300 TRUYỆN HAY

TẬP 5 (200-249)


 

200. ĐỒNG HỒ BÁO TỘI

201. BẤT NĂNG VÀ TOÀN NĂNG

202. CHỊU KHỔ GIÚP ĐỜI

203. KỂ CHUYỆN KINH THÁNH THEO THỜI NAY

204. TRUNG THÀNH VỚI THƯỢNG LỆNH

205.CẤT BỎ TỘI LỖI CÁCH SAI LẦM

206. THAM LAM HẠI M̀NH VÀ HẠI NGƯỜI

207. TẠ ƠN TRƯỚC KHI ĂN

208. Yù NGHĨA CỦA CỤM TỪ "Ở TRONG TA VÀ TA Ở TRONG HỌ"

209. QUYẾT TÂM TIẾN TỚI

210. QUÊN QUÁ KHỨ, NHANH CHÂN TIẾN BƯỚC VÀO TƯƠNG LAI

211. NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG KHÔNG ĂN NĂN

212. BIẾT M̀NH MỚI CÓ THỂ GIÚP ĐƯỢC NGƯỜI LẦM LẠC

213. B̀NH AN TRONG NGHỊCH CẢNH

214. CẨN THẬN TRONG LỜI NÓI

215. LỜI NÓI CỦA KẺ XẤU NHƯ RẮN RÍT

216. CẦN PHẢI PHỐI HỢP CÁC ÂN TỨ TRONG HỘI THÁNH

217. THAY ĐỔI CHÁNH ÁN

218. CÁM TẠ ƠN CHÚA TRONG NGHỊCH CẢNH

219. NGƯỜI CHA THEO GIẢI CỨU CON

220. VIỆC G̀ CŨNG CÓ NGƯỜI BIẾT

221. ĐẠO CHÚA KHÔNG PHẢI LÀ ĐẠO RÁNG

222. HOÀNG ĐẾ VÀ NÔ LỆ ĐỀU GIỐNG NHAU

223. CHA LÁI TÀU CON NGỦ B̀NH AN

224. BIẾT CHẮC CHÚA ĐĂ KÊU GỌI M̀NH

225. L̉NG THAM KHÔNG ĐÁY

226. T̀M NHAU

227. CHƯA ĐỦ ĐỨC TIN ĐỂ NHẬN LĂNH

228. TRUYỀN THUYẾT VỀ HÀI NHI GIÊSU ĐI LÁNH NẠN

229. TRUYỀN THUYẾT VỀ NGUYÊN NHÂN CAIN GIẾT ABEN

230. TRUYỀN THUYẾT GIẢI THÍCH CHUYỆN CAIN GIẾT ABEN

231. TRUYỀN THUYẾT HÊNÓC CẦU THẦN CHẾT

232. TRUYỀN THUYẾT VỀ CÁI CHUÔNG CỦA NÔÊ

233. TRUYỀN THUYẾT VỀ NÔÊ BỊ CHẾ NHẠO

234. TRUYỀN THUYẾT VỀ ÁPRAHAM THỜ PHƯỢNG THƯỢNG ĐẾ

235. TRUYỀN THUYẾT Ư NIỆM VỀ THƯỢNG ĐẾ CỦA ÁPRAHAM

236. TRUYỀN THUYẾT VỀ ÁPRAHAM VÀ THẦN TƯỢNG

237. TRUYỀN THUYẾT VỀ ÊSAU VÀ GIACÓP

23S. TRUYỀN THUYẾT VỀ AMRAM VÀ GIÔKÊBẾT

239. CÁCH NGƯỜI AI CẬP LÙNG BẮT CON TRẺ YSƠRAÊN

240. TRUYỀN THUYẾT MÔISE TRONG CUNG ĐIỆN PHARAÔN

241. THƯƠNG XÓT MỘT CON CHIÊN ĐI LẠC

242. ANH CHỈ YÊU CHÍNH EM THÔI

243. KHÔNG TU SỬA NHƯNG XÂY MỚI

244. HIỂU BIẾT SỰ YÊU THƯƠNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

245. MƯU MẸO BẤT NGỜ

246. NGƯỜI ĐI MÀ KHÔNG BIẾT M̀NH ĐI ĐÂU

247. BẢO VỆ PHÁP LUẬT

248. CỦA LỄ TỐT NHẤT CHO CHÚA

249. TINH THẦN DẤN THÂN PHỤC VỤ

 

 

 

200. ĐỒNG HỒ BÁO TỘI

Một nhà tri thức nọ luôn luôn khoe ḿnh là người toàn hảo, không làm ǵ nên tội cả. Một lần kia, ông nằm chiêm bao thấy ḿnh được đem lên thiên đàng. Tại cửa thiên đàng hàng muôn hàng ngàn người lũ lượt đi vào các pḥng nguy nga, lộng lẫy. Mỗi pḥng treo đầy các loại đồng hồ. Người ta ai nấy đều đổ xô vào các pḥng để kiếm đồng hồ có mang tên ḿnh. Điều lạ là mỗi đồng hồ chạy nhanh, chạy chậm khác nhau, tùy theo mực độ tội lỗi nặng nhẹ của ḿnh nơi dương thế.

Nhà tri thức nọ đi hết pḥng nầy sang pḥng khác song không t́m thấy đồng hồ mang tên ḿnh, vội vàng vào gặp Chúa để khiếu nại:

-Thưa Chúa, ai nấy đều t́m thấy đồng hồ mang tên của họ, sao riêng con t́m măi mà không thấy đâu cả?

Chúa vừa nh́n lên trần nhà, vừa lấy tay chỉ:

-Đó đồng hồ của con đó!

Nhà trí thức lấy làm lạ nói:

-Thưa Chúa, đó đâu phải là đồng hồ, nó là quạt máy mà!

Chúa nói:

-Nó là đồng hồ của con đó, song v́ tội lỗi con nhiều quá hai kim đồng hồ chạy quá nhanh, nên ta đùng nó làm quạt máy vậy!

Nhà tổ thực giựt ḿnh thức dậy, lạ lùng cho giấc chiêm bao về đời ḿnh.

201. BẤT NĂNG VÀ TOÀN NĂNG

Một nhà huấn luyện thú dữ nổi tiếng đă quyết định làm một cuộc thí nghiệm: ông ta đem một chú sư tử mới sinh chưa đầy hai tuần lễ về nuôi trong một căn pḥng trang trí như pḥng ngủ của người ta, và chỉ cho chú sư tử nầy uống toàn sữa ḅ. Ông nhất định không cho sư tử thấy h́nh ảnh ǵ có thể gợi khung cảnh rừng xanh, cũng không cho nó ăn thứ ǵ có mùi thịt sống và máu.

Được nuôi nấng và huấn luyện gần một năm chú sư tử đă khá lớn và được nhà huấn luyện cho phép đi dạo chơi sau vườn. Một ngày kia, khi đang làm việc trong nhà, nhà huấn luyện nghe một tiếng hét thất thanh của vợ ông ta ở đàng sau vườn. Ông chạy ra th́ thấy chú sư tử đang hiên ngang đứng trên xác một con lừa con. Cổ lừa đă bị cắn đứt và một chân lừa đă bị sư tử ăn mất.

Con sư tử này được nuôi bằng sữa ḅ và không hề biết mùi thịt và máu, nhưng khi gặp chú lừa con, bản tính sư tử của nó nổi dậy, thứ bản tính mà nhà huấn luyện đă cố gắng tiêu diệt bằng thức ăn, bằng tập quán, nhưng không tài nào tiêu diệt nổi. Bản tính tội lỗi ở trong con người, dù người ta có ăn chay ép xác, làm đủ mọi h́nh thức tôn giáo, tội lỗi vẫn c̣n, khi gặp cơ hội sẽ bộc phát mạnh mẽ. Người ta bất năng trong việc tiêu diệt tội lỗi, nhưng khi chúng ta thú nhận ḿnh vừa bất toàn vừa bất năng đến với Thượng Đế, Ngài liền dùng quyền năng của Đấng Tạo Hóa để dựng nên chúng ta thành con người mới, với tâm hồn mới, xu hướng mới, cách sinh hoạt mới và mục đích mới (ĐTPAâ).

202. CHỊU KHỔ GIÚP ĐỜI

Có một chuyện ngụ ngôn cây tre. Ở tại vùng kia, hạn hán lâu ngày khiến xóm nhà cạnh sườn đồi không có nước uống và trồng trọt. Một nông phu đến bụi tre, nói với các cây tre rằng:

Tre ơi, ngươi có muốn cứu xóm nầy khỏi chết khát và cây cối được xanh tươi không?

Tre nói: Tôi muốn lắm, nhưng làm sao được?

Nông phu nói:

-Ngươi để ta đốn ngươi, tỉa nhành, soi lỗ để làm ống dẫn nước từ suối trên kia xuống đây.

Tre nói:

- Chúng tôi xin đồng ư

Người nông dân vừa dùng búa đẵn gốc, tre la lên:

- Ôi sao đau quá, ông bứng gốc chết tôi c̣n ǵ?

Người nông phu tiếp tục dùng dao đa nhánh, chặt từng khúc tre kêu la inh ỏi cho rằng sao đau đớn quá chiu không nổi. Người tiều phu tiếp:

-Chịu đau như thế chưa đủ đâu. Nếu ngươi muốn giúp đời ngươi c̣n phải cho ta thụt mắt trong ruột ngươi nứa để nước có thể chảy thông được.

Tre đồng ư, thế là người nông phu dùng cây nhọn đâm vào ruột tre thụt bỏ từng mắt ngăn cách. Tre than:

-Ông làm vầy th́ tan nát ruột gan tôi c̣n ǵ, tôi đau đớn quá phải chết mất.

Vừa rên la, vừa than thở, song người nông phu vác những khúc tre ráp nối lại với nhau. Chẳng bao lâu ống nối dài với gịng suối trên đồi cao, khiến nước từ suối đổ xuống dưới chân đồi. Mọi người hân hoan đến hứng nước xài mà nước c̣n tuôn tràn qua những cánh đồng khiến hoa màu đang chết khô bỗng nhiên trơ nên tươi tết. Cây tre thỏa ḷng về kết quả của ḷng hy sinh chịu khổ của ḿnh.

Chúa Giêsu đă chịu khổ để đem lại nguồn sống vĩnh cửu tuôn trào qua đời sông khô hạn, tội lỗi của chúng ta, đưa chúng ta từ chỗ chết mất để vào sự đống. Lời Chúa phán:" hăy có đồng một tâm t́nh như Đấng Christ đă có. Ngài vốn có h́nh Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự b́nh đẳng ḿnh với Đức Chúa Trời là sự nên lắm giữ. Chính  Ngài đă tự bỏ ḿnh đi, lấy h́nh tôi tớ trở nên giống như loài người. Ngài đă hiện ra như một người, tự hạ ḿnh xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự" (Phil 2:5-8). Con đường cứu đời là con đường hy sinh và đau khổ. Chúng ta có dám sẵn sàng chịu đau khổ và hy sinh để đem nguồn phước cho tha nhân không?

