chúa chép:" Vậy, nếu ai ở trong Đấng Chris, th́ ấy là người dựng nên mới, những sự cũ đă qua đi, nay mọi sự đều trở nên mới. (LL).

279. MỀM DỊU SẼ TRƯỜNG TỒN

Một đệ tử nhà hiền triết nổi tiếng kia đến thăm sư phụ đang lâm trọng bệnh gần chết. Anh ta đến gần giường và thưa với thầy:

-Thầy c̣n có điều ǵ để dạy cho con nữa không?

Nhà hiền triết âu yếm nh́n học tṛ ḿnh rồi há miệng bảo môn đệ nh́n kỹ và ông hỏi:

-Con có thấy ta c̣n lưỡi không?

-Thưa thầy, c̣n.

-Thế răng của ta c̣n không?

-Thưa thầy, không c̣n cái răng nào!

Nhà hiền triết nói tiếp:

-Con có biết tại sao lưỡi c̣n mà răng lại rụng hết không? Bởi v́ lưỡi th́ mềm dẻo, c̣n răng th́ cứng nhắc. Răng rụng trước lưỡi v́ răng cứng cỏi. Bây giờ con đă học được tất cả những điều con phải biết rồi. Ta không c̣n điều ǵ để chỉ dạy cho con nữa.

Phaolô  cũng đă từng khuyên Timôthê, đệ tử yêu quư của ḿnh như sau: "Nhưng hỡi con là người của Đức Chúa Trời, hăy tránh những sự đó đi, mà t́m điều công b́nh, tin kính, đức tin, yêu thương, nhịn nhục, MỀM MẠI" (I Ti 6:11). V́ "trái của Thánh Linh là ḷng yêu thương, sự vui mừng, b́nh an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ" (Gal 5:22).

280. NƯỚC MẮT THỐNG HỐI ĂN NĂN

Một thanh niên hoang đàng, phạm nhiều tội lỗi, dù được nhiều người khuyên từ bỏ con đường tà, nhưng anh chẳng bao giờ quay lại. Một đêm kia anh nằm chiêm bao, thấy ḿnh bị bỏ vào ngục, bị tra khảo, đánh đập tàn nhẫn. Đau đớn quá, anh kêu la cầu cứu. Một thiên sứ đến hỏi:

-Anh muốn ǵ?

Anh trả lời:

-Tôi muốn tức khắc được ra khỏi chốn h́nh phạt này!

Thiên sứ bèn đưa cho anh một cái ly nhỏ, bảo:

-Anh có tội nặng nề lắm, khi nào anh đổ nước tràn cái ly đó th́ mới được thả ra.

Thiên Sứ đưa cho anh cả một thùng nước to, nhưng anh đổ măi mà không hề thấy cái ly đầy. Anh buồn bă than với thiên sứ:

-Như vậy th́ tội tôi chẳng hề được tha rồi, tôi sẽ phải chịu cực h́nh măi trong chốn ngục tù này không thể nào ra được!

Lập tức anh ̣a lên khóc thảm thiết, những giọt nước mất lăn trên g̣ má...Thiên sứ bèn đưa cái ly nhỏ ra hứng, th́ lạ thay, cái ly bỗng đầy tràn nước. Anh giựt ḿnh thức giấc, bèn ăn năn thống hối về tội lỗi ḿnh.

Lời Chúa phán: "Người nào giấu tội lỗi ḿnh sẽ không được may mắn, nhưng ai xưng nó ra và ĺa bỏ nó sẽ được thương xót" (Châm 28:13). "Của lễ đẹp ḷng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương: Đức Chúa Trời ôi! Ḷng đau thương thống hối Chúa không khinh dễ đâu. (Thi 51:17).

281. ĐỊNH MỆNH HAY TỰ DO

Bác sĩ Christian Barnard là người đầu tiên thực hiện việc giải phẫu thay tim cho một bệnh nhân ở Nam Phi cuối năm 1967, với hy vọng giải quyết được một chứng nan y mỗi năm đang giết hại hàng triệu người khắp thế giới. Hơn 20 năm trôi qua, giờ đây bác sĩ Barnard đă 65 tuổi, nhưng hy vọng lớn lao kia vẫn chưa thực hiện được. Gần đây, một người hỏi bác sĩ:

-Tại sao bác sĩ chưa t́m ra phương pháp giúp đỡ con người sống mạnh khỏe, không bệnh tật?

