150. LUẬT CẤM KHÔNG ĐƯỢC MỞ MIỆMG
151. KẾT BẠN VỚI CHÚA VÀ VỚI NHAU
152. NGƯỜI THỢ CHỈ GIỎI KHI CÓ DỤNG CỤ TỐT
153. KINH THÁNH LÀ KIM CHỈ NAM CỦA CUỘC SỐNG
156. CHẾT V̀ NGƯỜI DA ĐỎ CHƯA ĐƯỢC CỨU
157. PHƯƠNG PHÁP TRÁNH CĂI VĂ GIỮA VỢ CHỒNG
161. HUYỀN NHIỆM CỦA THƯỢNG ĐẾ
163. ĐỪNG BẮT CHÚA PHẢI LÀM THEO Ư M̀NH
164. KINH THÁNH CHIẾU SÁNG CHO NGƯỜI ĐỌC VÀ
NGƯỜI NGHE
165. CHÚA CƯU THẾ GIÊSU LÀ THƯỢNG ĐẾ
166. PHẦN THƯỞNG CHO L̉NG RỘNG RĂI
168. LỜI CAM KẾT CỦA THƯỢNG ĐẾ
169. CHÚA BAN PHƯỚC CHO NGÀY YÊN NGHỈ
170. GIÁNG SINH XUỐNG TRẦN CỨU NGƯỜI ĐAU KHỔ
174. KHÔNG DÁM BƯỚC ĐI VỚI CHÚA BẰNG ĐỨC TIN
176. ĐỨC TIN THẬT LÀ BÁM M̀NH VÀO CHÚA
178. CONSTANTIN VÀ DẤU HIỆU THẬP TỰ GIÁ
179. KHÁC BIỆT GIỮA THẬT VÀ GIẢ
181. SỬA PHẠT V̀ T̀NH YÊU CHỚ KHÔNG PHẢI TRẢ
THÙ
182. LÚC HIẾN THÂN LÀ LÚC ĐƯỢC NHẬN LĂNH
184. NGƯỜI TÍN ĐỒ SỐNG GIỮA THẾ GIAN
185. NIỀM VUI TRẦN THẾ SỚM TÀN THEO THỜI GIAN
189. TIẾNG HÁT VANG LÊN TỪ NGỤC TÙ
191. KHÔNG NÊN CẦU NGUYỆN TỔNG QUÁT MÀ CẦU
NGUYỆN ĐÍCH DANH
193. BẤT ĐỒNG NHƯNG KHÔNG BỎ PHỤC VỤ HAY PHÁ
HOẠI
194. KINH NGHIỆM QUYỀN NĂNG CỦA SỰ CẦU NGUYỆN
196. GIẢI QUYẾT NAN ĐỀ BẰNG SỰ CẦU NGUYỆN
Trong một cuộc thảo luận quốc tế
của các bác sĩ, người ta đặt câu hỏi:
-Giải phẫu cơ quan nào trong cơ
thể khó nhất?
Bác sĩ người Đức đáp:
-Giải phẫu óc khó nhất.
Bác sĩ người Pháp đáp:
-Giải phẫu tim phức tạp nhất.
Bác sĩ Nga nói:
-Giải phẫu khó nhất là giải phẫu
thịt dư ở cổ.
Nghe vậy, tất cả đều cười. Nhưng
rồi bác sĩ người Nga giải thích:
-Quư vị cho rằng lời nói của tôi
vô lư? Quư vị quên rằng, ở nước tôi, muốn cắt thịt dư ở trong cỗ, bác sĩ
phải cắt sọ mổ qua óc, xuống đến cổ, v́ tại nước chúng tôi có luật cấm không
được mở miệng! (RW).
Nhà thơ danh tiếng Samuel Walter
Foss, một lần kia đi lạc vào khu rừng vắng. Đang khi khát nước quá đỗi ông
thấy bên lề đường có cái bảng đề chữ:
-Nếu có khát, xin đến bên gịng
suối mát.
Đi một đỗi nữa, nhằm lúc mệt
nhoài, ông lại thấy có bảng đề chữ:
-Nếu có mệt, xin hăy tạm dừng
chân.
Tiếp tục đi một đỗi xa xa nữa th́
ông thấy có lời mời:
-Nếu không ngại xin hăy đến gần.
Khi bước vào căn nhà của ông lăo bên ven rừng và dùng bữa cơm chung thanh
đạm, ông lại được đọc thêm một hàng chữ nữa: Và bây giờ chúng ta hăy nối kết
t́nh thân.
Được làm con cái Đức Chúa Trời, chúng ta có bổn phận kết bạn với Chúa, tương giao cách đậm đà, khắng khít với Ngài đối với con cái Chúa, chúng ta cần thường xuyên hột họp với anh em trong hội thánh trongtinh thần ḥa hợp hoan hỉ, nâng đỡ lẫn nhau, ủng hộ cho nhau, để ngày càng trở nên hoàn hảo. (ĐSPNBT).
Tạp chí của Hiệp Hội Y Khoa Hoa
kỳ (American Medical Association) có kể lại câu chuyện đă xảy ra tại một
bệnh viện ở Omaha, tiểu bang Nebraska, như sau: Một bệnh nhân 38 tuổi, người
to lớn đẫy đà, đến than phiền với một bác sĩ là ông ta bị đau nhói trong
ngực. Ông ta nói trước đây ông không hề bị đau tim hay đau phổi, chỉ có ngày
hôm trước ông đă tập thể thao hơi nhiều.
Bác sĩ lấy cái ống nghe đặt nghe
ngực bệnh nhân và thấy phổi bên phải b́nh thường, nhưng phổi bên trái lặng
câm, không có tiếng ǵ cả. Bác sĩ cho là có không khí trong lồng ngực ở
ngoài hai lá phổi, y học gọi là chứng "tràn khí ngực" (pneumothorax). Nhưng
sau khi cho thở dưỡng khí và chiếu điện, bác sĩ thấy bệnh nhân không có
triệu chứng ǵ khác thường cả, nên lại lấy ống nghe, nghe ngực bệnh nhân lần
thứ nh́. Lần nầy, bác sĩ nhận thấy phổi bên trái b́nh thường, c̣n phổi bên
phải lại lặng câm, tức là ngược hẳn với lần trước. Bác sĩ nầy gọi một bác sĩ
khác đến, và sau khi nghe ngực bệnh nhân, bác sĩ thứ hai cho biết cả hai lá
phổi đều b́nh thường, không có ǵ khác lạ cả. Vị bác sĩ thứ nhứt không tin,
nên nghe ngực bệnh nhân một lần nữa và lần nầy ông vẫn nhận thấy chỉ có lá
phổi bên trái b́nh thường c̣n lá phổi bên phải vẫn lặng câm như chết.
Lúc đó, vị bác sĩ thứ nhứt mới
cầm ống nghe của ḿnh lên xem, th́ thấy ống cao su của ống nghe đă bị nứt
sáu bảy đường dài. Khi nghe ngực bệnh nhân lần thứ nhứt, bệnh nhân đứng xây
ngực phía bên phải, nên khi đặt ống nghe lá phổi bên phải, ống nghe không bi
dàn ra, các đường nút của ống cao su không bị hở và bác sĩ nghe được tiếng
không khí ra vào lá phổi. Đến khi đặt ống nghe lên lá phổi bên trái, ống
nghe bi kéo thẳng ra, mấy đường nút cũng dàn ra làm cho âm thanh bi lạc mất
và bác sĩ tưởng lá phổi bên trái lặng câm như chết.
Khi kể lại câu chuyện nầy, hai
vị bác sĩ trên đây đă kết luận rằng "người thợ chỉ giỏi khi co dụng cụ tốtù".
(ĐTPAâ).