203. KỂ CHUYỆN KINH THÁNH THEO THỜI NAY

Một thầy Rabbi Do thái kể chuyện về một em bé vừa học qua bài học Thánh kinh về truyện tiùch Môi Se dẫn dân Ysơraên vượt qua Biển Đỏ. Tan trường về nhà, bà mẹ yêu cầu em kể lại những ǵ đă học ngày hôm nay. Em kể như sau:

Dân Ysơraên lao động cải tạo tại xứ Ai Cập quá khổ cực nên kêu cầu cùng Đức Chúa Trời. Ngài bèn sai lănh tụ Môi Se đến dùng quyền năng làm cho Pharaôn khiếp sợ và tha dân Do thái đi. Mới vừa ra khỏi thủ đô, dân Ysơraên đang đối diện với Biển Đỏ, th́nh ĺnh quay lại thấy quân đội Ai Cập đang rầm rộ rượt theo. Xe tăng với đại pháo trực xạ dẫn đường, bộ binh tiến theo sau rầm rập.

Dân Do thái bị vây chặt trong t́nh thế hết sức hiểm nghèo. Phía trước là biển, phía sau là xe tăng của Ai Cập. Tướng Môi Se liền dùng máy truyền tin cực mạnh liên lạc khẩn cấp với không quân, yêu cầu tiếp cứu. Trong ṿng tíc tắc, không lực hùng hậu của Do thái với các vũ khí tối tân trang bị trên máy bay F.16, tiến đến dội bom và bắn tan nát các xe tăng của Ai cập. Đồng thời Môi Se cũng yêu cầu công binh làm một chiếc cầu nổi vĩ đại xuyên qua eo Biển Đỏ, nhờ đó dân Ysơraên thoát nạn.

Nghe đến đây, bà mẹ ngạc nhiên hỏi:

-Có phải giáo sư trường Chúa Nhựt dạy con như vậy không?

Em học tṛ thản nhiên trả lời:

-Dĩ nhiên là không phải, nhưng nếu con kể hết những ǵ họ dạy, chắc chắn mẹ c̣n ngạc nhiên hơn nữa.

Cầu chuyện trên đây nói lên phần nào sự thật của niềm tin hiện tại. Nhiều người không tin vào phép lạ. Nhất là những người theo Tân phái,họ cố gắng giải thích mọi dữ kiện trong Kinh thánh theo ánh sáng khoa học và sự vô tín của họ (TTBG).

204. TRUNG THÀNH VỚI THƯỢNG LỆNH

Trong thế chiến thứ II, một vị đại úy Nhật và toán đặc công của ông được thả xuống một ḥn đảo nọ của Philippines, với một sứ mạng đặc biệt. Viên thiếu tá chỉ huy nói với toán lính của đại úy này trước  khi lên đường:

-Các anh cứ trung tín ở lại đây cho đến khi quân đội thiên hoàng đến, chắc chắn chúng tôi sẽ đến rước các anh.

Sau đó toán của ông bị bao vây, nhiều người tử trận. Riêng ông ta thoát  khỏi ṿng vây và sống lén lút trong rừng. Mọi liên lạc đều bị cắt đứt Nhật đầu hàng. Chiến tranh thứ II chấm dứt, nhưng viên đại úy này vẫn trung tín, sống một ḿnh trong rừng chờ quân đội thiên hoàng đến.

Nhiều năm sau, cảnh sát Phi luật tân khám phá ra ông ta đang trốn trong rừng, nhiều lần t́m cách liên lạc, kêu ông ra đầu hàng, song ông vẫn kiên tŕ chiến đấu và tẩu thoát. Thời gian trôi qua, đến 27 năm sau, trong một lần tuần tiểu, cảnh sát Phi bao vây viên đại úy. Khi biết được ông ta là lính Nhật, liền giải thích cho ông biết chiến tranh đă chấm dứt từ lâu rồi và kêu ông ra tŕnh diện. Nhưng ông vẫn không tin, bảo rằng ông được lệnh ở đây chiến đấu chờ quân đội thiên hoàng đến giải thoát ông chỉ ra đầu hàng khi nào chính vị thiếu tá chỉ huy ông đến đây ra lệnh

Cuối cùng người ta phải liên lạc với chính phủ Nhật, t́m viên cựu thiếu tá chỉ huy. Vị thiếi tá này phải đáp máy bay từ Nhật và kêu ông ra. Lúc đó ông mới chịu ra đầu.

Chúng ta có trung thành với thiên lệnh không? Hăy học gương trung thành của viên đại úy Nhật này.

205.CẤT BỎ TỘI LỖI CÁCH SAI LẦM

Các giáo sĩ tiền phong ở Phi Châu kể lại câu chuyện sau đây: Sau một thời gian chịu nhiều khó khăn, tuận đạo, cuối cùng các giáo sĩ chinh phục được một bộ lạc ăn thịt người. Chính viên tù trưởng cũng tin Chúa.

Viên tù trưởng này có đến hai người vợ. Trong khi học Kinh thánh, vị giáo sĩ dạy rằng, một người chỉ được phép có một vợ mà thôi, nếu có hai vợ là phạm tội ngoại t́nh. Viên tù trưởng nghe xong, có vẻ buồn rầu. Nhưng hôm sau trở lại gặp giáo sĩ với vẻ mặt hớn hở:

-Tôi đă cất tội lỗi khỏi ḿnh rồi!

Giáo sĩ không hiểu, ông ta giải thích:

-Bây giờ tôi chỉ có một vợ mà thôi.

Giáo sĩ hỏi:

-Vậy người vợ kia đâu ?

Viên tù trưởng tươi cười trả lời:

-Tôi làm thịt ăn rồi!

Viên tù trưởng nghĩ rằng ḿnh làm vậy là cất bỏ tội lỗi, nhung không ngờ ḿnh lại phạm tội khác, tội giết người. Đó không phải là cách giải quyết vấn đề. (TTBG).

206. THAM LAM HẠI M̀NH VÀ HẠI NGƯỜI

Từ 60 năm nay, hăng hạt giống Hoa kỳ ở Lancaster, Pennsylvania, đă giúp cho các em học sinh các trường tiểu học có cơ hội kiếm chút ít tiền túi. Hăng này gởi hạt giống các loại rau cải và các loại hoa cho các em bán cho cha mẹ hay hàng xóm. Chẳng những các em kiếm được tiền lời mỗi khi bán được một gói hạt giống, mà các em c̣n có hy vọng trúng các giải thưởng như xe đạp, dụng cụ thể thao.

Nhưng đến nay, hăng hạt giống Hoa kỳ phải đóng cửa, v́ theo lời họ th́ họ là nạn nhân của nạn "thiếu nhi tham nhũng". Nội trong khoảng thời gian 9 tháng, hăng này đă lỗ mất 600 ngàn Mỹ kim, v́ nhiều em bán xong hạt giống đă giữ tiền xài và không gởi về cho hăng. Một em ở tiểu bang South Carolina viết thơ về phân trần: "Tôi lấy làm tiếc không thể nào gởi tiền bán hạt giống về cho hăng được v́ nhà tôi bị ăn trộm vào lấy nhiều đồ vật, kể cả tiền bán bạt giống và một số bao hạt chưa bán được". Nhưng bầu hết các em khác đều im lặng luôn, không viết thơ mà cũng chẳng gởi tiền về cho hăng.

Các em nầy phần lớn mới học tới lớp tư, lớp năm, tức quăng chín mười tuổi, nhưng các em đă bắt chước người lớn, chú ư đến tiền bạc v́ ḷng tham mà các em đă cướp luôn số tiền các em thiếu của hăng bán hạt giống. Ḷng tham của con người gặp lúc thuận tiện th́ bùng lên không nhất thiết là lớn hay nhỏ. Ḷng tham vừa hại ḿnh vừa hại người.Kinh thánh chép:"Bởi chưng sự tham tiền bạc cội rễ mọi điều ác, có kẻ v́ đeo đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau đớn". (ĐTPÂ).

207. TẠ ƠN TRƯỚC KHI ĂN

Một bà tín đồ lớn tuổi bước vào một quán ăn. Sau khi đồ ăn dọn ra, bà b́nh tĩnh nhắm mắt nói lời cảm tạ ơn Chúa vừa đủ nghe.

Hành động của bà làm cho hai thanh niên ngồi bàn kế bên chú ư. Hai thanh niên muốn trêu chọc  bà, liền kéo qua hỏi:

-Lúc vừa rồi bà nhắm mắt làm ǵ vậy?

Bà tín đồ đáp:

-Tôi cầu nguyện cám ơn Chúa trước khi ăn.

Hai thanh niên hỏi tiếp:

-Thế rủi như lúc bà nhấm mắt lại có con chó đến ăn hay con ruồi đậu vô th́ sao?

Bà tín đồ b́nh tĩnh trả lời:

-Thôi kệ nó mấy cậu ơi, ḿnh là con người th́ phải biết ơn Đấng Tạo Hóa cho ḿnh có thức ăn, tụi nó là chó, là ruồi có biết ǵ đâu mà trách.

Lời Chúa dạy: "Vả, mọi vật Đức Chúa Trời đă dựng nên đều là tốt lành cả, không một vật chi đáng bỏ, miễn là ḿnh cám ơn mà ăn lấy th́ được. V́ nhờ Lời Đức Chúa Trời và lời cầu nguyện mà vật đó được nên thánh" (I Ti 4:4,5).(GN)

208. Yù NGHĨA CỦA CỤM TỪ "Ở TRONG TA VÀ TA Ở TRONG HỌ"

Tiến sĩ AB Simpson giải thích thế nào là người ở trong Chúa và Chúa ở trong họ. Ông lấy một cái chai quăng vào ḷng biển. Cái chai rơi vào đại dương và đang ở trong đại dương. Nước biển chui vào chiếm hữu cái chai. Nước biển càng vào, cái chai càng từ từ ch́m sâu vào ḷng đại đương.

Ông kết luận: "Cái chai ở trong đại dương và đại dương ở trong cái chai. Đó là h́nh ảnh xác thực nhất để chỉ mối tương giao giữa Chúa Giêsu và các môn đồ Ngài. Giống như nhánh nho dính vào gốc và gốc dính vào nhánh nho vậy

Đức Chúa Giêsu phán:" Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta và ta trong họ th́ sinh ra lắm trái v́ ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được" (Giăng 15:5). (TTBG).

209. QUYẾT TÂM TIẾN TỚI

Nhiều năm trước đây, một họa sĩ Hy Lạp đầy hứa hẹn tên là Timanthes ở dưới sự dạy dỗ của một thầy phụ đạo danh tiếng. Sau mấy năm, họa sĩ thanh niên sáng tạo một bức chân dung đẹp tuyệt. Anh ta quá xúc động về bức h́nh ḿnh vẽ đến nỗi cứ ngồi từ ngày này qua ngày khác chiêm nghiệm sáng tác của ḿnh.