Bác sĩ Barnard đă chán nản trả lời:

-Tôi tin rằng tất cả mọi sự đều đă ghi trong "Quyển Sách" ấy. Tôi tin định mệnh, v́ con người không có cách nào thay đổi số phận ḿnh cả.

Một nhà khoa học như Christian Barnard mà tin thuyết định mệnh như thế th́ cũng là một điều lạ. Nhưng có lẽ sau nhiều năm tranh đấu, cố cưỡng lại mệnh Trời bằng cách cùng khoa học thay tim cho một số bệnh nhân, ông thấy rằng:"dă tràng xe cát biển đông, nhọc ḷng mà chẳng nên công sự ǵ." Đối với linh hồn, chúng ta không thế đổ lỗi cho định mệnh, hay cho tổ tông chúng ta, v́ ngay bây giờ chúng ta có nền tự do lựa chọn để quyết định cho số phận đời đời của ḿnh. (ĐTPAâ).

282. GIẢNG BẰNG HÀNH ĐỘNG

Một ngày kia vị mục sư già bảo người phụ tá ḿnh là một vị truyền đạo tập sự:

-Hôm nay tôi với thầy, chúng ta cùng đi giảng đạo nhé!

Hai người cùng đi, sau khi rảo chân khắp phố xá, mục sư bảo thầy truyền đạo:

-Nào, bây giờ chúng ta trở về!

Thầy truyền đạo ngạc nhiên hỏi:

-Thưa mục sư, thế bao giờ chúng ta mới đi giảng đạo?

Mục sư đáp:

-Giảng rồi thầy ạ!

Thầy truyền đạo ngạc nhiên:

-Lạ, chúng ta đă giảng chi đâu?

Mục sư ôn tồn bảo:

-Này, chúng ta đă giảng bằng sự nghiêm trang tề chỉnh của chúng ta rồi đó?

283. CÁCH GIÚP LẤY LẠI HẠNH PHÚC

Ngày nọ một ông phú hộ có tính hay gắt gỏng đến gặp một vị Rabbi Do thái và xin chỉ dạy cách nào thoát khỏi buồn phiền và lo âu. Vị giáo sĩ chăm chú nghe ông phú hộ, và sau đó dẫn ông này đến trước một tấm gương, vị Rabbi hỏi:

Ông trông thấy ǵ? 

-Tôi trông thấy chính tôi.

Vị Rabbi dẫn ông phú hộ đến bên cửa sổ nh́n ra phía đường và hỏi:

-Qua khung kiếng của cửa sổ, ông trông thấy ǵ?

-Tôi trông thấy rất nhiều người và cảnh vật.

Vị Rabbi kết luận:

-Từ nay về sau, ông đừng đứng trước chiếc gương soi nữa, nhưng hăy đứng trước gương trong suốt của cửa sồ. Như thế, ông sẽ không trông thấy ḿnh, nhưng trông thấy người khác. Chỉ có cách thế này sẽ giúp ông được lại hạnh phúc. (MV). .

284. KHÔNG PHẢI PHÉP LẠ CỦA CHÚA GIÊSU

Trong một buổi mít tinh kia, một giáo sư vô thần chứng minh Chúa Giêsu chỉ là một anh phù thủy. Ông có một cốc nước đàng trước mặt. Ông bỏ vào đó một thứ bột, và nước liền đổ ra. Ông nói:

-Đó là một phép lạ! Chúa Giêsu đă giấu trong tay áo Ngài một thứ bột giống như bột này, và Ngài cho là một phép lạ khi Ngài biến nước thành rượu nho. Hăy xem đây tôi c̣n làm những sự lạ hơn Chúa Giêsu nữa: Tôi khiến rượu thành nước lă !

Rồi ông đổ một th́a bột khác vào nước và nước đổi ra màu trắng, rồi lại đỏ như trước với một thứ bột khác v.v... Khi đó một tín đồ Chúa cứu Thế đứng dậy nói:

-Thưa giáo sư, giáo sư vừa làm đó hay lắm. Nhưng tôi chỉ xin giáo sư một chi tiết nhỏ mọn này: Xin giáo sư hăy uống thử rượu đó đi xem!

Giáo sư trả lời:

-Không thể được, chất bột này là một thứ thuốc độc.

Người tín đồ nhận xét:

-Đó là sự khác biệt giữa Chúa Giêsu và giáo sư! Với rượu nho của Chúa, Ngài đă rót cho chúng tôi 2.000 năm hoan lạc, c̣n với rượu của giáo sư, giáo sư đă đầu độc chúng tôi. (RW).