Một thanh niên ra tỉnh làm việc
kiếm ăn. Một người bạn tiễn chân anh, nhắn nhủ:
- Nầy anh, hăy nhớ rằng anh sắp
ra khơi đầy nguy hiểm.
Anh đáp:
- Phải, tôi biết thế lắm.
Đoạn, anh móc trong túi ra cuốn
Thánh kinh giơ cao lên cho bạn thấy, rồi nói tiếp:
- Nhưng tôi sẽ cầm cái địa bàn
nầy để vững tay lái và đúng hướng.
* Phao Lô khuyên Timôthê:"Về
phần con, hăy đứng vững trong những sự con đă đem ḷng tin chắc mà học và
nhận lấy v́ biết con đă học những
điều đó với ai và từ khi con
c̣n thơ ấu đă biết Kinh thánh vốn có thể khiến con khôn ngoan để được
cứu bởi đức tin trong Đức Chúa Giê Xu Christ". Cả Kinh thánh đều là bởi Đức
Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong
sự công b́nh, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và
sắm sẵn để làm mọi việc lành " (II Ti 3:14-17). (MV).
lsabella da Noronha là người đàn
bà đẹp và giàu có nhất tại Bồ Đào Nha, chết năm 1948. Cô nổi danh không
v́ giàu nhưng v́ chuyện t́nh cô "chờ đợi".
Chuyện t́nh bắt đầu vào một đêm
khi Isabella được giới thiệu cho một chàng trai lịch lăm qui tụ mọi tinh hoa
xă hội. Cả hai đều yêu nhau ngay từ phút đầu gặp gỡ. Họ kết thúc đêm đầu với
lời hẹn ḥ gặp lại đêm sau tại một góc đẹp nhất của quảng trường. Thế nhưng,
không biết v́ ư do ǵ người con trai đă lỗi hẹn. Isabella đợi chờ sáu giờ
liền, cuối cùng phải thuê xe ngựa về nhà.
Tràn đây hy vọng, nàng trở lại
điểm hẹn đêm kế tiếp, trở lại điểm hẹn đêm kế tiếp nữa...Để măi măi đợi chờ.
Nàng đă mua góc quảng trường nơi điểm hẹn, xây ngôi nhà để chờ đợi người
yêu. Isabella đợi người yêu suốt 37 năm dài mà người yêu không bao giờ đến.
Trước khi từ giă cơi đời nàng để lại lơi trăn trối: "Xin luôn luôn thắp sáng
ngọn đèn trên nấm mộ của tôi, để cho dù trời tối đến đâu, người ta cũng có
thể đọc được: "John, em vẫn chờ anh! ".
Chúng ta có yêu Chúa và trông
đợi Chúa như lời tác giảù Thi thiên đă nói không? "Tôi trông đợi Đức Giê Hô
Va, linh hồn tôi trông đợi Ngài tôi trông đợi lời của Ngài. Linh hồn tôi
trông đợi Chúa, hơn người lính canh trông đợi sáng, thật hơn người lính canh
trông đợi sáng" (Thi 130:5,6). (ĐSPNBT).
Người ta kể lại câu chuyện của
nhà đạo diễn kịch trường David Belasco có biệt tài làm cho diễn viên do ông
điều khiển trở thành lạc quan. Ngay cả những diễn viên giữ những vai tṛ tầm
thường cũng được nhà đạo diễn nầy làm cho phấn khởi và tưởng tượng như họ là
những diễn viên quan trọng.
Một tối nọ, khi màn sân khấu gần
được kéo lên, nhà đạo diễn Belasco đến gần một diễn viên hạng bét, và nói:
- Lương anh được bao nhiêu?
Diễn viên trả lời:
- Chỉ có 50 đô một tuần.
Nhà đạo diễn liền ôm chặt lấy vai
anh ta và nói:
- Tối nay anh ráng diễn xuất như
anh được lănh lương mỗi tuần lễ 1.000 đô la.
Tội nghiệp cho diễn viên nầy đă
ráng tưởng tượng và ráng đóng kịch như ḿnh lănh lương mỗi tuần lễ 1.000 đô
la, trong khi đó, tấm chi phiếu anh lănh hằng tuần vẫn chỉ có 50 đô la.
* Lạc quan và bi quan nhiều
khi chỉ có trong trí tưởng tượng của con người, v́ có người đang ở trong
t́nh cảnh hoàn toàn đen tốt lại vẫn giữ được lạc quan, c̣n người khác đang
có đủ điều kiện để lạc quan mà vẫn cứ than văn thở dài .Nhiều khi tâm lư học
cho rằng thái độ lạc quan chẳng những ảnh hưởng đến cơ thể, đến công ăn việc
làm và đến cả bệnh hoạn nữa. (ĐTPAâ).
David Brainer bị lao phổi, ho ra
máu. Bác sĩ bảo ông không được giảng đạo nữa, phải nằm nghỉ, nếu không sẽ
chết. Ḷng ông xót xa không thể nằm yên được v́ cớ những người da đỏ chưa
được cứu. Ông nói: "Làm sao tôi nằm khi người da đỏ đang đi vào con đường hư
mất đời đời".
Ôâng vùng dậy cỡi ngựa vào rừng
giảng cho người da đỏ. Có hàng ngàn người da đỏ tin Chúa, nhưng ông đă ngă
gục đang khi giảng v́ máu tuôn trào ra khỏi miệng ông. Ông chết đi, nhưng
h́nh ảnh của ông vẫn c̣n đối với dân da đỏ.Ôùng chết lúc 28 tuổi, nhưng đời
sống ông dài hơn người sống 100 tuổi.
* Đời sống dài ngắn không quan
hệ. Điều quan trọng là chúng ta có yêu Chúa,
cứu người hư mất chăng? Tiếng
Chúa vẫn c̣n vang bên tai chúng ta: "Những chiên ta đi lạc trên mọi núi và
mọi đồi cao, những chiên ta tan tác trên cả mặt đất, không có ai kiếm, không
có ai t́m" (Êx 34:ó). Hăy dấn thân ra đi đem chiên lạc về cho Chúa.
(ĐSPNBT).
Ngày nọ đạo sĩ Phanxicô đến thăm
một gia đ́nh. Vào thấy bà chủ nhà đang khóc, ông hỏi:
-Có chuyện ǵ mà buồn phiền vậy?
Bà chủ nhà trả lời:
- Chồng con thường hành hạ con,
đôi khi c̣n đánh đập nữa.
Đạo sĩ nói:
-Tôi biết rằng bà là kẻ tốt lành
và do đó hiểu được hiểu được liều thuốc của tôi.
Người đàn bà hỏi lại:
-Thưa đạo sĩ, thuốc ǵ vậy?
Đạo sĩ trả lời:
- Đây, bà cầm lấy chai nhỏ nầy.
Mỗi khi chồng bà nổi cơn lôi đinh, bà ngậm một hớp nước kỳ diệu chứa trong
chai nầy, cơn giông tố sẽ tan biến một cách huyền nhiệm.
Người đàn bà đă thi hành lời vị
đạo sĩ dạy. Do đó mỗi khi ông chồng nổi cơn la lối om x̣m, bà liền ngậm một
hớp nước chứa trong chai, và đương nhiên bà không thể mở miệng để trả lời.
Thấy vợ hiền lành và lặng thinh ông chồng b́nh tĩnh trở lại và cơn giận cũng
theo mây khói ngay lập tức. Ít làu sau, vị đạo sĩ trở lại thăm và hỏi:
-Liều thuốc của tôi có hiệu
nghiệm chút nào không?
Người đàn bà trả lời:
- Thuốc của đạo sĩ làm con thật
mệt, nhưng thần diệu quá sức
Vị đạo sĩ kết luận:
- Chắc chắn rồi, nhưng chẳng
phải nước lạ chi đâu, chỉ là nước tự nhiên thường thôi đấy, nước của ḷng
nhơn từ... Tôi có một chai cho chồng bà nữa đây! (MV).