Tuy nhiên, một sáng kia, anh choáng váng khám phá ra thầy ḿnh đă cố ư hủy hoại bức họa cua ḿnh. Tức giận đến phát khóc, Timanthes chạy đến thầy và hỏi:

-Tại sao thầy lại huỷ phá tài sàn con tŕu mến?

Ông thầy khôn ngoan đáp:

-Tôi làm điều đó v́ chính lợi ích của anh. Bức họa đó đă làm chậm sự tiến bộ của anh. Ây là bức họa tuyệt vời, nhưng nó chưa được hoàn hảo. Hăy bắt đầu lại thử xem anh có thể làm tốt hơn không.

Anh học tṛ bằng ḷng làm theo lời khuyên và tạo ra tác phẩm tuyệt tác mệnh danh là "Sự hy sinh của lphigenia", được coi là một trong các bức họa đẹp nhất thời cổ.

*Thượng Đế không bao giờ muốn chúng ta thỏa ḷng với sự hoàn thành của chúng ta. Chúa muôn chúng ta vươn lên tới b́nh diện phục vụ cao hơn và được giống như Chúa Cứu Thế. Đừng tạm thỏa ḷng với những thành công thuộc linh đại được. Nhờ sự giúp đỡ của Chúa, hăy cứ quyết tâm tiên tới (LHS).

210. QUÊN QUÁ KHỨ, NHANH CHÂN TIẾN BƯỚC VÀO TƯƠNG LAI

Nhà thiên tài sáng chế Thomas Edison đă thiệt mất những pḥng thí nghiệm to lớn ở New Jeney trong cơn hỏa hoạn xảy đến vào một đêm tháng 12-1914.

Tuy nhiên, ngay sáng hôm sau, bước đi giữa đống hoang tàn đang âm ỉ của các ṭa nhà chứa rất nhiều dự án của ông, Edison bấy giờ đă 67 tuổi, nói: "Cơn tai biến nầy rất quư giá, hết thảy những sai lâm của chúng ta đă cháy rụi. Cám ơn Thượng Đế, chúng ta chỉ có thể bắt đầu lại".

Vô luận những hy vọng, giấc mối liên hệ nào đă bị tiêu hủy trong đời sống chúng ta, với sự phù hộ của Thượng Đế chúng ta hăy noi gương sáng của Đấng truyền cảm hơn là gương của Edison nữa. Đôi khi Chúa phải giải phóng chúng ta khỏi quá khứ, bằng sự mất mát lớn lao, hầu dẫn dắt chúng ta vào một tương lai kết quả hơn. Chúng ta hăy quyết tâm, thư Phaolô, xây dựng lại quá khứ, nhanh chân tiến bước vào tương lai..cố gắng chạy đến đích để giựt giải (Phil 3:13,14). (LHS).

211. NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG KHÔNG ĂN NĂN

Cách đây không lâu, báo chí ở Mỹ có đăng một tin về một thanh niên người Arménien đă dàn xếp một tai nạn để lănh tiền bảo hiểm nhân thọ. Câu chuyện ấy xảy ra như sau:

Thanh niên Arménien nầy có người cha rất giàu có đang sống ở Iran. Anh được cha cho qua Mỹ để ăn học. Trong thời gian ở Mỹ, cha anh thường chuyển tiền qua, một phần để nuôi anh ăn học, một phần nhờ anh cất giữ dùm, để sau này khi ông qua Mỹ định cư, sẽ có sẵn tiền để sinh sống. Sau một thời gian đă lén lút chuyển được một số khá lớn qua Mỹ, người cha bắt đầu lo giấy tờ để qua thăm con. Khi nghe tin cha sắp qua, người con hoảng sợ v́ anh ta đă phung phí hết số tiền mà cha anh đă chuyển sang từ trước đến giờ. Anh chơi bời, ăn uống say sưa, ra vào những nơi giải trí đắt tiền và thết đăi bạn bè một cách hoang phí nên đă tiêu hết 600 ngàn đô la.

Lo sợ là khi cha qua, không biết phải giải thích làm sao và nghĩ chắc thế nào cũng bị cha nổi giận la mắng, nên người con hoang đàng bắt đầu t́m mưu anh kế chạy tội Cuối cùng anh nghĩ ra một cách mà anh cho là khôn ngoan và tốt đẹp hơn cả. Anh đi mua bảo hiểm nhân mạng hai ba hăng, chọn loại bảo hiểm có tiền bồi thường cao nhất. Sau đó anh đợi thời cơ thuận tiện để thi hành ư định. Và thời cơ đă đến. Vào tháng 7-1983, đúng vào lúc trong thành phố có những vụ lộn xộn xảy ra giữa loan và người Arménien. anh đặt chất nổ dưới ghế xe, lái xe ra một vùng ngoại ô và cho nổ tung. Anh tính liều anh như vậy v́ tin rằng người ta sẽ nghĩ anh chết v́ bị bọn khủng bố ám sát và các hăng bảo hiểm sẽ phải đền ít nhất là một triệu đô la. Cha anh sang tuy không gặp anh, nhưng ít ra cũng được lănh một triệu đô la để đền bù lại số tiền anh đă tiêu xài hết.

Tuy nhiên, người con hoang đàng kia đă lầm. Lúc đầu người ta cũng tưởng anh bi ám sát, nhưng sau một thời gian điều tra, người ta đă biết rơ sự thật. Cha anh đến Mỹ mong gặp con để hường những ngày cuối cùng an nhàn bên số tiền to lớn, nhưng ông đă đến để được biết một sự thật đau ḷng và trở về Iran với hai bàn tay trắng.

Người con trong câu chuyện này thật quá dại Thay v́ thú tội xin cha tha thứ, đă t́m cách chạy tội để rồi cuối cùng làm người cha thêm đau khổ Nhiều lúc chúng ta cũng như những đứa con dại dột trước mặt Chúa, phạm tội nhưng không nhận tội mà không ăn năn. Lời Chúa phán: "Nếu chúng ta xưng tội ḿnh th́ Ngài là thành tín công b́nh để tha tội cho chúng ta và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. Nếu chúng ta nói ḿnh chúng từng phạm tội ấy là chúng ta là kẻ cho Ngài nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta" (I Giăng 1:9,10). (ĐTPAâ).

212. BIẾT M̀NH MỚI CÓ THỂ GIÚP ĐƯỢC NGƯỜI LẦM LẠC

Có một chức viên trong hội thánh nọ sa vào tội lỗi. Mục sư triệu tập Ban Chấp Hành, rồi với t́nh yêu và thương xót ông tŕnh bày câu chuyện buồn. Kế đó ông đặt cho Ban Chấp Hành câu hỏi nầy:

-Ví bằng quư vị bị cám dỗ như người anh em chúng ta, quư vị sẽ làm ǵ? .

Người thứ nhứt, tin tưởng ở khả năng ḿnh có thể đứng vững trong cơn cám dỗ, nói:

-Chắc chắn tôi chẳng bao giờ nhượng bộ tội đó.

Mấy người khác cũng nói như vậy. Sau hết, mục sư đặt câu hỏi cho vị cuối cùng của Ban Chấp Hành, người được mọi người kính nể v́ có đời thuộc linh sâu nhiệm. Vị nầy đáp:

-Thưa mục sư, trong ḷng tôi cảm biết nếu tôi bị cám dỗ và thử thách như anh em đó, có lẽ tôi c̣n sa đọa hơn nữa.

Cả pḥng yên lặng. Kế đó, mục sư nói:

-Ông là người duy nhất có thể đi với tôi để nói chuyện với anh em lầm lạc đó để gắng d́u dắt người trở lại sự tương giao.

Chúng ta cũng nên giữ thái độ trịch thượng đối với các anh em tín hữu sa ngă. Chúng ta phải t́m cách nâng người lên với ḷng khiêm nhu đến từ sự biết ḿnh. Chỉ những ai nhận thức được tiềm năng và xu hướng về tội lỗl trong đời sống của ḿnh mới có đủ khiêm nhu cần thiết để phục hồi tín hữu lầm lạc. (LHS).

213. B̀NH AN TRONG NGHỊCH CẢNH

Một cơn động đất xảy ra tại một làng nhỏ nọ gây nên sự sợ hăi lớn. Tuy nhiên, một bà trú ngụ tại đó dường như b́nh tĩnh suốt cơn chấn động đến nỗi hết thảy những người lân cận tự hỏi làm sao bà có thể giữ được b́nh an và không bị xáo trộn như thế. Có người hỏi bà:

-Bí quyết của bà là ǵ? Chúng tôi muốn biết điều ǵ đă giữ bà b́nh thản như thế trong khi đất đang rung chuyển ở dưới chân chúng ta? Bà không sợ sao?

Người đàn bà đáp cách đơn giản:

-Không, tôi không sợ. Tôi chỉ mừng là tôi có một Thượng Đế mạnh đủ để làm rung chuyển cả thế giới

Chúng ta là những người biết Chúa là Cha trên trời của chúng ta nhờ đức tin trong Con Ngài là Chúa Cứu Thế Giêsu, cũng có thể t́m được sự an ủi can đảm trong những  nghịch cảnh đang hăm dọa. Chúng ta ở trong tay Đấng Toàn Năng, chẳng có ǵ lớn mạnh quá mà Ngài không thể kiểm soát. Chúa có thể chăm sóc và bảo vệ những kẻ thuộc về Ngài vô luận có việc xảy ra. (LHS).

214. CẨN THẬN TRONG LỜI NÓI

Có một chàng dù đă lớn tuổi, có gia đ́nh, nhưng vẫn ăn nói vô duyên. Hễ nói ra là chúng chửi, chúng ghét. Một ngày kia người hàng xóm vừa mua được nhà mới nên tổ chức ăn "tân gia", anh này cũng được mời. Trước khi đi vợ căn dặn phải ăn nói cẩn thận. Xong tiệc, gia chủ dẫn khách đi xem qua căn nhà, sau đó xin mọi người cho biết ư kiến về căn nhà mới. Ai nấy cung hết lời khen, người th́ thích lối thiết kế, kẻ th́ thích màu sắc...Đến lượt chàng cũng được xin cho biết ư kiến. Anh chàng nói:

-Nhà này cái ǵ cung được, chỉ có cửa cái nhỏ quá, khi có người chết làm sao khiêng ḥm ra?

Chủ nhà nổi giận mật đỏ gay.