285. LÀM VỮNG MẠNH ĐỨC TIN ANH EM

Trong thời hội thánh bị bắt bớ, một viên sĩ quan đến xin nói chuyện thân mật với mục sư. Đây là một chàng trai trẻ, hănh diện. Khi cánh cửa pḥng đóng lại. và chỉ có hai người đối diện. Ông lấy đầu làm dấu hiệu, chỉ lên chiếc thập tự treo trên tường và nói với mục sư:

-Ông không biết đây là một sự nói dối sao? Chính là một thủ đoạn lừa bịp mà các ông đă dùng để lạm dụng người nghèo, để các người giàu dễ giữ họ trong cảnh ngu dốt. Nào, chúng ta chỉ có hai người, ông hăy thú nhận ông không bao giờ tin Chúa Giêsu là Con Đức Chúa Trời.

Mục sư tươi cười trả lời:

-Sao lại không, chắc chắn là tôi tin Ngài. Đó chính là chân lư.

Viên đại úy hét lên:

-Ông đừng có tṛ đùa với tôi. Ông không biết tôi nói đúng đắn à?

Nói rồi, ông rút súng lục ra khỏi vỏ, dí đầu súng vào ngực mục sư:

-Ông hăy thú nhận ông nói dối, không th́ ăn đạn liền. \

Mục sư trả lời:

-Tôi đâu có thể thú nhận như thế. Chúa chúng tôi thực là Con Thiên Chúa.

Lạ thay, viên đại úy vất khí giới xuống đất, rồi ôm chầm lấy mục sư, gịng lệ tuôn chảy, viên đại úy kêu lên:

-Vậy th́ đúng? Vậy th́ thật đúng rồi! Chính tôi cũng tin Ngài, nhưng tôi muốn tự bảo đảm cho ḿnh rằng có nhiều người sẵn sàng chết cho chân lư đó. Ô, cám ơn mục sư, mục sư làm cho tôi vững mạnh trong đức tin. Bây giờ tôi có thể chết cho Chúa Giêsu. Mục sư vừa mới chỉ cho tôi phải làm thế nào. (RW).

286. TẶNG PHẨM CỦA THƯỢNG ĐẾ

Một hôm nọ, nhân viên cảnh sát công lộ thuộc thành phố Walnut Creek, tiểu bang California, chặn một chiếc xe hơi lại, rồi hí hoáy viết vào cuốn sổ ông ta cầm trên tay, và đưa cho người lái xe hai tấm giấy nhỏ. Người lái xe là một thiếu phụ, cầm hai miếng giấy, nhoẻn miệng cười rồi lặng lẽ lái xe đi.

Thường khi một người bị cảnh sát công lộ chặn xe, và cho một tấm "ticket", th́ người lái xe có cảm giác bực bội khó chịu bao gồm những ray rứt như hồ sơ lái xe bị điểm xấu, tiền bảo hiểm gia tăng, hoặc là mất công chầu chực ở ṭa,mất th́ giờ học lái trở lại và mất tiền phạt vạ. Nhưng thiếu phụ ở Walnut Creek lại nhận được hai vé coi hát, là giấy ban thưởng của cảnh sát thành phố ấy đă đặt ra để tưởng thưởng những người lái xe lịch sự, biết tôn trọng kỷ luật. Thiếu phụ được thưởng hai vé coi hát v́ đă dừng lại ở một ngă tư và nhường cho một người đi bộ đi băng ngang qua đường.

Thánh kinh gọi phần thưởng của Thượng Đế là tặng phẩm, chứ không gọi là tiền công:"V́ tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Giêsu" (Rô 6:23). Tặng phẩm là một món quà biếu không. Thượng Đế biết chúng to không thể trả giá mua sự sống vĩnh viễn ở thiên đàng, nên Ngài đem tặng cho chúng ta với một điều kiện duy nhất là "ở trong Cứu Thế Giêsu" (ĐTPAâ).

287. T̀M NHỮNG NGƯỜI BẠN DÁM CHẾT V̀ CHÂN LƯ

Trong thời các tín đồ Đấng Christ bị bắt bớ dữ tợn. Có hai tên lính vào một nhà thờ, tay cầm súng la to:

-Chúng tôi không muốn đức tin của các ngươi. Các ngươi hăy chối bỏ đức tin ngay không th́ bị bắn liền. Các người khác hăy xếp hàng bên phải!