Viện đại học Gallaudet ở
Washington DC là viện đại học duy nhất dành riêng cho người điếc. Việc thay
đối viện trưởng của viện đại học nầy vào trung tuần tháng 1-1988 đă làm cho
dư luận toàn quốc chú ư. Nguyên do là khi được biết tin tiến sĩ Elisabeth
Ann Zinser được ban quản tri chọn làm tân viện trưởng, sinh viên liền biểu
t́nh rầm rộ, đ̣i tiến sĩ Zinser phải từ chức và một vị viện trưởng mới, cũng
điếc như sinh viên, phải được bổ nhiệm tới. Lúc đầu cả tiến sĩ Zinser và ban
quản tri đều có thái độ cứng rắn không chịu nhượng bộ, nhưng cuối cùng họ
phải làm theo yêu sách của sinh viên. Tiến sĩ Zinser đă từ chức và một vị
viện trưởng mới, là một người điếc được bổ nhiệm thay thế.
Lư do sinh viên đ̣i hỏi phải có
viện trưởng điếc là v́ cho rằng người không điếc không thể nào cảm thông các
cảnh ngộ, các khó khăn của người điếc. Lúc tiến sĩ Zinser chưa chịu từ chức,
sinh viên đă biểu t́nh đóng cửa trường, nhưng đến khi nghe tiến sĩ Zinser
cho biết sẽ để ra ít tháng học "ngôn ngữ ước hiệu" của người điếc, sinh viên
càng chống đối mănh liệt, v́ theo họ và theo các chuyên gia, "ngôn ngữ ước
hiệu" của người điếc là một thứ ngôn ngữ rất khó, phải học hỏi và thực hành
nhiều năm mới có thể sử dụng để truyền đạt ư tưởng cách thông thạo, chứ nếu
chỉ học vài ba tháng th́ làm sao thuần thục được và như thế làm sao cảm
thông với họ được. (ĐTPÂ).
Một bà kia đến xưng tội với một
vị linh mục. Lần nào câu đầu tiên bà nói với linh mục cũng là: "Đêm qua Chúa
Giê Xu nói chuyện với con!". Vị linh mục bực ḿnh v́ lúc nào bà cũng nói câu
đó. Vả lại, sao Chúa không nói với ḿnh mà nói với bà ấy chứ? Linh mục bèn
nghĩ ra một kế:
- Con, nếu tối nay Chúa Giê Xu
nói chuyện với con, cha nhờ con một việc.
- Dạ, cha nhờ, con sẽ giúp. Nhưng
cha nhờ việc ǵ?
- Con hỏi Chúa cha có tội ǵ lớn
nhất?
Một tuần trôi qua. Hai tuần trôi
qua, vị linh mục không thấy bà ấy đến. Linh mục cười thích ư: "Bà ấy mắ kế
ta rồi!". Thế nhưng, tuần thứ ba bà ta lại đến. Ông reo lên "Ô bà mà "Chúa
nói với con đến nữa kia rồi?". Ông hỏi:
- Chúa nói ǵ về tội ta? Con có
giúp việc ấy cho ta không?
- Dạ có!
Linh mục quá hồi hộp:
- Chúa nói sao?
-Chúa Giê Xu nói "Chúa quên hết
rồi?".
* Chúa tha hế mọi tội lỗi của
chúng ta khi chúng
ta ăn năn tội với Ngài. Lời Chúa chép. "C̣n nếu chúng ta xưng tội ḿnh th́
Ngài là thành tín công b́nh để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ra
sạch mọi điều gian ác" (I Giăng 1:9). (ĐSPNBT).
Sau một ngày mệt nhọc, khi ngồi
vào bàn ăn buổi cơm chiều, người cha thấy trên bàn ăn chỉ có canh rau sơ
sài, nói với giọng trách móc:
- Chỉ có vậy thôi à?
Ngưng một chút, người cha nói
tiếp:
- Thôi chúng ta cầu nguyện đi rồi
ăn!
Sau lời cầu nguyện cảm tạ Chúa
cho thức ăn, cả nhà yên ḷng bắt đầu ăn. Không khí có vẻ nặng nề. Th́nh ĺnh
đứa con nhỏ hỏi:
- Ba ơi, ḿnh cầu nguyện Chúa có
nghe không ba?
Người cha đáp:
- Nghe chớ?
Đứa con nhỏ hỏi tiếp:
-Thế lúc năy ba than phiền Chúa
có nghe không?
- Dĩ nhiên là Chúa có nghe!
* Lời Chúa phán: "Chớ vội mở
miêïng ra, và ḷng ngươi chớ lật đật nói lời trước mặt Đức Chúa Trời, v́ Đức
Chúa Trời ở trên trời, c̣n ngươi ở dưới đất. Vậy nên ngươi
khá ít lời" (Truyền
5.2). (GN).
Ngày 5-1-1985, ông Thomas Dyer
qua đời tại Baltimore, tiểu bang Maryland, Hoa kỳ. Tin ông Dyer qua đời
không được nhiều người chú ư, và ngay lúc ông c̣n sống, nhiều người cũng
không biết ông là ai. Nhưng theo một sử gia quân sự tên là David Kahn, th́
ông Thomas Dyer đă góp phần trong việc làm cho trận thế chiến thứ nh́ sớm
chấm dứt, và nhờ đó đă cứu được hàng ngàn vạn người khỏi chết, trong số đó
có cả binh sĩ lẫn thường dân.
Trong trận thế chiến thứ nh́, ông
Thomas Dyer đă chỉ huy một đơn vị có nhiệm vụ khám phá mật mă của quân đội
Nhật bản. Mật mă được dùng để ngụy trang các tin tức đánh đi bằng radio hay
bằng các phương tiện truyền tin khác. V́ đă dùng mật mă ngụy trang nên dù
các tin tức nầy có bị bên địch bắt được, họ cũng không thể hiểu tin tức ấy
nói ǵ, nếu không có khóa mật mă. V́ vậy, quốc gia nào cũng coi khóa mật mă
của họ là tài liệu hết sức bí mật, không thể tiết lộ cho ai biết, ngoại trừ
một số nhân viên thiết yếu.
Nhưng đơn vị của ông Thomas Dyer
đă khám phá được khóa mật mă của quân đội Nhật bản, nhờ đó quân đội Hoa Kỳ
đă thắng nhiều trận lớn và cuộc chiến đă được rút ngắn, nhiều binh sĩ và
thường dân đă khỏi thiệt mạng.
Thánh kinh có nói đến một chương
tŕnh hết sức bí mật của Thượng Đế, cũng gọi là "chương tŕnh huyền
nhiệm". Mặc dù bí mật hay huyền nhiệm, nhưng đă được Thượng Đế loan báo
nhiều lần trong Thánh kinh Cựu Ước.Cũnh như bản tin đă được ngụy trang bằng
mật mă, hàng ngàn người đă đọc đi đọc lại nhưng không hiểu được ư nghĩa
huyền nhiệm đó. Như sách Eâsai chép rằng: "Nầy, một trinh nữ sẽ chịu thai,
sinh một con trai và được đặt tên là Emmanuel, nghĩa là Thượng đế ở cùng
chúng ta" và rằng:"Một con trẻ sẽ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban
cho chúng ta, quyền cai trị sẽ đặt trên vai Ngài, Ngài sẽ được xưng là Đấng
Diệu kỳ, Thầm Mưu Trí, Thượng đế Toàn Năng, Thiên Phụ vĩnh Cửu và Vua Hoà
B́nh".Mấy câu này đă được nhiều người, kể cả nhiều giáo sư học thức uyên
thâm đọc đi đọc lại suốt bảy thế kỷ, nhưng không ai hiểu được rằng, muốn cứu
rỗi nhân loại, Thượng đế không sai phái một vị nào khác, mà chính Ngài phải
đích thân xuống trần làm người, để chịu chết thay cho loài người. (ĐTPÂ).