-Một lần khác anh cũng được mới đi ăn sinh nhật đứa con trai cầu tự của người làng bên. Lần này vợ hết lời căn dặn đừng nói ǵ hết, sợ mở miệng ra chúng chửi. Anh nghe lời vợ chỉ lo ăn uống. Ai ai cũng hết lời chúc đứa nhỏ lớn lên học giỏi, đỗ đạt thành tài, làm quan v.v...Anh chàng quả thật không mở miệng câu nào. Đến khi từ giă ra về, anh nói:

-Có chứng tất cả quư vị, từ nảy đến giờ tôi không có nói hay chúc câu nào. Nếu mai mốt thằng nhỏ có trúng gió chết th́ đừng đổ thừa tôi nghe!

Lời nói rất quan trọng:"nhất tự hưng bang, nhất tự báng bang" cũng thời lời nói, một lời làm cho nước nhà hưng thịnh, một lời làm cho quốc gia tan hoang. Gia cơ khuyên: "Hăy mau nghe và chậm nói" (Gia 1:19), ông cũng cảnh cáo: "Nhưng cái lưỡi không ai trị phục được nó, ấy là một vật dữ người ta không thể hăm dẹp được, đầy dẫy những chất độc giết người" (Gia 3:8). Là con cái Chúa, lời nói của chúng ta "phải có ân hậu theo luôn và nêm thêm muốí" (Côl 4: 6) để gây dựng hội thánh. (TTBG).

215. LỜI NÓI CỦA KẺ XẤU NHƯ RẮN RÍT

Một chuyện hoang đường kể rằng: Có hai chị em một cha khác mẹ. Người chị bị mẹ ghẻ và em hành hại đủ điều, bắt phải làm việc cực nhọc. Ngoài việc nhà c̣n phải vào rừng kiếm củi, trong khi cô em chỉ ngồi không thảnh thơi.

Một ngày kia, trong khi vào rừng kiếm củi, một bà tiên hiện ra, thương t́nh ban cho cô chị mỗi khi mở miệng ra là bông hoa tuôn tràn, tỏa mùi thơm ngát khắp nơi. Cô em thấy vậy hỏi nguyên do. Cô chi thật t́nh nói hết mọi sự

Hôm sau, cô em giả dạng rách rưới vào rừng kiếm củi. Bà tiên hiện ra, cô xin cho khi mở miệng ra là ra vàng, ra bạc. Bà tiên bảo hăy về sẽ thấy phép lạ. Cô vội chạy về nhà, mừng rỡ khoe với mẹ. Nhưng khi cô vừa mở miệng ra th́ biết bao rắn rít tuôn tràn ḅ nhoi nhúc khắp nơi. Từ đó cô như người câm, không dám mở lời xiên xỏ hay nặng nhẹ cô chị nữa.

Cũng một lời nói, kẻ ra hoa thơm cỏ lạ, người đầy dẫy nọc độc măng xà! (TTBG).

216. CẦN PHẢI PHỐI HỢP CÁC ÂN TỨ TRONG HỘI THÁNH

Một mục sư nọ kể lại rằng lúc c̣n ở trung học, ông chơi một loại trống đặc biệt trong ban nhạc của trường.

Trách nhiệm của ông là cứ đếm, đến bao nhịp nhất định của bản nhạc ông gơ vào mặt trống: Tùng...tùng, tùng!

Ngồi yên chờ người khác chơi, đến bao nhiêu nhịp nữa cứ việc gơ tùng, tùng. Khi ban nhạc của ông đi tŕnh diễn, mọi người đều khen ngợi. Tiếng trống đệm tùng tùng của ông thỉnh thoảng nổi lên, làm tăng âm điệu tuyệt vời của bản nhạc.

Một cụ gia thích bản nhạc đó lắm, nhất là tiếng trống của ông, nên muốn ông tŕnh bày lại cho cụ nghe, dù không có nhạc cụ khác, chỉ đánh trống thôi. Cụ ngồi lắng tai yên lặng, thỉnh thoảng lại nghe tiếng tùng, tùng, tùng...không ra ǵ cả.

Ḥa chung với ban nhạc th́ hay, nhưng khi đánh một ḿnh nghe thật kỳ dị. Các ân tứ Chúa cho mỗi người khác nhau, cần phải phối hợp mới ích lợi cho nhà Ngài. (TTBG).

217. THAY ĐỔI CHÁNH ÁN

Vào cuối tháng 11-1983, có một b́nh luận gia của hệ thống truyền thanh CBS, nêu ra một vấn đề khá tế nhị. Có một phạm nhân sắp bị đưa ra ṭa xét xử, nhưng lại không thích vị quan ṭa sẽ ngồi ghế chánh án. Phạm nhân này biết rằng trên nguyên tắc, cả bị cáo lẫn nguyên cáo đều không có quyền xin thay đổi vị chánh án, ngoại trừ trường hợp bất hợp cách, như trường hợp ông chánh án có liên hệ gia đ́nh với người bị xét xử.

Phạm nhân này liền ḍ hỏi, và được biết rằng ông chánh án có một người anh rễ làm luật sư. Nắm liền lấy cơ hội, phạm nhân mướn ngay ông luật sư này đại diện cho ḿnh. Đến khi ra ṭa, phạm nhân liền yêu cầu ông chánh án phải tự rút lui, viện dẫn lư do là quan ṭa không thể nào vô tư, v́ có liên hệ gia đ́nh với luật sư đại diện cho phạm nhân. Vị chánh án không chịu rút lui, nên đă đệ tŕnh nội vụ lên ṭa án thượng cấp quyết định.

Ṭa án thượng cấp phán quyết rằng, chánh án có liên hệ gia đ́nh với luật sư đại diện cho nguyên cáo hay bị cáo, là một trường hợp bất hợp cách. Nhưng trên nguyên tắc, cả nguyên cáo và bị cáo đều không có quyền thay đổi quan ṭa, nhất là không thể dùng tiền mướn luật sư có liên hệ gia đ́nh với quan ṭa nhằm mục đích làm cho quan ṭa trở nên bất hợp cách. Do đó, vị chánh án vẫn được quyền ngồi xử như thường, nhưng luật sư bà con với chánh án phải rút lui, không được phép đại điện cho nạn nhân nữa.

Trong đời này đă có người thất bại khi dùng xảo thuật để t́m cách thay đổi một vị chánh án cũng có thể có người khác nhờ có thế lực hơn, nhờ quen biết nhiều người tai to mặt lớn mà đă thay đổi được quan ṭa, nhưng không một ai có thể thay đổi được vị Chánh Án Ṭa Chung Thẩm của Thượng Đế. Vị chánh án của phiên ṭa chung thẩm là Thượng Đế. Những người bị xét xử là những người đă khước từ Chúa Cứu Thế' mặc dù Ngài đă đến trần gian để chịu chết v́ tội lỗi của họ, và đă yêu thương kiên nhẫn khuyên mời họ tiếp nhận Ngài. Tội  chính là tội khước từ Chúa Cứu Thế sẽ bị Tthượng Đế vạch trần và họ sẽ lănh án phạt đời đời trong hồ lửa. (ĐTPÂ).

218. CÁM TẠ ƠN CHÚA TRONG NGHỊCH CẢNH

Bà Jo Scaggs, một giáo sĩ Southern Baptist ở Nigeria kể lại một câu chuyện thật cảm động sau đây: Một ngày kia bà được mời đến dự lễ Giáng sinh được tổ chức tại Grace Camp, một trung tâm trị bệnh cùi. Lần đầu tiên bà chứng kiến số người cùi đông như vậy.

Buổi lễ được tổ chức ngoài trời. Nh́n chỗ nào bà cũng thấy người ngồi dự Gốc cây, ụ đất, băi cỏ...chỗ nào cũng đông nghẹt người. Bà thấy họ thật đáng thương, bệnh tật gặm nhấm dần và hủy hoại thân thể họ, nhưng khuôn mặt người nào cũng bày tỏ mềm vui, mắt họ sáng ngời khi họ hát những bài ca Giáng sinh. Một người trong số đó làm cho Jo Scaggs thật nghẹn ngào. Trong giờ thờ phượng, mục sư mời theo dơi đoạn Kinh thánh mà ông sẽ giảng, một người bị bệnh cùi ăn mất hết mấy ngón tay, nên phải lật Kinh thánh bằng một khúc cây. Ông ta gặp khó khăn hết sức trong việc lật từng trang Kinh thánh để đọc lời Chúa.

Sau giờ giảng, mục sư mời ai muốn làm chứng ơn phước Chúa ban cho ḿnh, ông ta giơ bàn tay không c̣n ngón lên xin làm chứng ơn Chúa. Ông nói:

-Tôi muốn cám ơn Đức Chúa Trời, v́ Ngài đă cho tôi bị cùi.

Bà Jo Scaggs lấy làm lạ, nói với người thông dịch rằng anh ta đă dịch sai. Không ai có thể cám ơn Chúa v́ "được cùi" bao giờ. Người thông dịch tiếp tục giải thích nguyên do:

-Nếu tôi không bị cùi, có thể tôi không bao giờ biết Chúa Cứu Thế Giêsu. Tôi có thể không bao giờ được chữa lành, nhưng tôi biết rằng ḿnh sẽ có một thân thể với đầy đủ các ngón tay khi Cứu Chúa tôi tái lâm. Nhưng nếu tôi không bị cùi, các ngón tay tôi c̣n đầy đủ, có lẽ tôi không biết Chúa th́ tôi vẫn côn tiếp tục thờ lạy ma quỉ trong ḷng của tôi, số phận tôi sẽ bị h́nh phạt diệt vong đời trong hồ lửa địa ngục. (TTBG).

219. NGƯỜI CHA THEO GIẢI CỨU CON

Một nhân vật trong "Lục Mạch Thần Kiếm" tên là Kiều Phong, là một người rất tài giỏi, cả tài lẫn đức. Đang làm Bang Chủ Cái Bang, một môn phái lớn có thế lực thời đó nhưng v́ một sự hiểu lầm, anh bị chính người của bang ḿnh xua đuổi và t́m cách làm hại. Tuy nhiên, mỗi lần anh bị lâm nguy, sắp bị giết chết hoặc những lúc chán nản, ngă ḷng...th́ đều có một người bí mật xuất hiện giúp đỡ giải cứu. Sau này, anh mới khám phá ra được con người bí mật đó chẳng ai khác hơn là cha ruột của ḿnh, người mà anh tưởng là đă chết từ lâu rồi.

Cha anh cho biết ông đă bí mật theo cạnh anh, ông biết mọi việc xảy đến cho anh và ông đă nhiều lần bí mật cứu anh.

Đây chỉ là một câu chuyện tiểu thuyết kiếm hiệp, nhưng nó cho chúng ta h́nh ảnh Cha Thiên Thượng, Đấng Toàn Năng đang nh́n thấy và biết hết mọi cảnh huống của cuộc đời chúng ta và giải cứu ǵn giữ chúng ta trên mọi bước đường. (TTBG).