Có mấy tín hữu sang bên phải, và được cho về nhà. Sau khi những người ấy đi rồi, hai tên lính ôm các người c̣n lại, và nói:

-Chúng tôi đây, chúng tôi cũng là tín đồ Đấng Christ. Chúng tôi muốn t́m những người bạn và chúng tôi không muốn bạn nào khác, ngoài những người có thể chết v́ chân lư (RW).

288. KHÁM PHÁ QUAN TRỌNG NHẤT CỦA MỘT NHÀ BÁC HỌC

Một vị giáo sư chế giễu một nữ sinh là một tín đồ của Chúa Cứu Thế.

-Tôn giáo của cô phản khoa học.

Cô trả lời:

-Giáo sư có thông thái hơn Einstein hay Newton không? Họ là những tín đồ Chúa Cứu Thế đó!

Rồi cô nữ sinh tiếp:

-Thưa giáo sư, tôi chắc rằng giáo sư không thông thái hơn Simpson, người đă sáng chế ra thuốc mê (chloroforme) và nhiều thuốc khác. Một ngày kia có người hỏi nhà bác học này:

-Bác học cho khám phá nào là lớn nhất của bác học?". Simpson trả lời: "Không phải là chất thuốc mê! Khám phá quan trọng nhất của tôi là nhận thấy rằng tôi là một tội nhân, và ớn điển Chúa đă cứu chuộc tôi". (RW).

289. CẨN THẬN G̀N GIỮ TẤM L̉NG

Một người Á rập du mục kia vào một đêm mùa đông nằm ngủ trong một chiếc lều, lạc đà của anh nằm bên ngoài.

Một lúc sau, lạc đà đút đầu vào trong lều. Thấy chủ không nói chi cả, lạc đà để hai chân trước vào. Vẫn không thấy phản ứng của chủ; lạc đà nằm cả nửa thân người trong lều. Không thấy sự chống đối, lạc đà nằm cả người trong lều. Đến lúc này, người Á rập du mục chợt tỉnh và nhận thấy rằng chiếc lều quá nhỏ, không đủ chỗ cho cả hai. Anh yêu cầu lạc đà bước ra ngoài, nhưng lạc đà trả lời:

-Nếu chủ không thích, th́ bước ra ngoài. Chiếc lều này bây giờ thuộc về tôi!

Kinh nghiệm dạy chúng ta rằng nếu chúng ta nhường bước cho tội lỗi th́ tội lỗi sẽ thống trị chúng ta. Vậy hăy coi chừng bước đầu. Sa tan nhiều mưu chước. Lời Chúa dạy: "khá cẩn thận giữ tấm ḷng của con hơn hết, v́ các nguồn sự sống do nơi nó mà ra" (Châm 4:23). (TTPST).

290. GIÚP NGƯƠI KHÁC ĐEM LỢI CHO M̀NH

Vua Alexander, Hy Lạp, sai binh lính đi trước kèm con la chở vàng đến một thành xa. Đi măi, gần đến nơi, th́ tên lính kia mệt mỏi quá, nhưng con la lại tệ hơn, nó loạng choạng gần ngă nhào xuống đất. Động ḷng thương con vật, tên lính bèn lấy bao vàng nặng mà vác trên lưng. Hắn mệt mỏi quá, nhưng cũng cố vác đến nơi.

Thấy cử chỉ nhân đạo ấy, vua Alexander lấy làm đẹp ḷng, phán rằng:

-Giỏi đấy! Ngươi hăy cố gắng chở vàng về tới trại ngươi đi. Hết thảy vàng đó đều thuộc về ngươi đấy

Nếu con cái Chúa v́ ḷng yêu thương mà  gánh nặng đỡ đần kẻ đồng loại, th́ chính gánh nặng đó sẽ là một nguồn phước cho đời sống ḿnh. "Vậy chớ bỏ ḷng dạn dĩ ḿnh, vốn có một phần thưởng lớn đă để dành cho " (Hê 10:35). (NTS).

291. CHỨNG MINH THUYẾT DUY VẬT

Một nhà hùng biện theo chủ thuyết duy vật, một ngày kia diễn thuyết trong một nhà máy. Tất cả thợ thuyền đều được mời dự cuộc diễn thuyết đó. Trong đám họ có nhiều tín đồ Chúa Cứu Thế. Họ b́nh tĩnh ngồi nghe những biện chứng tung ra phản đối Thượng Đế và Chúa Giê Xu. Diễn giả cố chứng minh không có thế giới thiêng liêng, cũng không có Thượng Đế, không có Chúa Cứu Thế Giê Xu, cũng chẳng có đời sau, và con người chỉ là một khối vật chất không hồn. Ông lặp lại:

-Chỉ có vật chất, chỉ có nguyên vật chất thôi?