Có một cậu bé ra đường bắt gặp
một cuộn chỉ hồng. Cậu thích chí và sung sướng tháo cuộn chỉ ra. Càng tháo
cậu càng sung sướng v́ thấy ḿnh lớn nhanh, đẹp trai, tốt nghiệp đại học, có
địa vi, cưới vợ đẹp, các con xinh. Cậu tiếp tục tháo thấy ḿnh tóc bạc, răng
rụng, lưng c̣ng, da nhăn.
Cậu ta cố gắng quấn lại nhưng
không sao cuốn lại được là v́ đó là "cuốn chỉ thời gian".
* Hăy phục vụ Chúa ngày hôm
nay lúc c̣n có thể, kẻo ngày kia hối tiệc cũng vô ích. (ĐSPNBT).
Một con voi đang dầm ḿnh trong
vũng nước giữa trưa hè nơi một rừng già, bất chợt một chú chuột xuất hiện và
đ̣i con voi phải ra khỏi vũng nước. Con voi từ chối nhất định không chịu ra
và càu nhàu:
- Trời th́ oi bức, tôi đang tắm
mát thế nầy, tôi không ra, và cũng không muốn ai quấy rầy tôi cả!
Chú chuột con bực quá gào lên và
năn nỉ con voi phải ra khỏi vũng nước cho bằng được. Con voi hỏi:
- Muốn cái ǵ thi cứ nói đi, tại
sao lại đ̣i tôi ra khỏi nước?
Chú chuột lại năn nỉ và nói rằng:
- Tôi chỉ nói cho anh điều đó khi
anh ra khỏi vũng nước mà thôi!
Con voi cứ dùng dằng măi, trả lời
đi, trả lời lại, nhưng cuối cùng cũng phải nhượng bộ chú chuột ra khôi vũng
nước, đứng trước mặt chú chuột càu nhàu:
- Này, muốn ǵ th́ nói đi coi, và
tại sao lại đ̣i tôi ra khỏi vũng nước?
Chú chuột trả lời:
-Duy nhất để kiểm soát xem anh có
mặc lầm chiếc quần tắm của tôi không thôi!
* Giữa chúng ta và Chúa sự
cách biệt th́ vô cùng chứ không chỉ là cách biệt
giữa voi và chuột, ấy thế mà
nhiều lúc chúng ra đ̣i bắt Chúa phải phù hợp với ư kiến và tư tưởng
của ḿnh th́ làm sao có thể được và quả là tức cười. Lại buồn cười
hơn, có ngườl cầu nguyện mà như ra lệnh Chúa bằng chữ "Hăy" làm điều, "Hăy"
làm điều kia. Lại c̣n có người vô lễ la lối quơ tay quơ chân, như nạt
nộ Chúa. Thật là quá đáng.
Trong thời người Thổ nhĩ kỳ quản
trị vùng Palestine, có một vi thống đốc cấm người Do thái không được thắp
đèn vào ban đêm. Nhưng ở Safed, đêm nào cũng vậy, cửa sổ của Rabbi Joseph
Caro cũng le lói ánh sáng. Lính canh báo cho tổng đốc biết, tổng đốc liền
cỡi ngựa đến nhà Rabbi và thấy Rabbi đang cắm cúi đọc Kinh thánh, c̣n trên
tường nhà bám đầy những con đôm đốm.
Vị Rabbi thưa với tổng đốc:
Kinh thánh không những chỉ chiếu
ánh sáng trong cuộc đời của người đọc, nhưng cũng chiếu sáng trên những con
đôm đốm đang nghe.
* Lời Chúa chép: "Tôi không
bỏ mạng lệnh Chúa,
v́chúa đă dạy dỗ tôi Lời Chúa ngọt họng tôi dường bao, thật ngọt hơn mật ong
trong miệng tôi Nhờ giềng mối Chúa tôi được thông sáng, v́ vậy, tôi ghét mọi
đường giả dối. Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi là ánh sáng
cho đường lối tôi. Tôi đă thề ǵn giữ mệnh lệnh công b́nh của Chúa và
cũng đă làm theo sự thề ấy" (Thi 119:102-106).
Một văn hào nổi tiếng người Anh,
tên là C.S Lewis đă đặt vấn đề bằng câu hỏi:
-Chúa Giêsu là ai? Ngài là ai mà
dám nói rằng: Ta là đường đi chân lư và sự sống. Ta với Thượng Đế là một?
Su khi nghiên cứu Thánh kinh cách
tường tận để t́m biết Chúa Cứu Thế, văn hào C.S Lewis vốn là một nhà vô
thần, đă phải tuyên bố rằng:
-Chúa Giê Xu chính là Thượng Đế.
Ông đă tôn thờ Chúa và đă viết
nhiều cách giới thiệu Chúa cho hàng triệu người. (ĐTPAâ).
Bà Corne Ten Boom, người Do thái
bị Đức quốc xă dưới thời Hitler bắt giam vào trại tập trung, bởi ơn ǵn giữ
của Chúa bà được sống sót. Bà qua đời năm 1983. Khi ra khỏi trại tập trung,
bà đi khắp mọi nơi nói về t́nh yêu của Chúa và huấn luyện truyền giáo.
Một lần kia, trong lớp huấn luyện
cho những nhà truyền giáo trẻ tuổi, bà để hai cái chai trước mặt họ, chai
nào cũng đổ đầy cát. Một chai có miệng hẹp và chai kia miệng rộng. Bà cầm
cái chai miệng rộng lên và đổ cát trong chai ra, cát nhanh chóng đổ hết ra
bàn, c̣n lại cái chai không.
Sau đó bà bắt đầu dốc cát ra từ
cái chai miệng hẹp, cát từ từ rỉ ra phải mất một hồi lâu mới trống chai.
Trong lúc đợi gịng cát mỏng manh chảy xuống, bà giảng:
-Các em thấy không, chiếc chai
này giống như một số Cơ đốc nhân. Họ dâng hiến cho Chúa, song không mau mắn
và không rộng răi lắm. Nhưng bây giờ các em hăy xem điều ǵ xảy ra?
Bà đă làm xong và đă bắt đầu đảo
ngược tiến tŕnh, cho cát vào trở lại mỗi chai. Cái chai miệng rộng rất mau
đầy và tràn đến miệng. Song cái chai miệng hẹp, bà phải mất một hồi lâu và
khó nhọc để làm đầy lại. Bà giảng:
-Nó ban cho một cách khó khăn và
rồi nó cũng nhận lại sự khó khăn như vậy. (DSTBV).
Một chàng trai kỳ quái không thể
nh́n bất cứ cái ǵ đẹp đẽ và khỏe mạnh. Một hôm đi ngang qua vùng gần sa
mạc, anh ta thấy một cây dừa non tươi tốt. Anh ta liền nhặt một cục đá khá
nặng và đặt vào giữa đọt cây dừa rồi ra đi với nụ cười tinh quái.
Cây dừa đă vùng vẫy t́m cách vứt
cục đá đi, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Cây dừa bèn đổi chiến thuật bằng
cách đâm rễ thật sâu xuống tới những mạch nước ngầm dưới ḷng đất. Sức sống
đến từ ḷng đất hơi ấm mặt trời từ trên cao xuống đă làm cho cây dừa trở
thành một cây dừa phi thường có sức mạnh nâng cả tảng đá lên cao.
Sau nhiều năm tháng trôi qua, anh
chàng trai kỳ quái này trở lại với hy vọng được nh́n thấy cây dừa oằn ḿnh
dưới sức nặng của viên đá. Cây dừa đă cúi sâu cho chàng trai xem viên đá vẫn
c̣n nguyên trong đọt non của ḿnh và nói với anh ta:
-Tôi phải cám ơn anh, viên đá của
anh đă làm cho tôi trở nên mạnh mẽ. (MV).