220. VIỆC G̀ CŨNG CÓ NGƯỜI BIẾT

Có một người đem tiền hối lộ một người tín đồ để giúp anh ta làm việc trái phép. Người tín đồ từ chối v́ không hợp pháp và trái với niềm tin, nếp sống của người theo Chúa. Anh ta bảo:

-Ông đừng lo, tôi bảo đảm với ông không ai biết chuyện này đâu.

Người tín đồ trả lời:

-Sao anh dám bảo không ai biết? Có Đức Chúa Trời biết, có ma quỉ biết, có tôi biết, có anh biết, sao lại bảo không ai biết

Thật vậy, mọi việc làm, mọi hành động, mọi lời nói mọi tư tưởng mà chúng ta cho là bí mật nhất, kín đáo nhất th́ cũng có ít nhất ba người biết: Đức Chúa Trời, ma quỷ và chính người đó. V́ vậy, chúng ta phải cẩn thận trong đời sống theo Chúa, đừng để ma quỉ có cơ hội tố cáo chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời. (TTBG).

221. ĐẠO CHÚA KHÔNG PHẢI LÀ ĐẠO RÁNG

Một con lừa trong làng nọ nổi tiếng là mạnh, chạy nhanh không con lừa nào b́ kịp. Nó rất hănh diện về tài năng của nó. Một ngày kia, nó cùng chủ đi trên đường làng. bỗng thấy một con vật lạ chạy lướt qua mặt nó cách dễ dàng. Con lừa tức quá ráng sức chạy theo con vật lạ

Nhưng nó đâu biết rằng "con vật lạ" đó là chiếc xe hơi. Lần đầu tiên trong đời nó thấy xe hơi nên không biết tưởng là một con vật lạ nào khác dám phá kỷ lục của ḿnh, nên nó có gắng đuổi theo. Có lúc nhằm đường ổ gà, xe hơi chạy chậm lại, con lừa qua mặt, nhưng sau đó th́ chiếc xe vẫn vượt qua nó cách dễ dàng. Nó cố hết sức chạy theo đến một lúc th́ v́ mang nặng, v́ mệt, v́ ráng sức, nó đứt ruột mà chết.

Nhiều người tin theo một tôn giáo v́ thấy những phương thức tập luyện, tu hành của tôn giáo đó, họ thuộc về "đạo ráng". Ráng làm việc này, ráng làm việc kia để tiến thêm trên đường tu. Đạo Chúa không phải là "đạo ráng" , đạo cố gắng, nhưng là" đạo đức tin" Tuy nhiên, đức tin trong đạo Chúa là đức tin thực tiễn, chứ không phải tin theo người khác không phải chi tin v́ cha mẹ tin, anh em tin hay bạn bè tin. (TTBG).

222. HOÀNG ĐẾ VÀ NÔ LỆ ĐỀU GIỐNG NHAU

Hy Lạp có một hoàng đế rất nổi danh, tên là Alexander, mà người Việt Nam thường gọi là A Lịch Sơn Đại Đế. Chúng ta không nhắc lại những chiến công hiển hách của vị vua này, v́ lịch sử thế giới đă ghi rơ nhưng chỉ để bàn đến một câu chuyện liên hệ đến ông ta, do sử gia Plutarch kể lại. Theo câu chuyện này th́ một ngày nọ, hoàng đế A Lịch Sơn thấy triết gia Diogenes ngồi quan sát một bộ xương người cách rất chăm chú nên hỏi:

-Khanh làm ǵ mà quan  sát bộ xương đó kỹ càng như vậy?

Diogenes liền trả lời:

-Muôn tâu bệ hạ, hạ thần nghiên cứu rất kỹ mà vẫn không thấy bộ xương của hoàng đế Philippe khác với bộ cương của người nô lệ tí nào cả. (hoàng đế philippe là thân phụ của hoàng đế A Lịch Sơn).

Triết gia Diogenes đă dạy cho hoàng đế A Lịch Sơn và chúng ta một bài học thâm thuư. Khi đă nhắm mắt buông tay thù ai cũng như ai, vua hay dân, hoàng đế hay nô lệ cũng chẳng khác ǵ nhau. Ngoài ra, tất cả mọi người phải ứng hầu trước ṭa án Đấng Tạo Hóa. Theo lời Kinh thánh chép rằng:"Theo như đă định cho loài người phải chết một lần rồi chịu phán xét" (Hê 9:27). (ĐTPA).

223. CHA LÁI TÀU CON NGỦ B̀NH AN

Một chiếc thuyền đi trên biển và gặp giông băo. Sóng rất lớn làm con thuyền chao đảo. Mọi người lo lắng chạy tới chạy lui kêu cứu. Một hành khách đi ngang qua pḥng, thấy một em bé, con viên thuyền trưởng vẫn c̣n ngủ trong khi thuyền ở t́nh trạng nguy hiểm. Người hành khách lay em dậy và cho biết tàu đang lâm nguy, sắp ch́m, em phải lo t́m phao cấp cứu. Em bé hỏi:

-Ai đang lái tàu?

Người hành khách trả lời:

-Cha em.

Nghe xong, em tiếp tục nằm xuống và ngủ tiếp cách b́nh thản. Người này lấy làm lạ hỏi:

-Tại sao trong khi mọi người đang lo lắng, riêng em có thể b́nh an ngủ được?

Em trả lời:

-Hễ cha tôi c̣n lái tàu, là con tàu sẽ vượt qua cơn nguy hiểm. Tôi biết khả năng của cha tôi.

Cuộc đời kư thác cho Chúa là cuộc đời giao cho Chúa mọi khó khăn, c̣n chúng ta chỉ lănh phước hạnh. Ma quỷ luôn t́m cách chọc ghẹo để chúng ta khổ v́ nếu chúng ta khổ th́ nó thành công. Song nếu chúng ta phó thác ḿnh trong bàn tay của Chúa, chúng ra sẽ không khổ và thất bại. (TTBG).

224. BIẾT CHẮC CHÚA ĐĂ KÊU GỌI M̀NH

Có một thanh niên đến với vị mục sư cho biết muốn dâng ḿnh làm người hầu việc Chúa. Mục sư hỏi:

-Điêu ǵ khiến anh có quyết định đó?

Anh trả lời:

-Sau khi nghe một bài giảng của vị tuyên úy trong trường.

Mục sư hỏi:

-Anh có nhớ tên vị tuyên úy đó không?

Anh trả lời:

-Tôi không nhớ tên vị tuyên úy đó, nhưng tôi biết chắc một điều là Đức Chúa Trời phán với tôi hôm đó. (TTBG).

225. L̉NG THAM KHÔNG ĐÁY

Có một chuyện ngụ ngôn nói về một anh nhà nghèo được một bà tiên thương t́nh ban cho phép lạ, bảo về nhà khoét một lỗ trong vách tường, mỗi ngày chỉ cần đem nồi đến đó hứng, tự nhiên sẽ có gạo chảy ra, đủ cho hai vợ chồng sinh sống.

Sau một thời gian, người vợ chợt nghĩ sao ḿnh không khoét lỗ lớn hơn, Có lẽ gạo sẽ chảy ra nhiều hơn, ḿnh có thể đem bán và làm giàu. Người vợ bèn lấy dao khoét cái lỗ cho to hơn, nhưng chỉ thấy toàn đất cát chảy ra. Từ đó gạo không c̣n nữa. ( TTBG).

226. T̀M NHAU

Nhờ có sáng kiến của một đài truyền h́nh ở Đại Hàn mà đă có hơn 3.000 gia đ́nh bị phân tán từ năm 1951 được đoàn tụ. Một bà mẹ dẫn con chạy giặc vào một ngày lạnh lẽo đă gởi con cho bạn để đi kiếm nước uống, khi bà trở lại chỗ cũ, đứa con đă biến mất. Cha lạc con, vợ lạc chồng, anh lạc em trong nhiều trường hợp tương tự. Nhưng mới đây nhiều người đă t́m được thân nhân tưởng đă biệt tích hơn 30 năm rồi, nhờ đài truyền h́nh. Mỗi người muốn kiếm thân nhân đều mang một tấm bảng ghi tên ḿnh, tên người ḿnh muốn kiếm, và ghi vắn tắt trường hợp tại sao đă thất lạc Khi h́nh ấy được chiếu lên TV, một xướng ngôn viên sẽ đọc to các hàng chữ trên tấm bảng.

Có hai chị em ruột đă vào đài TV, ngồi cùng một băng để chờ được chiếu lên TV, và đă nhận diện được nhau. (ĐTPAâ).

227. CHƯA ĐỦ ĐỨC TIN ĐỂ NHẬN LĂNH

Mục sư McNeil, chủ tọa một hội thánh đang xây lại nhà thờ và đang bị thiếu một số nợ lớn. Ông tha thiết cầu nguyện xin Chúa tiếp trợ hầu sớm giải quyết xong số nợ.

 Một ngày kia khi ông đang ngồi ở văn pḥng th́ có một người bước vào, cho biết được Chúa cảm động muốn dâng một số tiền giúp trả nợ xây cất nhà thờ. V́ bận việc gấp nên người này để lại một chi phiếu trống, xin mục sư điền vào số tiền đang cần, một giờ sau ông sẽ trở lại để kư tên vào chi phiếu đó. Mục sư McNeil thật khó xử, số nợ th́ quá lớn không biết người này có đủ tiền để dâng không. Nếu thấy lớn quá ông ta không chịu kư vào chi phiếu th́ thật uổng. Sau một hồi suy nghĩ nát óc, cuối cùng mục sư McNeil ghi vào chi phiếu phân nửa số tiền đang cần để trả nợ. Dù chỉ là phân nửa, nhưng cũng rất lớn.

Như lời hứa, một giờ sau người đàn ông đó trở lại, liếc sơ qua chi phiếu và kư tên vào đó không chút do dự hay thắc mắc. Khi người ấy đi rồi, nh́n vào chữ kư trên ngân phiếu, mục sư McNeil hối hận, v́ người đó chính là một thương gia nổi tiếng, một tỉ phú trong thành phố. Số tiền ông dâng đó chẳng thấm ǵ với ông ta cả. Mục sư xin Chúa tha tội ít đức tin của ḿnh. Chúa đă nhậm lời cầu nguyện của ông, nhưng ông chưa đủ đức tin để nhận lănh. Thật đáng tiếc. (TTBG).

228. TRUYỀN THUYẾT VỀ HÀI NHI GIÊSU ĐI LÁNH NẠN

Trên đường vượt biển di tản qua Ai Cập để tránh cuộc tàn sát con trẻ tại Bếtlêhem, Giôsép, Mari và Hài nhi Giêsu phải trải qua những đêm lạnh buốt, băng giá đóng khắp nơi trắng xóa. Họ phải vào trú ẩn trong một hang đá, nhưng cũng không tránh khỏi cái lạnh thấu xương. Có một con nhện nhỏ nh́n thấy em bé Giêsu bị lạnh, nó ước ao có thể làm một việc ǵ đó để giúp em bé Giêsu bớt lạnh. Điều duy nhất nó có thể làm là dệt một màn nhện phía ngoài cửa, che phủ lối vào hang đá, hy vọng chân bớt cơn lạnh. Màn nhện đó đă bị băng sương đóng trắng xóa.