Một người tín hữu đứng dậy xin chất vấn. Ông cầm chiếc ghế của ḿnh đang ngồi giơ lên, ném xuống đất, rồi đứng yên, nh́n một lúc. Sau đó ông lên diễn đàn, tát cho diễn giả một cái nên thân. Nhà diễn giả tức giận, mặt đỏ phừng phừng la lối ầm ĩ, gọi người đến bắt anh chàng táo bạo này, ông nói:

-Tại sao anh tát tôi ? Tại sao vậy?

Người tín hữu trả lời:

-Chính ông vừa mới chứng minh cho chúng tôi rằng ông là một anh ba xạo.

Ông đă nói:

-Tất cả đêu là vật chất và chỉ có vật chất. Tôi đă lấy một chiếc ghế, tôi ném nó xuống đất. Nó thật là vật chất, nó không biết tức giận. Nó chỉ là vật chất và nó không nổi cơn lôi đ́nh. Nhưng ông, khi tôi bớp ông một cái, ông không có phản ứng như chiếc ghế, trái lại ông nổi xung lên. Thưa ông, vậy tôi kết luận là ông sai lầm. Con người không chỉ nguyên là vật chất, chúng ta là những nhân vật thiêng liêng. (RW).

292. ĐỪNG NÓNG NẢY HẤP TẤP

Văn hào Nga Lon Tolstoi có kể câu chuyện như sau: Một hôm Nga hoàng cùng đoàn tùy tùng đi săn. Sau một ṿng tuần thảo, nhà vua cảm thấy mệt và khát nước. Ông leo lên lưng ngựa yêu quư nhất của ông và lén đi t́m nước một ḿnh.

Ông men theo b́a rừng và t́m được một khe nước đang róc rách chảy ra từ một phiến đá lớn: Nhà vua lấy bầu da hứng nước rồi leo lên lưng ngựa để ngồi thưởng thức gịng nước mát. Thế nhưng mỗi lần ông đưa bầu da lên miệng là y như rằng, con ngựa nhảy tưng lên khiến nước đổ văng ra ngoài. Nhà vua lại phải xuống ngựa để hứng đầy bầu da khác, nhưng lần này cũng thế, khi đă yên vị trên lưng ngựa nhà vua đưa bầu da lên miệng th́ con ngựa lại vùng lên và nước trong bầu da lại đổ hết cà. Không mất kiên nhẫn, nhà vua lại xuống ngựa để múc nước lần nữa. Nhưng lần này con ngựa lại vùng vằng dữ dội, khiến nhà vua không thể uống được. Mất hết kiên nhẫn, nhà vua tuốt gươm và đâm mạnh vào cổ con ngựa: nó ngă lăn ra trên vũng máu.

Vua tiếp tục lấy bầu nước và đưa lên miệng nhưng vua chưa kịp uống th́ đă thấy người tùy tùng của ḿnh chạy tới la lớn: .

-Tâu bệ hạ, xin đừng uống nước đó v́ đấy chính là gịng nước độc.

Lúc bấy giờ nhà vua mới hiểu tại sao con ngựa yêu quư của ḿnh có những cử chỉ như vậy. Th́ ra con ngựa đă cứu mạng sống vua. Vua nh́n con ngựa đang bất động trên vũng máu và thốt lên:

-Ta đă phạm biết bao lầm lỗi chỉ v́ sự nóng nảy hấp tấp của ta. Con ngựa này đă bao lần cứu mạng ta mà ta nỡ đối xử với nó như thế! (GN).

293. TỘI LỖI LÀ ĐIỀU GỚM GHIẾC

Thần khoa tiến sĩ Chapman thường kể chuyện một mục sư đă giảng thuyết về đề tài tội lỗi một cách sốt sắng. Một trong những chức viên hội thánh đă đến nói với ông:

-Chúng tôi không muốn ông bàn về tội lỗi một cách quá rơ ràng, bởi v́ nếu con cái chúng ta, trai và gái, được nghe ông nói về tội lỗi như thế. Chúng sẽ dễ trở nên phạm tội. Tùy ư ông muốn gọi tội lỗi là điều nhầm lẫn hay ǵ đó, nhưng đừng nói rơ ràng về nó.