Theo một tạp chí ở Hoa kỳ, số ra
vào cuối tháng 7-1986, một số công ty, ngân hàng và công dân Anh quốc đang
lục lọi trong những chồng hồ sơ giấy tờ cũ kỹ để t́m phiếu quốc trái
của Nga đă phát hành trước năm 1917. Nguyên do là vào thời kỳ Nga c̣n có
hoàng đế, một số người Anh đă bỏ tiền ra mua phiếu quốc trái do chính phủ
hoàng gia Nga phát hành. Nhưng từ năm 1917 đến nay, tức là từ khi Nga trở
thành liên bang Xô Viết, họ coi số tiền mua phiếu quốc trái này như tiền đổ
xuống biển.
Mới đây, v́ muốn gây uy tín với
các quốc gia Tây âu, chính phủ Liên Xô quyết định trả lại một phần số nợ của
chính phủ Nga hoàng. Ai đă bỏ ra 10 đô la để mua phiếu quốc trái sẽ lănh lại
1 đô la, tức là 10 phần trăm. Có người tính rằng, nếu đem 10 đô la gởi vào
quỹ tiết kiệm vào năm 1917, với số lăi xuất trung b́nh, đến nay số tiền đó
cũng đă sinh lợi được khoảng 700 đô la, c̣n đem mua phiếu quốc trái của Nga
hoàng th́ 10 đô la chỉ c̣n có một. Nhưng lấy lại được bấy nhiêu đó cũng đă
là quư lắm rồi, v́ nhiều người đă coi phiếu quốc trái của Nga hoàng như
những mảnh giấy lớn.
Lời cam kết giữa ta người với
người thường sụp đổ v́ hai lư do chính. Một là người cam kết đă thất tín,
không giữ đúng lời
cam kết Hai là người cam kết không có đủ khả năng giữ lời cam kết.
Việc người cam kết thất tín giữa cá nhân này với cá nhân nọ, đoàn thể nọ với
đoàn thể kia, quốc gia này với quốc gia khác, là việc đă xảy ra và vẫn đang
xảy ra nhan nhản ở đời, chúng ta không cần nhắc đến làm ǵ.
Chỉ có lời cam kết của Thượng Đế với chúng ta là không bao giờ lay chuyển,
v́ Thượng Đế lúc nào cũng thành tín, giữ đúng lời Ngài cam kết, và
Ngài cũng là Đấng Toàn Năng lúc nào cũng nắm quyền tuyệt đối trên các biến
cố, các hoàn cảnh. (ĐTPAâ).
Trong thế chiến thứ II, v́ có nhu
cầu về các vật liệu dùng cho chiến tranh, chính phủ Hoa kỳ đă yêu cầu các
nhà máy cố gắng có các tuần làm việc bảy ngày dành cho những công nhân. Họ
giao nhiều hợp đồng đóng tàu cho các công nhân.
Một trong các công ty này là
Correct Craft, do ông Walter O Mellon làm chủ. Ông Mellon là một Cơ đốc
nhân, v́ vậy ông từ chối để các công nhân của ḿnh trong các ca bảy ngày.
Chính phủ phản ứng bằng cách dọa sẽ hủy hợp đồng của ông. Nhưng ông đă
thuyết phục họ hăy cho ông một ít thời gian. Ông bảo đảm rằng công ty của
ông sẽ đáp ứng được các chỉ tiêu sản xuất của họ, mặc dầu các công ty cạnh
tranh ông đang cho các công nhân của họ làm việc theo các ca bảy ngày.
Sau một thời gian, thật rơ ràng,
Cơ đốc nhân đó và công ty của ông đă sản xuất vượt mức các công ty cạnh
tranh với họ, mặc dầu họ chỉ làm việc có sáu ngày trong một tuần.
.Điều răn thứ tư chép:"Hăy nhớ
ngày nghĩ đặng làm nên
ngày thánh. Ngươi hăy làm hết công việc ḿnh trong sáu ngày, nhưng
ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê Hô Va Đức Chúa Trời ngươi. Trong
ngày đó, ngươi, con trai, con gái, tôi trai, tớ gái, súc vật của ngươi, hoặc
khách ngọai bang ở trong nhà ngươi, đều chớ làm công việc chi hết v́ trong
sáu ngày Đức Giê Hô Va đă dựng nên trời, đất, biển và muôn vật ở trong đó,
qua ngày thứ bảy th́ Ngài nghĩ. Vậy nên Đức Giê Hô Va đă ban phước cho ngày
nghĩ và làm nên ngày thánh . (DSTBV)
Văn hào Guenter Eich có viết một
vở kịch nhan đề: "Festiamus, người tử đạo", với đại ư như sau: Festiamus là
người tốt lành, đơn sơ hiếm có. Mặc dù sống giữa những người gian ác, chàng
vẫn luôn luôn cư xử đoan chính, giàu ḷng thương đối với những kẻ bần cùng.
Sau khi chết chàng bay tới thiên
đàng. Ở đó, sau khi làm quen với các thánh, chàng để mấy ngày để đi kiếm cha
mẹ, anh em và những bạn hữu xưa, nhưng không thấy ai. Chàng liền hỏi các
thánh, nhưng không ai trả lời. Gạn hỏi ba bốn lần, người ta chỉ trả lời
chàng là không nên nghi ngờ sự công chính của Chúa.Cuối cùng, thánh Phierơ
đến và nói:
-Cha mẹ và bạn hữu con, họ hàng
con, ngày xưa đều ăn ở gian ác, nên bây giờ họ đều ở dưới kia ḱa, dưới hỏa
ngục ấy!
Nghe tới đây, Festiamus liền hiểu
ngay, chàng cáo biệt các thánh và xin với thánh Phierơ:
-Con không thể ở nơi đây được khi
c̣n người chịu đau khổ dưới kia.
Rồi chàng rời bỏ thiên đàng,
xuống hỏa ngục để thăm cha mẹ, bạn hữu với những người thân yêu khác. Chàng
làm điều đó với tất cả xác tín rằng khi một người vô tội từ trời cao đến và
sống với những người bị kết án, cùng chia xẻ với số phận của họ, th́ người
đó có thể phá tung địa ngục và ṿng phong tỏa của quỉ ma.
Câu chuyện không thể nào có
được, nhưng trong một
khía cạnh, nói lên mầu nhiệm Giáng sinh của Chúa Cứu Thế Ngài đăơ từ trời
cao xuống trần trong thân phận con người sinh ra trong máng cỏ để chia xẻ
kiếp người với mọi người. Ngài đă chịu chết thay con người để cứu chuộc họ
ra khỏi xích xiềng tội lỗi và ma quỉ, đưa con người ra khỏi chốn
hư mất mà vào sự sống vĩnh viễn. (MV).
Một người Úc Đại Lợi tên là John
McElvaney đă thử đủ mọi phương pháp để bỏ hút thuốc, kể cả việc nhai kẹo có
hóa chất tương tự như chất nicotine trong thuốc lá, việc dùng khoa thôi miên
và tâm lư học, nhưng vừa bỏ hút được ít lâu anh lại tiếp tục hút như trước.
Năm nay anh McElvaney đă 36 tuổi và đă hút thuốc 22 năm, tức là anh bắt đầu
ghiền thuốc khi mới 14 tuổi.
Mới đây, anh đă nạp cho ủy ban
thuế vụ Úc Đại Lợi một số tiền Úc tương đương với 6 ngàn đô la Hoa kỳ và kư
một văn kiện pháp lư. Theo văn kiện này, sở thuế vụ sẽ tịch thâu số tiền đó
nếu trong 10 năm sắp đến anh chỉ hút thuốc một lần thôi, c̣n nếu anh thành
công trong quyết định bỏ hút số tiền đó sẽ được chia cho hai con của anh và
cho hai cơ quan y tế.