Khi lính của vua Hê rốt trên đường tầm nă hài nhi Giêsu đến hang đá ấy. Họ định vào lục soát, nhưng tên đội trưởng thấy có màn nhện đóng ngoài hang đá, chắn cửa vào hắn ta bảo:

-Chắc chắn không có ai trong hang đá này, v́ nếu có ai đă vào th́ màn nhện đă bị thủng. Nhờ vậy mà hài nhi Giêsu, Giôsép và Mari đă thoát nạn. Đó cũng là lư do tại sao ngày nay người ta thường vắt dây kim tuyến trên những cây Noel. Dây kim tuyến chiếu lấp lánh tượng trưng cho màn nhện đă đóng trên hang đá năm xưa. (TTBG).

229. TRUYỀN THUYẾT VỀ NGUYÊN NHÂN CAIN GIẾT ABEN

Người Do thái có một truyền thuyết cho biết tại sao Cain giết em ḿnh là Aben. Truyền thuyết nói rằng: mỗi khi bà Evà sanh là sanh đôi, một gái và một trai, cặp sanh đôi đó sẽ là vợ chồng với nhau. Trong trường hợp của Cain và Aben, Ađam cố thay đổi điều này, ông dự định sẽ cho em gái sanh đôi với Cain làm vợ Aben, khiến Cain vô cùng bất măn.

 Để giải quyết vấn đề, Ađam nói với họ:

-Này hai con, hăy đi dâng tế lễ cho Đức Giê Hô Va, của lễ nào được nhậm th́ người đó sẽ được em gái. Hăy đem của lễ trong tay các con mà dâng cho Chúa, Ngài sẽ quyết định.

Aben làm nghề chăn chiên, bèn lấy trong bầy một con chiên mập nhất, tốt nhất đến dâng của lễ, nhưng Cain làm nghề nông nên lấy một bó lúa xấu nhất của ḿnh đem dâng trên bàn thờ. Lửa từ trời đổ xuống thiêu hóa của lễ của Aben, nhưng của lễ của Cain vẫn y nguyên đó. Ađam trao em gái cho Aben và Cain vô cùng phật ư.

Một ngày nọ, khi Aben đang ngủ trên núi, Cain lấy một tảng đá đập lên đầu em ḿnh. Đoạn người cơng xác em ḿnh trên lưng đi lang thang v́ không biết phải làm ǵ với cái xác đó Cain nh́n thấy hai con quạ đánh nhau, con nọ sau khi đă giết chết con kia th́ lấy mỏ đào một cái hố để chôn con bị giết. Cain nói: "Ta không biết điều con quạ này làm, thôi, ta hăy chôn em ta xuống đất". Và người làm như vậy. (WB).

230. TRUYỀN THUYẾT GIẢI THÍCH CHUYỆN CAIN GIẾT ABEN

Người Do thái cũng có một câu chuyện nữa để giải thích vụ sát nhân đầu tiên Cain và Aben không đông ư về của cải họ sẽ thừa hưởng. V́ vậy Aben bày ra một phương cách phân chia của căi để chấm dứt xung đột.

Cain lấy đất đai và mọi vật cố định, Aben lấy mọi vậy có thể di chuyển được. Tuy nhiên, ḷng của Cain hăy c̣n cay đắng và ghen ghét. Một ngày nọ Cain nói với em ḿnh:

-Mày hăy cất chân đi, v́ mày đang đứng trên tài sản của tao.

Aben chạy lên đồi, nhưng Cain đuổi theo, nói:

-Đồi này là của tao.

Aben trốn trong núi, nhưng Cain vẫn đuổi theo nói:

-Núi cũng của tao

Và trong cơn căm tức, Cain đuổi theo em ḿnh và giết

Phía sau câu chuyện này có một vấn đề quan trọng, đó là ḷng ghen tị. Demosthenes nói:"Ḷng ghen tị là dấu hiệu của một bản chất hoàn toàn xấu"  Euripides th́ nói:" ḷng ghen tị là căn bệnh nặng nhất trong mọi căn bệnh ở trong người". Một câu phương ngôn Hy Lạp nói:"ghen tị không có chỗ đứng trong ban hát của Thượng Đế". Ḷng ghen tị dẫn đến sự cay đắng,cay đắng dẫn đến ghen ghét, ghen ghét dẫn đến giết người.(WB)

231. TRUYỀN THUYẾT HÊNÓC CẦU THẦN CHẾT

Có câu chuyện thuật lại Hênóc và thần chết đă kết bạn với nhau.Ông yêu cầu thần chết ba điều. Thứ nhứt, ông có thể chết và sống lại để biết sự chết là ǵ. Thứ hai, ông có thể nh́n thấy nơi ở của kẻ ác để biết sự h́nh phạt của họ như thế nào. Cả hai yêu cầu này được chấp thuận.

Lời yêu cầu thứ ba của ông là được nh́n thấy thiên đàng để biết phước hạnh của những kẻ ngay lành được hưởng. Điều này cũng được chấp thuận. Nhưng khi Hênóc nh́n thấy thiên đàng th́ không bao giờ trở lại thế gian nữa.

232. TRUYỀN THUYẾT VỀ CÁI CHUÔNG CỦA NÔÊ

Sau khi Thượng Đế cảnh giác trước, Nôê bèn làm một cái chuông bằng gỗ cao một thước rưỡi, mỗi ngày ba lần ông đánh chuông lên vào buổi sáng, trưa và tối. Khi người ta hỏi ông tại sao làm như vậy, ông trả lời:

-Tôi làm như vậy để cảnh cáo anh chị em rằng, Thượng Đế sẽ làm một cơn đại hồng thủy để tiêu diệt hết thảy mọi người.

Mọi người đều phải chọn lựa, hoặc nghe theo, hoặc làm ngơ trước sứ điệp của Thượng Đế. Nôê là người chú ư tới sự cảnh cáo của Thượng Đế, bởi chú ư đến lời cảnh cáo đó lên ông được cứu khỏi tai họa. Chúa cảnh cáo chúng ta bằng nhiều cách. Có thể đến từ lương tâm. có thể đến trực tiếp từ lời Chúa phán với linh hồn, có thể đến từ lời khuyên hay quở trách của những người tốt, có thể Kinh thánh hay trong một bài giảng. Dù lời cảnh cáo đến cách nào chăng nữa, việc làm ngơ trước lời cảnh cáo sẽ dẫn đến tai họa cho chúng ta. (WB).

233. TRUYỀN THUYẾT VỀ NÔÊ BỊ CHẾ NHẠO

Khi Nôê đóng tàu, người ta đến chế giễu ông, bảo ông điên, nhưng ông nói với họ:

-Anh chị em cười nhạo tôi bây giờ, có ngày tôi sẽ nhạo cười anh chị em, v́ anh chị em phải trả giá đắt để học biết ai là Đấng sẽ h́nh phạt kẻ ác ở thế gian này và cũng dành cho họ sự h́nh phạt trong thế giới hầu đến.

Hành động của Nôê trong khi thời tiết nắng ráo, chẳng khác hành động của một người điên. V́ có ai b́nh thường mà lại đi đóng một con tàu vĩ đại như vậy trên đất liền, ở một nơi cách xa biển? Điều thường xảy ra là người làm theo lời Chúa giống như một ngựi dại, song kết quả bao giờ cũng được coi như là khôn ngoan. (WB).

234. TRUYỀN THUYẾT VỀ ÁPRAHAM THỜ PHƯỢNG THƯỢNG ĐẾ

Một câu chuyện truyền kỳ kể lại, Ápraham là con của Tharê, tổng tư lệnh quân đội Nimrốt. Khi Ápraham sinh ra, có một ngôi sao sáng chói xuất hiện trên bầu trời làm lu mờ những ngôi sao khác. Nimrốt t́m cách giết đứa trẻ, nhưng đứa trẻ được giấu trong hang nên thoát chết.

 Chính trong hang đó sự hiện thấy đầu tiên của Thượng Đế đến với ông. Khi ông thành một thanh niên, ông ra khỏi hang và đứng nh́n đối mặt với sa mạc. Mặt trời ló dạng chói ḷa vinh quang, Ápraham nh́n thấy và nói rằng: "Chắc mặt trời là Thượng Đế, Đấng Sáng Tạo" và ông qú lạy mặt trời. Nhưng khi đem xuống mặt trời dần khuất ở phương tây, th́ Ápraham nói rằng: "Không, Đấng Sáng Tạo không bao giờ khuất được". Rồi mặt trăng và những ngôi sao xuất hiện nơi phương tây, Ápraham lại nói rằng: "Mặt trăng này phải là Thượng Đế và ngôi sao là các gia nhân của Ngài". Đoạn ông sấp ḿnh thờ lạy mặt trăng.

Những khi đêm tối trôi qua, mặt trăng biến mất. Kế đến mặt trời lại hiện ra, th́ Ápraham nói rằng: "Quả thật những thiên thể này không phải là thần, v́ chúng vâng theo qui luật ta phải thờ phượng Đấng làm cho chúng tuân theo qui luật đó (WB).

235. TRUYỀN THUYẾT Ư NIỆM VỀ THƯỢNG ĐẾ CỦA ÁPRAHAM

Dân Ả rập có câu chuyện truyền kỳ về Ápraham như sau: Ápraham nh́n thấy đàn gia súc và hỏi mẹ:

- Mẹ ơi, ai là Chúa của chúng

Bà mẹ trả lời:

-Tharê, cha của con.

Ápraham hỏi:

- Vậy ai là Chúa của Tharê?

Bà mẹ đáp:

- Nimrốt

Cậu bé Ápraham hỏi tiếp:

- C̣n ai Chua của Nimrốt

Đến đây thi bà mẹ bảo Ápraham im, không đẩy câu hỏi đi xa nữa, nhưng trong ư nghĩ của Ápraham đă hướng đến một Thượng Đế là Chúa tể của muôn loài vạn vật. (WB).

236. TRUYỀN THUYẾT VỀ ÁPRAHAM VÀ THẦN TƯỢNG

Cha cua Ápraham là Tharê chẳng những thờ lạy 12 vị thần của 12 tháng trong năm mà c̣n làm ra h́nh tượng.

Một ngày nọ, Ápraham phải ở một ḿnh để trông coi cửa hàng. Người ta đến hỏi mua tượng. Ápraham hỏi họ bao nhiêu tuổi, họ trả lời là 50, 60. Ápraham bảo họ:

-Khốn thay cho một người cao tuổi như vậy mà đi thờ lạy công việc người ta mới làm ra được một ngày.

Một ông già khoẻ mạnh khoảng 70 tuổi bước vào mua một bức tượng, Ápraham hỏi tuổi của ông già và nói rằng, ông dại lắm mới đi thờ lạy một ông thần c̣n nhỏ tuổi hơn ông!