Ông mục sư bèn lấy một chai nhỏ đựng chất Strychnine ngoài nhăn đề "thuốc độc" và đưa cho ông kia mà nói rằng: .

-Tôi hiểu ông muôn bảo tôi làm ǵ. Ông muốn tôi đổi cái nhăn. Bây giờ giả như tôi bóc cái nhăn này và thế vào một cái nhăn khác đề "dầu thơm bạc hà" chẳng hạn, ông có biết sự ǵ sẽ xảy ra không? Ông làm cái nhăn càng ngọt ngào bao nhiêu, th́ chất độc bên trong càng nguy hiểm bấy nhiêu. Có muốn gọi tội lỗi bằng ǵ đi nữa th́ nó cũng là điều gớm ghiếc mà Đức Chúa Trời thù ghét. (NĐCTTN).

294. XỬ THẾ

Một ông vua kia rất hà khắc keo kiệt nên tất cả mọi người đều oán ghét Một hôm, ông ra lệnh cho tể tướng tiến hành việc thu thuế hàng năm, nhưng quan tể tưởng cho biết năm nay mùa màn thất bại, dân chúng đang chết dói, họ không thể nào nộp thuế được. Nhưng nhà vua vẫn cho tiến hành việc thu thuế và yêu cầu quan tể tướng dùng tất cả tiền thuế để xây dựng sửa sang cung điện và nội thành. Quan tể tướng đi một ṿng bên ngoài cung điện,thấy chỗ nào cũng bị rạn nứt. Thế nhưng sự rạn nứt thật sự vẫn là sự bất măn và ta thán của người nghèo.

Thế là, năm đó thay v́ phải thu thuế theo lệnh của nhà vua, quan tể tướng lại cho lính đi khắp nơi loan báo năm nay nhà vua miễn thuế cho tất cả mọi người. Nghe thế, ai nấy đều vui mừng hớn hở. Khắp nơi tuy đói nhưng nhà ai cũng mớ tiệc ăn mừng.

Trở lại triều đ́nh, quan tể tướng báo cáo với nhà vua rằng số tiền thu thuế được năm nay ông đă cho tu sửa những ǵ là cần thiết nhất. Ngày hôm sau, quan tể tướng mời nhà vua cùng đoàn tùy tùng đi tham quan những nơi mà ông đă báo cáo được tu sửa. Vừa ra khỏi cung điện, nhà vua được dân chúng tung hô vạn tuế không dứt lời.

Nh́n đám đông đang vui mừng hớn hở, nhà vua quay sang quan tể tướng hỏi lư do của ngày hội này. Quan tể tướng liền giải thích:

-Tâu bệ hạ, ngày lễ hôm nay là để đánh dấu những tu sửa quan trọng trong cung điện. Trước khi tiến hành việc thu thuế, hạ thần đă đi tham quan một ṿng, hạ thần nhận thấy những rạn nứt đáng kể nhất không phải là những rạn nứt trên tường thành cung điện mà chính là trong ḷng dân.

Người dân không thể vui mừng được v́ bao lâu nay họ không c̣n thấy được ḷng tốt nữa. Đó là lư do khiến hạ thần miễn thuế trong năm nay.

Nghe thế, nhà vua mới sực tỉnh và nhận ra thái độ kẹo kiệt hà khác của ḿnh. Vua nh́n xuống đám đông dân chúng đang hoan hô vẫy chào và ḷng vua cảm thấy xúc động. Lần đầu tiên người ta nhận thấy nụ cười của vui tươi và yêu thương ở trên môi vua. (GN).

295. L̉NG THA THỨ

Chuyện xảy ra trong chiến dịch truyền giảng của Bryan Green tại Mỹ châu. Trong đêm cuối cùng của buổi truyền giảng, ông yêu cầu mọi người đứng lên nói vắn tắt vài lời cảm tưởng của ḿnh đối với chiến dịch vừa tổ chức. Một cô gái người da đen đứng dậy và nói, cô nói không trôi chảy lắm. chỉ lắp bấp vài câu đại ư như sau:

-Nhờ chiến dịch này, tôi đă gặp được Chúa Cứu Thế, và Ngài đă giúp tôi tha thứ cho người đă giết cha tôi.