Anh McElvaney cho biết trước đây
anh đă cố gắng bỏ thuốc lá 20 lần, nhưng lần nào anh cũng thất bại cả, v́
vậy lần này anh định dùng số tiền 6 ngàn đô la để làm động lực thúc đẩy ư
chí, tức là v́ sợ mất số tiền này, anh sẽ cố gắng hơn trước và hy vọng sẽ
thành công.
.Có lẽ
những lần trước anh chỉ bỏ
thuốc lá được một thời gian ngắn rồi hút lại v́ không có ǵ
thiệt tḥi cả. Bỏ được th́ bỏ, không bỏ được th́ hút trở lại chớ có mất mát
ǵ đâu. Bấy giờ với số tiền 6 ngàn đô la đă nộp cho sở thuế vụ, hễ anh yếu
ḷng mà hút lại th́ số tiền đó kể như mất tiêu luôn. Thật đúng là "đồng tiền
liền khúc ruột" , hút thuộc lại để phải mất số tiền 6 ngàn đô
la th́ đau thật, dại ǵ mà hút (ĐTPAâ).
Một câu chuyện được kể về một tín
đồ tận tụy bị kẹt trong một cơn lụt mà nước mỗi lúc một dâng cao. Anh ta từ
chối việc di tản. Anh nhất quyết phải chứng minh rằng Đức Chúa Trời sẽ giải
cứu anh.
Nước lụt mỗi lúc lại dâng cao
hơn, và người ấy đến lúc đă bị kẹt trên mái nhà ḿnh, đang cầu nguyện xin
Chúa một phép lạ. Ba lần người ta dùng thuyền tới cứu, song anh không chịu
lên thuyền, bảo họ hăy đi đi. Anh quyết bám vào mái nhà để chờ phép lạ của
Chúa. Cuối cùng anh bị nước cuốn đi và bị chết ch́m. Khi ra tŕnh diện tại
cửa thiên đàng, anh ta phẫn nộ thưa với Chúa:
-Lạy Chúa, v́ sao Ngài không tôn
trọng đức tin của con?
Chúa trả lời:
-Ta đă ba lần đưa thuyền đến cứu
con, nhưng con đă không chịu bước vào!
Thông thường chúng ta đ̣i Chúa
tiếp trợ một nhu cầu, nhưng lại từ chối sự trợ giúp khi Ngài gởi đến. Một số
người nói:"Tôi không muốn nhờ cậy người khác, tôi muôn tự túc". Độc lập là
một cá tính đáng tôn trọng song Đức Chúa Trời muốn chúng ta lệ thuộc vào
Ngài và phụ thuộc vào nhau, chớ không đứng độc lập. (DSTBV).
Bác sĩ Meyer Schwartz, trong tạp
chí của Hiệp hội y khoa Hoa kỳ (Journal of American Medical Association) nói
rắng: "Các bác sĩ có thói quen căn cứ trên triệu chứng để chẩn bệnh mà quên
rằng có khi triệu chứng họ thấy thật ra không phải là triệu chứng ǵ cả".
Để chứng minh lời này, bác sĩ
Schwartz kể lại chính kinh nghiệm của ḿnh như sau: Ngay sau lễ Giáng sinh,
bác sĩ đang trực tại một bệnh viện th́ có một bệnh nhân đến xin khám bệnh và
khai rằng, mặt ông ta tự nhiên xanh dờn, nhưng lại không có triệu chứng
thông thường khác của chứng đau tim như mệt rũ rượi, hơi thở dồn dập
...Ngoài ra, trong người ông cũng không ngứa ngáy ǵ cả. Theo bệnh nhân kể
lại th́ sáng hôm đó, ông thức dậy tắm rửa, cạo râu, rồi mặc quần áo để sẵn
sàng đi làm, nhưng khi nh́n vào gương soi th́ thấy mặt ḿnh từ dưới cằm lên
đến hai g̣ má đă trở thành xanh dờn. Bác sĩ Schwartz biết rằng mặt đổi thành
màu xanh thường là v́ cơ thể thiếu dưỡng khí hay v́ phản ứng của thuốc.
Nhưng sau khi khám bệnh kỹ càng mà không t́m ra chứng bệnh ǵ cả, bác sĩ cho
bệnh nhân về. Đến chiều hôm ấy, bệnh nhân gọi điện thoại báo cho bác sĩ biết
ông ta vừa rửa mặt, và màu xanh trên mặt đă biến mất hết. Lư đo là có người
tặng chỗ ông ta một cái khăn lau mặt màu xanh vào dịp lễ Giáng sinh, và sáng
hôm đó, ông đem khăn ra dùng lần đầu, không biết rằng màu xanh của khăn đă
dính vào da mặt, làm cho chính ông ta và cả bác sĩ Schwartz tưởng lầm ông bị
bệnh tim.
Khi đề cập đến bệnh của linh
hồn, tức là bệnh
tội lỗi, Thánh kinh cho biết bệnh này cũng có nhiều triệu chứng như: tham
lam, kiêu căng, ganh ghét, vị kỷ ...Các triệu chứng này quá rơ ràng
nên ai cũng có thể trông thấy. Nhưng có người cho rằng triệu chứng chỉ là
sản phẩm của trí tưởng tượng. Nếu nghĩ ḿnh có tội th́ ḿnh có tội,
c̣n nếu nghĩ ḿnh không có tội th́ ḿnh không có tội. Họ coi các triệu chứng
của chứng bệnh tội lỗi như vệt màu xanh trên mặt của người đă đến với bác sĩ
Schwartz, chỉ cần lấy nước rửa là sạch hết. Căn bệnh của linh hồn không
thể chữa bằng tâm lư hay tôn giáo, nhưng bằng cái chết đền tội của Thượng
Đế Ngôi Hai, bằng huyết vô tội Ngài đă đổ ra để rửa sạch tội lỗi chúng ta.
Kinh thánh chép:"'Huyết của Đức Chúa Giê Xu, Con Ngài, làm sạch mọi
tội chún ta " (I Giăng 1:7). (ĐTPAâ).
Trong những năm 1800, một nhà làm
xiếc tên là Blondin (Jean Francois Gravlet) đă nổi tiếng v́ băng qua thác
nước Niagara trên dây nhiều lần, mà thường không dùng lưới an toàn.
Ngày nọ, có một đám đông tụ tập
nơi thác nước để theo dơi một cuộc thử nghiệm nguy hiển nhất của anh ta lúc
ấy. Anh ta dự định sẽ đẩy một chiếc xe cút kít chở một bao xi măng nặng trên
sợi dây đi đi từ bờ vực này sang bờ vực kia. Với trọng lượng thêm vào đó,
một tính toán sai lầm nhỏ cũng đủ làm nghiêng chiếc xe cút kít và khiến anh
lộn nhào khỏi sợi dây, đưa anh vào cái chết với nhưng thác nước hung tợn bên
dưới.
Hàng ngàn người nín thở theo dơi
khi anh băng qua trên dây, thận trọng đặt chân này lên chân kia, yên lặng
đẩy chiếc xe cút kít đi giữa vực thẳm đầy bụi nước, quên ca tiếng gầm thét
của thác nước dưới chân anh. Khi anh sang đến đâu bên kia, đám đông mới thở
phào và reo ḥ:
-Thật là một kỳ công!
Bấy giờ ông Blondin hỏi một phóng
viên đứng gần đó:
-Anh có tin rằng tôi có thể làm
bất cử điều ǵ trên sợi dây căng đó không?