Một người đàn bà cầm một dĩa thịt vào để cúng dâng cho các thần, Ápraham dùng một cây gậy đập bễ hết các bức tượng, chỉ chừa lại một bức tượng mà thôi, ông để cây gậy ông dùng đập bễ tượng trong tay của tượng đó. Khi Tharê trở về thấy cảnh đó th́ rất giận dữ. Ápraham nói: Thưa cha, có người đàn bà đă mang dĩa thịt này đến cho các vị thần, vị thần nào cũng giành ăn dĩa thịt nên họ đánh nhau và vị thần mạnh mẽ nhất đă đánh gục hết những vị thần khác để giành lấy cả dĩa thịt.

Tharê nói:

-Thần làm bằng đá, gỗ, làm sao có chuyện đó được?

Ápraham bèn nói rằng:

-Vậy tai cha hăy nghe những lời cha vừa nói! (WB).

237. TRUYỀN THUYẾT VỀ ÊSAU VÀ GIACÓP

Theo truyền thuyết của người Do thái, khi Êsau và Gia cốp, hai người là anh em sinh đôi, c̣n ở trong bụng mẹ, Gia cốp nói với Êsau:

-Anh ơi, có hai thế giới ở trước chúng ta. Thế giới này và thế giới tương lai. Trong thế giới này, người ta ăn uống, cưới gả và sinh đẻ con cái, nhưng mọi thứ này không thay thế được thế giới tương lai. Nếu anh thích, hăy lấy thế giới này, c̣n tôi sẽ lấy thế giới kia.

Và Êsau rất bằng ḷng lấy thế giới này v́ ông không tin rằng có một thế giới khác. Trong chính ngày Gia cốp âm mưu chiếm sự chúc phước của Isác, truyền thuyết nói rằng Êsau đă phạm năm tội: "ông đă thờ lạy thần lạ, làm đổ máu vô tội, theo đuổi một người con gái đă hứa hôn, chối bỏ thế giới tương lai, khinh rẽ quyền trưởng nam của ḿnh".

23S. TRUYỀN THUYẾT VỀ AMRAM VÀ GIÔKÊBẾT

truyền thuyết kể là Amram và Giôkêbết là cha mẹ của Môi se (Xuất 6:2), lấy làm lo lắng về sắc lệnh của Pharaôn. Hậu quả là Amram ly dị vợ, không phải là ông không yêu nàng, nhưng v́ ông muốn cho nàng khỏi mang nỗi sầu khổ một khi nàng có con và nh́n thấy con ḿnh bị giết.

Sau ba năm ly dị, Miriam nói tiên tri rằng: "Cha mẹ tôi sẽ có một con trai nữa, nó sẽ giải phóng dân Ysơraên ra khỏi bàn tay người Ai cập". Miriam nói với cha ḿnh rằng:

-Cha đă làm ǵ vậy? Cha đă đuổi mẹ đi khỏi nhà v́ cha không tin cậy Thượng Đế sẽ bảo vệ em bé sinh ra cho cha!

Amram xấu hổ v́ thấy ḿnh thiếu trông cậy nơi Chúa, ông bèn đem vợ ḿnh về, đến kỳ đă định, Môi se ra đời. (WB).

239. CÁCH NGƯỜI AI CẬP LÙNG BẮT CON TRẺ YSƠRAÊN

Truyền thuyết kể rằng, Môise khi mới sinh ra, cậu là một cậu bé rất dễ thương, nên cha mẹ quyết định giấu cậu trong nhà. Họ làm điều này được ba tháng, th́ người Aicập lại t́m một phương cách khác để t́m bắt các đứa trẻ Ysơraên được cha mẹ giấu kín trong nhà.

Đánh đ̣n tâm lư, khi một đứa trẻ nghe tiếng khóc của một đứa trẻ khác th́ nó thường khóc theo, v́ vậy các bà mẹ Ai cập có con nhỏ được sai đến nhà những người Do thái, mang theo con nhỏ của họ. Khi vào nhà họ sẽ lấy kim chích cho đứa nhỏ khóc lên. Như vậy đứa nhỏ giấu trong nhà người Do thái sẽ khóc theo. Thế là, các đứa trẻ bị khám phá và đem giết.

Trước sự thế đó, Amram vâ Giôkêbết quyết định làm một cái nôi nhỏ, để đứa trẻ vào đem giấu dưới sông Nile.(WB).

240. TRUYỀN THUYẾT MÔISE TRONG CUNG ĐIỆN PHARAÔN

Khi Môi se được đem giấu dưới sông Nile, ông được con gái Pharaôn t́m thấy. Nàng công chúa đó tên là Bithia hay b́nh dân hơn gọi là Thermouthis: rất thích đứa trẻ xinh đẹp. Truyền thuyết nói rằng khi công chúa kéo cái nôi ra khỏi nước, thiên sứ Gápriên nhéo tai đứa trẻ cho nó khóc để cảm động ḷng của công chúa khi nàng thấy gương mặt nhỏ bé đầy nước mắt của nó.

Công chúa Thermouthis đau khổ v́ không con nên đă mang đứa trẻ về nhà huấn luyện, giáo dục và săn sóc như con ruột của ḿnh. Môise lớn lên, h́nh dáng tốt đẹp đến nỗi khi thấy ông trên đường phố lắm người phải quay lại nh́n, có khi người ta ngừng công việc để nh́n ông. Ông khôn ngoan vượt xa mọi đứa trẻ khác về phương diện học hành cũng như về kiến thức.

Khi c̣n nhỏ, công chúa đem ông đến Pharaôn và thuật lại cho nhà vua biết nàng đă t́m thấy ông cách nào. Nàng đặt tay ông vào tay Pharaôn. Pharaôn lấy làm thích thú đến nỗi ôm đứa trẻ vào ḷng và theo yêu cầu của công chúa, Pharaôn hứa sẽ cho Môi se kế tự ngai vàng. Trong lúc vui vẻ ông lấy vương miện của ḿnh đặt lên đầu đứa trẻ, nhưng đứa trẻ giựt vương miện khỏi đầu quăng xuống đất lấy chân dẫm lên. Các bác sĩ của Pharaôn tiên tri rằng, đứa trẻ này một ngày nào đó sẽ chà đạp vương quyền của nhà vua dưới chân nó. Những nhà thông thái muốn giết ngay đứa trẻ, nhưng người ta đưa ra đề nghị thử đứa bé.

Họ đặt trước đứa trẻ một chén đựng đây than nóng đỏ và một chén đầy đá quư. Nếu đứa trẻ giơ tay ra bóc lấy chén kim ương th́ chứng tỏ rằng đứa trẻ khôn ngoan có thể trở thành một hiểm họa. Nếu nó giơ tay ra bóc lấy nắm than th́ chứng tỏ đứa bé không có ǵ nguy hiểm.

Khi cậu bé Môi se sắp giơ tay bóc nắm kim cương, th́ thiên sứ Gápriên nắm lấy tay cậu đặt vào chén đựng than. Tay của đứa bé bị phỏng, nó đưa ngón tay phỏng vào trong miệng và làm phỏng luồn miệng của nó. V́ thế nên người ta nói đó là lư do khiến Môi se là người không có tài nói giỏi (Xuất 4:10). (WB).

241. THƯƠNG XÓT MỘT CON CHIÊN ĐI LẠC

Có một câu chuyện truyền kỳ rất hay kể lúc Môi se trốn khỏi Ai cập, chăn chiên cho Giêtrô trong đồng vắng: có một con chiên trong bầy bỏ đàn đi mất Môi se kiên nhẫn đi t́m nó và ông đă t́m thấy nó đang uống nước bên gịng suối Môi se đến bên nó để tay trên ḿnh nó và nói thật nhỏ nhẹ:

-Tại v́ mày khát nên mày bỏ đi? Ông không giận con chiên v́ nó đă làm ông mệt mỏi, nhưng cảm thông với nó và mang nó trở về. Thượng Đế nh́n thấy như vậy, Ngài phán: "Nếu người này thương xót một con chiên đi lạc như vậy, đây chính là người ta muốn lập làm người lănh đạo dân ta.

Kẻ chăn chiên là người sẵn sàng hy sinh mạng sống v́ chiên ḿnh, là người gánh chịu sự ngu muội của chiên và là người luôn luôn yêu mến chiên. Đó là những Chúa Giê Xu đă làm cho chúng ta. (WB).

242. ANH CHỈ YÊU CHÍNH EM THÔI

Một thiếu nữ một lần kia hỏi người yêu của ḿnh, một thanh niên sắp cùng ḿnh làm lễ đính hôn:

-Anh yêu một người phụ nữ v́ họ thông minh hay v́ họ đẹp?

Chàng thanh niên đáp:

-Anh không yêu sự thông minh của họ, cũng không yêu vẻ đẹp của họ nữa.

Thiếu nữ ngạc nhiên hỏi:

-Anh nói sao?

Chàng nói:

- Anh nói rằng anh không yêu người phụ nữ v́ họ thông minh hay v́ họ đẹp. Như em biết anh đó, anh chỉ yêu chính ḿnh em thôi!

243. KHÔNG TU SỬA NHƯNG XÂY MỚI

Một khu đất nọ tọa lạc ngay tại chỗ rất tốt của thành phố, nhưng trên đó có một ngôi nhà lụp xụp của một người chủ nghèo. Một nhà triệu phú muốn mua khu đất ấy. Trước khi giao đất, người chủ đất ra công sửa chữa ngôi nhà lụp xụp của ḿnh bằng cách cho lợp lại mái tranh và quét vôi bức tường bẩn thỉu, và trang trí một ít trong nhà cho đẹp.

Nhà triệu phú thấy vậy, hỏi rằng:

-Ông làm ǵ vậy?

Chủ đất đáp:

-Tôi chuẩn bị ngôi nhà cho khang trang để giao cho ông ở.

Nhà triệu phú cười nói:

-Ông ơi, tôi không cần đến cái nhà củ kỹ, tồi tàn của ông đâu. Mặc dù ông có ḷng tốt ra công sửa chữa cho tôi, nhưng lúc xong rồi, nó vẫn chỉ là một cái nhà lụp xụp, tôi sẽ không bao giờ chịu ở đó. Tồi chỉ cần khu đất, và khi đă mua được rồi, tôi sẽ phá ngôi nhà đó tận đến nền móng, tôi sẽ đào sâu xuống để làm một nền nhà mới vững chắc và rồi sẽ xây lên đó một ngôi nhà khác nguy nga, đồ sộ gấp ngàn lần hơn. Tôi không muốn mua một vết tích nào trong nhà của ông, tôi chỉ cần khu đất mà thôi.