296. CHỮA NHŨNG TẤM L̉NG TAN VỠ

Một vị mục sư Ơû Hoa kỳ, một ngày kia đi ra phố thấy một cửa hiệu có tấm bảng quảng cáo như sau:

-Chúng tôi nhận sửa chữa, vá, hàn gắn tất cả mọi thứ, chỉ trừ những tấm ḷng tan vỡ mà thôi!

Vị mục sư bèn ghé lại hỏi bà chủ hiệu:

-Bà ơi, vậy nếu gặp người có tấm ḷng tan vỡ th́ bà làm sao?

Bà chủ trả lời:

-Th́ đưa họ vào bệnh viện!

*Chúng ta vẫn biết rằng bệnh viện cũng chẳng chữa được tấm ḷng tan vỡ. Ai có thể hàn gắn được một tấm ḷng tan vỡ? Lời Chúa phán như sau: "Đấng Cao cả ở nơi đời đời vô cùng, danh Ngài là thánh, có pllán như vậy: Ta ngự trong nơi cao và thánh, với người có ḷng ăn năn đau đớn và khiêm nhường, đặng làm tươi tỉnh thần linh của những kẻ khiêm nhường, và làm tươi tỉnh người ăn năn đau đớn ". (TTPST). .

297. ĐỪNG CHỨA CỦA CẢI DƯỚI ĐẤT

Tại thành phố Calcutta, xứ Ấn độ, có một thương gia kia giàu có và yêu mến Chúa. Ông thường dâng vào việc Chúa những số tiền lớn. Một ngày nọ, ông viết một ngân phiếu một trăm năm mươi đồng (150) để giúp cho Hội truyền giáo.

Nhưng vừa lúc trao ngân phiếu, th́ ông cũng nhận được điện tín. Sau khi đọc tin, ông bèn nói với đại diện Hội truyền giáo:

-Tôi vừa được tin một chiếc tàu buôn của tôi đă bị băo đánh ch́m, tất cả hàng hóa trên tàu đều mất hết. Công việc làm ăn của tôi chắc phải có nhiều thay đổi, nên tôi phải viết cho ông một ngân phiếu khác.

Người đại diện trả lời:

-Thưa ông không sao! Chúng tôi thông cảm với trường hợp khó khăn của ông.

Vừa nói người ấy vừa đưa lại tấm ngân phiếu, không biết vị thương gia sẽ giảm số tiền xuống c̣n bao nhiêu. Khi thương gia trao cho ông ngân phiếu mới, ông ngạc nhiên hỏi lại:

-Ông có viết sai không? Sáu chục (60) hay sáu trăm (600) đồng?

Người thương gia trả lời:

-Không, tôi viết đúng đó! Tôi viết sáu trăm đồng (600), v́ bức điện tín kia là của Chúa gửi đến bảo tôi "đừng chứa của cải ở dưới đất" nữa.

Lời Chúa dạy:" các ngươi chớ chứa của cái ở dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy, nhưng phải chứa của cải ở trên trời. Là nơi không có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy" (Mat 6:19,20).

298. ĐỪNG ĐỂ GỈNG NƯỚC CUỐN TRÔI

 Thác Niagara, một thác nước hùng vĩ nhất trên thế giới, cũng được xem là một trong những kỳ quan của thế giới, nằm giữa biên giới Hoa kỳ và Gia nă đại. Hàng năm thác thu hút trên 10 triệu du khách

Cách đây nhiều năm, có một thanh niên làm việc tại Trung tâm Du lịch của thác Niagara với tư cách là một hướng dẫn viên. Một ngày kia trong lúc rỗi rănh, anh cột thuyền trên gịng sông gần thác để nghĩ ngơi, rồi ngủ quên lúc nào không hay. Anh nghĩ rằng đă cột thuyền chặt rồi, nhưng v́ sóng nhồi luôn, thuyền tuột dây và trôi đi theo hướng gịng thác. Một lúc sau, du khách hai bên bờ nhận thấy t́nh trạng nguy hiểm chết người của anh, la lớn lên để đánh thức anh, nhưng v́ tiếng ồn ào của gịng thác, anh không nghe ǵ cả. Thuyền của anh đâm thẳng xuống gịng nước c̣n cuồn cuộn sâu thẳm.

Thánh kinh dạy rằng linh hồn chúng ta ngủ mê trong tội lỗi trôi giạt theo gịng đến để đi vào cơi chết vĩnn viễn. Chỉ có một giải pháp duy nhất cho chúng ta theo như lời dạy của Thánh kinh, đó là: Hăy tin Chúa Cứu Thế Giêsu th́ ngươi và cả nhà ngươi sẽ được cứu rỗi (Sứ 16.31). (TTPST).