Anh phóng viên nói:
-Ồ vâng, sau những ǵ tôi đă thấy
hôm nay, tôi tin, tôi tin ông có thể làm bất cứ điều ǵ. Ông Blondin nói
-Vậy th́ anh có tin rằng, thay v́
một bao xi măng, tôi có thể mời một người trong quư ông ngồi vào xe cút kít,
người mà từ trước đến giờ chưa hề đi dây, và đẩy ông ta qua bờ bên kia an
toàn mà không cần giăng lưới không?
Phóng viên nói:
-Ồ tin chớ ông Blondin, tôi tin.
Blondin nói:
-Tốt, vậy th́ mời anh ngồi vào!
Phóng viên xanh mặt và vội vàng
biến mất trong đám đông.
Tin là
một chuyện, nhưng sống bằng loại đức tin ấy lại là chuyện khác hẳn. Sống
đời sống đức tin giống như việc bước đi trên một sợi dây căng. Một số
người nói có đức tín nhưng không dám đi với Chúa bằng đức tin (DSTBV).
Vị hoàng đế Trung hoa đi thăm dân
để biết cảnh t́nh của dân chúng. Tối đến ông xin trú chân nơi một gia đ́nh
nông dân. Gia đ́nh này lớn nhỏ cả thảy 20 người. Tất cả đều sống trong thuận
ḥa và yêu thương. Vua thán phục hỏi:
-Xin cho trẫm biết làm cách nào
mà giữ được ḥa khí với số người đông và khác biệt nhau như vậy?
Chủ nhà điềm tĩnh trả lời:
-Kiên nhẫn, kiên nhẫn, kiên nhẫn!
Trong khi ông Blondin, một nhà
làm xiếc nổi danh đi trên sợi dây căng nhiều lần với việc đẩy chiếc xe cút
kít trên dây. Ngày nọ, trong khi ông kêu gọi ai muốn thử ngồi trên xe cút
kít để ông đẩy trên sợi dây căng băng qua thác Niagara, nhiều người không
dám, song có một người bằng ḷng
Khi ông Blondin nhấc bao xi măng
ra và mời vị khách của ông vào ngồi xe đẩy, những người đàn ông nhanh
chóng đánh cá với nhau về kết quả. Và rồi đang khi đám đông cô vũ Blondin
bất đầu đi dây qua thác nước. Lần này ông đẩy một hành khách đang căng thẳng
ở phía trước xe.
Trông có vẻ như một cuộc chinh
phục dễ dàng đổi với con người liều mạng này nhưng đang khi họ c̣n nửa đường
đến đích trên sợi dây căng trên độ cao 500m, th́ một người đàn ông với số
tiền đánh cá lớn biết ḿnh sắp thua to, đă lén đến và cắt một trong những
sợi dây căng.
Th́nh ĺnh sợi dây rung chuyển dữ
dội, sức nhún càng gia tăng kinh khiếp. Trong khi ông Blondin phải vật lộn
để giữ được thăng bằng, ông biết rằng sự chết chỉ cách trong đường dây kẻ
tóc mà thôi. Nếu vành bánh xe trật khỏi dây cả hai người sẽ bi hất văng ra
và đâm đầu xuống thác nước đang sôi ầm ầm. Ông Blondin nói, cắt đứt sự hăi
hùng của người hành khách đang trong xe đẩy:
-Đứng dậy! Hăy đứng dậy và bám
vào hai vai tôi!
Người đàn ông nằm bất động. Ông
Blondin ra lệnh:
-Hăy đứng lên nào? Rời khỏi xe
đi! Hăy làm ngay hoặc sẽ chết!
Bằng cách nào đó, người đàn ông
đă đứng lên được và bước ra khỏi xe cút kít.
Blondin nói:
-Hai tay anh, choàng quanh cổ
tôi! Nào, bây giờ kẹp hai chân vào hông tôi?
Một lần nữa người đàn ông vâng
theo, bám chặt vào Blondin. Chiếc xe rơi xuống biến mất trong lớp bọt trắng
hỗn độn sâu bên dưới. Diễn viên nhào lộn, sử dụng tất cà những năm kinh
nghiệm của ḿnh và từng bắp thịt đă được tập luyện để đứng vững trên dây cho
đến khi sự giao động giảm bớt một chút. Đoạn, từng phân một, ông tiến từ từ
trên dây, mang theo người đàn ông như mang một đứa trẻ. Cuối cùng, ông đă
đặt chân được lên bờ bên kia.
Sống bằng đức tin là như vậy
đó. Chúng ta phải có ḷng tin cậy thật nơi Đấng đang bồng ẵm chúng ta để
băng qua bờ bên kia. Nói rằng chúng ta tin Chúa th́ dễ, nhưng nếu chúng ta
có sẵn sàng để Ngài
ẵm bồng chúng ta đi ngang qua một sợi dây, trên một thước nước cao
của thử thách đang gầm thét không? (DSTBV).
Vào trung tuần tháng 8-1984, 7
người trong số đó có 4 y sĩ đang phục vụ tại một số bệnh viện phải ra ṭa ở
tiểu bang New York về tội mua bằng cấp y khoa giả. Bảy người này bị cáo về
tội nhờ một người trung gian, tên là Pedro de Masonis để mua bằng cấp bác sĩ
với giá từ 5 ngàn đến 20 ngàn đô la do hai trường đại học ở nước Cộng ḥa
Dominican cấp.
Bác sĩ Bryant Galusha, chủ tịch
Hội liên hiệp Nghiệp Đoàn Y Tế có nói rằng, trường đại học mà lại bán ra
bằng cấp y khoa giả mạo là một điều không ai có thể tưởng tượng được.
Đồng thời với việc tiểu bang New
York truy tố ra ṭa 7 người mua bằng cấp y khoa giả mạo này, các tiểu bang
khác như California, Texas và Florida cũng đang điều tra các vụ mua, bán và
sử dụng bằng cấp bác sĩ giả mạo. Theo các giới thạo tin, th́ có thể có từ
500 đến 2000 bác sĩ giả ở khắp các tiểu bang Hoa kỳ.
Có nhiều thứ giả mạo, như giấy
thông hành giả, giấy bạc giả, vàng giả, đạo đức giả...Nhưng có lẽ ngoài
người đạo đức giả ra, người dùng bằng cấp bác sĩ
giả là người nguy hiểm nhất.
Giấy thông hành giả, giấy bạc giả, vàng giả có thể gây
thiệt hại cho một ít người, nhưng thiệt hại ấy cũng chỉ có giới
hạn. Nhưng người đạo đức giả có thể hướng dẫn nhiều người đi vào
con đường lầm lạc, khi những người này tin tưởng họ là những nhà lănh
đạo tinh thần. C̣n bác sĩ giả có thể làm cho nhiều người thiệt mạng, hay ít
ra cũng "tiền mất tật mang" (ĐTPAâ).
Constantin, lúc 23 tuổi, đă được
quân La mă đóng tại York tôn lên để nối ngôi cha ḿnh là hoàng đế
Constantius.
Để được ḷng toàn đế quốc,
Constantin phải chiến thắng được những kẻ địch thù. Một lầân nọ, Constantin
dẫn quân sĩ qua núi Alps theo hướng Nam về La mă để dành quyền cai trị thủ
đô đế quốc khỏi tay Maxentius là hoàng đế Miền Tây.
Vào ngày 28-10-312, Constantin
đến sông Tiber, khúc có cầu Milvian ở Bắc La mă, quân Maxentius mạnh hơn
ngăn chặn Constantin qua sông. Theo lời sử gia Eusebius, Constantin được xem
một sự hiện thấy "một thập tự giá sáng trên trời" và một hàng chữ lửa rao
báo "in học signo vuices", có nghĩa là "với dấu hiệu nầy, ngươi sẽ chiến
thắng".