Mỗi người chúng ta có một khu đất tuyệt mỹ để xây dựng đền thờ thiên thượng. Khu đất này trông vào cơi đời đời. Nhưng hiện nay, cái nhà xây trên đó chỉ là một đống tồi tàn, không sao sửa chữa được. Ta có vá lấp và sửa chữa th́ cũng uổng công. Đức Chúa Trời muốn chúng ta dâng trọn cho Ngài cả thân thể, linh hồn, cả những ước muốn, suy tư của chúng la, để Ngài xây một đền thờ thiêng liêng, nguy nga và thánh khiết cho Ngài ngự. (ABS).

244. HIỂU BIẾT SỰ YÊU THƯƠNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

Một bà kia không hề biết sự yêu thương của loài người. Bà là một người nghèo khổ bị bỏ quên, bị bạc đăi, bị xử bất công lâu ngày đến nỗi bà thù nghịch với tất cả mọi người mà mọi người dường như nghịch cùng bà.

Một lần kia có một mục sư đến gặp bà để nói về bệnh yêu thương của Đức Chúa Trời, song bà chẳng hiểu t́nh yêu là ǵ cả bà ngước mắt lên nh́n mục sư và nói:

-Tôi không hiểu ông nói ǵ. Chưa hề có ai yêu thương tôi và đối với tôi tôi cũng không hiểu yêu thương là ǵ cả.

Mục sư trở về nói cùng tín đồ trong hội thánh rằng có một người chưa hề biết t́nh yêu thương của Chúa là ǵ

Vậy mọi người hăy giúp cho bà ấy biết được t́nh yêu của Chúa bằng cách mỗi người trong hội thánh lần lượt từng người một đến thăm bà, tỏ cho bà biết có người yêu thương,thăm viếng, an ủi và giúp đỡ bà. Mấy tháng trôi qua, rốt lại, một ngày kia, khi mục sư tới thăm bà tại ngôi nhà tồi tàn bà ở, bà ngước mắt lên nh́n mục sư và nói rằng:

-Thưa mục sư. tôi hiểu biết sự yêu thương là ǵ rồi, và bây giờ tôi có thể tiếp nhận sự yêu thương của Đức Chúa Trời.

 Bà liến qú xuống cầu nguyện tiếp nhận Chúa Cứu Thế Giê Xu làm Chúa của cuộc đời bà và bước đi trong t́nh yêu thương của Ngài. (ABS).

245. MƯU MẸO BẤT NGỜ

Đây là câu chuyện có thật, do một người kể. Ông có nuôi 3 con chó, một già hai tơ. Ba con chó nầy thường vẫn ḥa thuận nhau, trừ trường hợp hai con chó tơ nhỏ lanh lẹ hơn nên hay giành chỗ nằm ấm cúng ngay trước ḷ sưởi, là chỗ mà con chó già vẫn thích. Nhưng chó già chỉ kém lanh lẹ, chớ đâu có kém mưu tŕ. Cứ mỗi lần thấy chỗ nằm ấm cúng đă bị chiếm mất, chó già liền lặng lẻ chạy ra phía sau nhà và sủa từng tràng như có người lạ đến. Hai chú chó tơ nghe vậy, liền bỏ chạy ra xem. Thừa lúc lộn xộn, chó già liền lẻn về, nhảy ngay vào chỗ nằm ấm cúng.

Thấy chó già đă dùng mưu này nhiều lần, mà lần nào hai chú chó tơ cũng để bị lừa cách dễ dàng, ông chủ không khỏi cười chúng là quá khờ khệch. Một tối nọ, ông chủ đang ngồi thoải mái trên chiếc ghế dựa êm ái đặt ngay trước ḷ sưởi th́ nghe tiếng chó già sủa. Cũng như lần trước hai chú chó tơ vừa nghe tiếng sủa là bỏ chỗ nằm,chạy ra góp tiếng với chó già. Nhưng lần này, ông chủ đă nghe cả ba con chó sủa khá lâu, mà chó già chưa lẻn vào chỗ nằm như mấy lần trước. Cho là lần nầy có người lạ đến, hay có chuyện ǵ lạ ở sau nhà, ông chủ liền rời cái ghế ấm áp của ḿnh đang ngồi bước ra sau nhà để xem.

Khi đă ngó quanh quẩn và đă biết chắc chắn không có ǵ bất thường, ông chủ trở về phía ḷ sưởi, th́ thấy con chó già đang nằm gọn gàng trên cái ghế dựa êm ái của ḿnh.

Con chó già mưu trí  chẳng những đă gạt được hai chú chó tơ mà cũng gạt được cả ông chủ nữa. Ông chủ dù có bị lừa thật, nhưng bị lừa v́ yếu tố bất ngờ, chứ đâu có phải không biết mưu trí của chó già. Mọi người sinh ra trên trần gian đều biếl trước rằng cuộc sống con người có thể chấm dứt lúc nào, và nhất định phải chấm dứt ở điểm tận cùng.

Đă biết như vậy, nhưng loài người vẫn coi sự chết là yếu tố bất ngờ. Nhưng Đức Chúa Giê Xu đă ban cho chúng ta một biện pháp để đánh tan cái đen tối và mật của sự chết, và làm cho sự chết mất hẳn yếu tố bất ngờ. Biện pháp đó là lờl kêu gọi:"hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng hăy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ" (Ma 11:28). Ở trong Chúa, sự chết không c̣n là bất ngờ nữa, mà là một cánh cửa mở ra để mọi người vào hưởng phước trên trời. (ĐTPAâ).

246. NGƯỜI ĐI MÀ KHÔNG BIẾT M̀NH ĐI ĐÂU

Giám mục Newbigin kể lại những cuộc thảo luận đă đưa đền việc thành lập hội thánh liên hiệp ở Nam Ấn độ. Ông đă tham gia những cuộc thảo luận này. Trong khi đưa ra những ư kiến, có người thận trọng muốn biết từng bước trong sự xúc tiến công tác sẽ đi đến đâu, điều ǵ sẽ xảy ra nếu họ làm việc nầy hay việc kia.

Cuối cùng vị chủ tịch phải nhắc nhở họ: Cơ đốc nhân là người không có quyền hỏi ḿnh đang đi về đâu. Sau hết chúng ta sống một đời cẩn thận theo nguyên tắc an toàn trước nhất, nhưng sống đời Cơ đốc nhân đ̣i hỏi tinh thần sẵn sàng dấn thân mạo hiểm. Nếu đức tin có thế nh́n thấy mỗi bước đi trên đường th́ đó không phải là đức tin thật. Người tín hữu cần phải đi con đường đúng, con đường mà tiếng của Chúa đang kêu gọi họ, dù kḥng biết hậu quả là ǵ giống như Ápraham: chúng ta phải bước đi, dù không biết ḿnh đang đi về đâu. (WB).

247. BẢO VỆ PHÁP LUẬT

Vào năm 1977, ông Lou Peters ở Lodi, tiểu bang California đang làm ăn thinh vượng, hăng bánh xe Cadillac của ông đang phát đạt, th́ có người đến tỏ ư  muốn mua cơ sở làm ăn của ông với giá 2 triệu đô la. Ông Peters rất ngạc nhiên, v́ vốn liếng của ông chỉ vào khoảng 1triệu, nếu ai có thích lắm cũng chỉ trả đến 1 triệu mốt, một triệu hai là cùng.

Nhưng chỉ ít lâu sau, ông khám phá ra rằng người tiếp xúc với ông chỉ là người trung gian, c̣n người bỏ tiền ra mua chính là tố chức Mafia. Mục đích của họ dùng hăng xe Cadillac làm tấm b́nh phong để che đậy các hoạt động bất lương của họ. Khi đă biết vậy, ông Peters mới bí mật đến tŕnh cho sở FBI biết, rồi t́nh nguyện làm việc không lương cho sở này để thu thập tang chứng. Măi đến năm 1979, ông mới thu thập đầy đủ tang chứng để ṭa án kết tội tên trùm Mafia. Mặc dù t́nh nguyện làm một việc hết sức nguy hiểm, ông Peters đă không chịu nhận lương của sở FBI v́ nói rằng, việc tôi làm chỉ là một hành động yêu nước để bảo vệ pháp luật thôi.

Suốt 33 năm sống ḥa ḿnh với nhân loại, Chúa Cứu Thế đă bảo vệ pháp luật của Đấng Tạo Hóa, theo lời Ngài phán rằng:" Ta đến không phải để hủy phá pháp luật, nhưng để làm cho trọn " (Ma 5:17). (ĐTPAâ).

248. CỦA LỄ TỐT NHẤT CHO CHÚA

Có chuyện kể về hai đứa trẻ được người ta cho một món quà, món đồ chơi đó là chiếc tàu Nôê, v́ chúng đă nghe những câu chuyện trong Cựu ước nên quyết định  dâng một của lễ.

Chúng quan sát những con thú trong tàu và lựa một con làm của lễ. Cuối cùng chúng đồng ư lấy một con chiên bị găy chân. Vật duy nhất chúng dâng là món đồ chơi bị găy bễ, cái mà không có cũng chẳng sao.

Đó là cách mà nhiều ngựi muốn hy sinh cho Thượng Đế. Nhưng đối với Chúa của lễ tốt nhất dâng cho Ngài là điều chúng ta yêu qúy nhất.(WB)

249. TINH THẦN DẤN THÂN PHỤC VỤ

Một trong nhưng hoàng đế vĩ đại của đế quốc La mă là Marcus Aurelius, một nhà hành chánh lỗi lạc không ai sánh bằng. Hoàng đế băng hà lúc 59 tuổi, phục vụ thần dân hết ḷng, ông chết v́ xả thân phục vụ cống hiến cho dân tộc. Ông là một vị thánh của La mă.

Sử gia Capilinus đă kể lại, vừa lúc được chọn để tiếp nối ngai vàng, ông không lộ vẻ vui thỏa, hănh diện, nhưng lại e ngại, chấn động tinh thần. Khi người ta yêu cầu vua dời vào hoàng cung, đại đế Aurelius do dự, vua không muốn giả từ biệt thự của người mẹ thân yêu. Những người thân trong gia đ́nh thắc mắc tại sao ông không đón nhận ngai vàng với tất cả hoan ca, hăng hái, nhiệt t́nh? Aurelius trả lời:

- Đừng đổ mồ hôi cho những tranh giành quyền bính. Đại dế Aurelius nh́n vuơng miện và ngai vàng bằng tâm t́nh dấn thân và phục vụ, chứ không bằng vinh quang bên ngoài (WB)

"Chúa Giêsu là gương mẫu độc tôn của sự oai nghi thiên thượng và sự phục vụ thiên thượng kết hợp với nhau. Ngài biết địa vị tối thượng đă được ban cho ngài nhưng không ích kỷ bảo vệ nó cho riêng ḿnh, vui ḷng để cho những người khác có thể cùng chia sẻ. Trong Chúa Cứu thế Giêsu oai nghi tối thượng và sự phục vụ tối thượng gặp nhau (WB)