299. CƠ ĐỐC NHÂN BAO GIỜ CŨNG SẴN SÀNG THA THỨ

Một sinh viên trường thần học kiếm tiền để đi học bằng nghề lái xe buưt ở phía Nam thành phố Chicago. Ngày kia có một đám du côn trẻ lên xe mà không chịu trả tiền. Sinh viên này thấy có cảnh sát bèn dừng xe lại và báo cáo về họ. Sĩ quan cảnh sát bắt buộc chúng phải trả tiền, rồi bỏ đi.

Sau khi xe buưt đi ṿng qua góc đường, bọn du côn đánh đập tài xế cách tàn nhẫn. Sau đó bọn du côn bị vây bắt, đưa ra ṭa. Tuy nhiên, lúc ṭa tuyên án, sinh viên xin với quan án cho phép ḿnh ở tù thế cho chúng. Quan án và những tên du đảng lấy làm ngạc nhiên. Sinh viên bèn cắt nghĩa:

-V́ tôi tha thứ cho các bạn.

Lời thỉnh câu bị bác bỏ, nhưng trong những tháng kế tiếp chàng thanh niên đến thăm viếng các thanh niên này tại nhà tù và d́u dắt được mấy người đến tin nhận Chúa Cứu Thế Giêsu.

Chúng ta có bị ai làm thiệt hại chúng? Nếu như chúng ta tin cậy Chúa Cứu Thế tha thứ tội cho ḿnh, th́ xin Chúa ban ân điển để chúng ta tha thứ cho những người khác. Sự tha thứ là Cơ đốc giáo thực hành. Lời Chúa Giêsu dạy các môn đồ cầu nguyện: "Xin tha lỗi cho chúng tôi, như chúng tôi cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi" (Ma 6:12). "Hăy tha thứ, người sẽ tha thứ ḿnh" (Lu 6:37). Lời Chúa cũng dạy:" Nếu một người trong anh em có sự ǵ phàn nàn với kẻ khác, th́ hăy nhường nhịn nhau và tha thứ cho nhau: như Chúa đă tha thứ anh em thế nào, th́ anh em cũng phải tha thứ thế ấy" (Côl 3:13). (LHS).

300. THEO THUYẾT TIỀN ĐỊNH MÙ QUÁNG

Ngày xưa có một tín hữu theo thuyết tiền định, quan niệm số phận tương lai của mỗi người đều đă được xác định từ trước. Ông là người giàu có, chỉ lo ăn chơi thỏa thích mà không lo ǵ tới sự cứu rỗi linh hồn. Người đầy tớ của ông thỉnh thoảng nhắc nhở ông phải lo nghĩ tới linh hồn, ông trả lời:

-Cậu đừng lo, nếu Chúa định cho ta được cứu rỗi th́ sớm muộn ǵ ta cũng được cứu thoát, nếu Ngài định cho ta mất linh hồn, th́ dù có xưng tội, cầu nguyện làm lành lánh dữ cũng vô ích.

Vài năm sau. người tín hữu đó làm bệnh nặng. Ông sai người đầy tớ tới t́m một danh y đến chữa trị cho ông, nhưng người đầy tớ cứ tỉnh bơ không chịu đi. Lâu quá không thấy bác sĩ đến, ông ta hỏi, th́ người đầy tớ đáp:

-Ông chủ đừng lo, bác sĩ không cần đến làm chi. Nếu Chúa định cho ông được khỏi bệnh th́ sớm muộn ǵ ông chủ cũng được lành, và nếu Ngài tiền định cho ông chết, th́ mời bác sĩ đến cũng vô ích. Ông chủ nổi giận mắng:

- Đồ ngu như ḅ! Chúa muốn chúng ta phải dùng y khoa mà chữa trị và đừng chờ đợi Ngài làm phép lạ ! Bấy giờ người đầy tớ đáp:

- Dạ, ông chủ nói đúng, bây giờ tôi đi mời bác sĩ ngay! Nhưng tại sao ông chủ không áp đụng lư luận đó cho linh hồn của ông mà cứ chờ Đức Chúa Trời làm phép lạ để chữa linh hồn ông?

Ông chủ nhận thực người đầy tớ ḿnh có lư và ông đă hoán cải. (MV).