Sáng hôm sau trước khi làm trận,
ông vội vă ra lệnh quân sĩ sơn dấu hiệu Cơ đốc nhân bằng hai mẫu tự Hy lạp
"Chi" và "Cho" vào mũ trận của ông và các khiên của chiến sĩ. Họ giáp chiến
hăng hái và Constantin đă thắng trận,
Maxentius bị dim chết dưới sông
Tiber và Constantin làm bá chủ miền Tây. Constantin tin trông nhờ dấu hiệu
thập tự giá mà ông tháng trặn, cho nên năm 313, ông đă kư sắc lệnh Milan,
hủy bỏ các cuộc bắt bớ đạo, nội dung như sau:
"Những người Cơ đốc và tất cả
những người khác .được tự do theo tôn giáo nào họ thích. HỌ phải được phép
tiếp tục đức tin của họ không bi ngăn trở và không bị quấy rối hoặc hành hạ.
điều đó phải hợp với trật tự của đế quốc và thái b́nh của thời đại chúng ta.
Vậy, ai nấy phải được tự do thờ phượng Thượng Đế ḿnh lựa chọn". (LSHT).
Một nhà khoa học khoe với người
bạn là đă sáng chế ra những con ong mật nhân tạo, rất giống những con ong
thật, không cách nào có thể phân biệt được. Để chứng minh, nhà khoa
học mời người bạn đến pḥng thí nghiệm. ông thả những con ong thật và ong
giả bay chung trong một lồng kính, bảo người bạn quan sát và cho ông biết
con nào là ong thật, con nào là ong giả. Người bạn quan sát rất lâu, nhưng
không thể phân biệt được thật giả. Cuối cùng người bạn nảy ra một sáng kiến,
ông lấy một dĩa mật để trong lồng kính. Chỉ một vài giây sau ông biết con
nào thật con nào giả ngay. Những c̣n thật thấy mật liền đáp xuống, trong khi
những con ong giả vẫn cứ nhởn nhơ bay vù vù. Sau đó người bạn hỏi nhà khoa
học:
-Những con ong nhân tạo của anh
thật độc đáo, thế nhưng nó có sản xuất ra mật được không?
Nhà khoa học trả lời:
-Dĩ nhiên là không, v́ nó chỉ là
ong nhân tạo.
Người bạn kết luận:
-Sự khác biệt giữa thật và giả là
ở chỗ đó. Ong thật thích mật và sản xuất ra mật trong khi ong giả chẳng đem
lại một kết quả nào hết.
Chúng ta có kết quả cho Chúa
không? Nh́n kết quả,
người ta có thể biết chúng ta là tín đồ như thế nào rồi (TTBG)
John W. Irish lại xuất hiện tại
phi trường Denver, tiểu bang Colorado ngay sau khi một chiếc máy bay của
hăng hàng không Continental vừa cất cánh đă mất thăng bằng, đâm sầm xuống
đất và gây thiệt mạng cho 29 người vào ngày 15-11-1987. John W Irish bị sở
cảnh sát tiểu bang Michigan tầm nă về tội giả mạo, v́ ông ta cũng đă xuất
hiện tại Detroit, tiểu bang Michigan khi chuyến bay số 255 của hăng hàng
không Northwest bị nạn vào ngày 16-8-1987.
Cả hai lần John W Irish đều giả
làm linh mục để tiếp xúc với thân nhân những người thiệt mạng hay bị thương,
với mục đích khuyên những người này mướn một luật sư ở Florida đại diện cho
họ trong vụ đ̣i bồi thường thiệt hái.
Việc kiếm thân chủ cho luật sư
không phải là một hành động bất hợp pháp, nhưng John W Irish bị tầm nă là v́
ông ta giả làm một vị linh mục để dễ tiếp xúc với thân nhân các nạn nhân, và
để được những người này tín nhiệm.
Một câu cách ngôn của Pháp nói
rằng: "Bộ áo không làm lên thầy tu,
nhưng bộ áo có thể lừa gạt những người nhẹ dạ, nhất là những người đang
lâm vào cảnh tang tóc bối rôí. Đề cập đến lĩnh vực tâm linh, Thượng Đế rất
nghiêm khắc cảnh cáo chúng ta về những nhà tu, các nhà lănh đạo tinh thần
giả mạo, khi phán rằng: "Từ người nhỏ đến người lớn đều tham lam, từ
tiên tri đến thầy tế lễ đều lừa dối. Họ bó rịt vết thương dân ta
cách cấu thả rồi nói rằng:" B́nh an, b́nh an, nhưng kỳ thực không có
b́nh an chi cả ". Người không được Thượng Đế trực tiếp chỉ định làm
người lănh đạo tinh thần, th́ dù có được tổ chức nào chấpp nhận, cũng
chỉ là người giả mạo trước mắt Thượng Đế. (ĐTPAâ).
Một bà mẹ trẻ kia vẫn theo nguyên
tắc "yêu con cho roi cho vọt, ghét con cho ngọt cho bùi".
Một ngày kia, đứa con trai nhỏ
của bà làm điều lầm lỗi bà nghĩ: "Nay đă đến lúc ḿnh cần phải đánh đ̣n cho
con chừa". Bà bắt con ra vườn kiếm cây roi. Đứa bé t́m măi không thấy roi,
nên trở lại bếp, trao cho mẹ cục đá vừa khóc vừa nói:
-Con không kiếm được cây roi nào,
nhưng có cục đá này, mẹ có thể dùng nó ném vào con cũng được!
Nghe vậy, bà mẹ chợt hiểu và bật
lên khóc, v́ bà chợt đọc được trong mắt của con tư tưởng là mẹ ḿnh muốn
đánh ḿnh đau, không có roi th́ lấy cục đá cũng được. Bà mẹ liền ôm đứa con
vào ḷng và hai mẹ con cùng khóc. Và bà đặt cục đá trên bờ bếp, như để nhắc
nhớ cho chính ḿnh về cách sửa trị con.
Các bấc cha mẹ khi sửa phạt
con cái, cần làm sao để chúng thấy rơ hành động sửa phạt đó là v́ t́nh yêu,
chứ không phải v́ cha mẹ muốn trả thù, hoặc muốn phạt con cái cho hả cơn
giận. (MV).
Vị đạo sĩ kia kể rằng, ngày nọ
ông từ trên núi cao đầy băng tuyết đi xuống với một người Tây Tạng. Dọc
đường ông gặp một người ngă quỵ trên băng tuyết, ông nói với người Tây Tạng
đồng hành:
-Chúng ta mau lại kia giúp đỡ
người gặp nạn đó!
Nhưng người Tây Tạng trả lời:
-Không ai bắt buộc chúng ta phải
giúp đỡ người khác, khi mà chính mạng sống của chúng ta đang bị giá lạnh đe
doạ.
Vị đạo sĩ nói:
-Dù chúng ta có phải chết v́ lạnh
đi nữa, th́ chúng ta chết v́ giúp người khác, đó là điều vẫn tốt đẹp hơn.
Nói rồi vị đạo sĩ chạy lại vác người gặp nạn lên vai và khệ nệ xuống núi. Đi
được một quăng xa, vị đạo sĩ thấy người bạn đồng hành người Tây Tạng đang
nằm dài trên tuyết, bất động. Th́ ra, anh ta mệt quá ngồi nghỉ và bị lạnh
cóng lúc nào không biết, c̣n vị đạo sĩ v́ phải hết sức vác người bị nạn, nên
cơ thể nóng thêm, và do đó được thoát chết v́ lạnh.
Chúa không đ̣i hỏi chúng ta
quá mức khi Ngài
dạy chúng ta phải yêu mến tha thẩn, yêu cả những người chúng ta không biết
hay không đáng thương. V́ chính khi hiến thân là lúc chúng ta
nhận lănh, chính lúc quên ḿnh là lúc t́m được bản thân. (MV).
Vào tháng 7-1982, anh Steven
Himelfarb, chủ một cửa hàng bán cá ở Kensington, tiểu bang Maryland, bị án
12 tháng tù treo về tội bán cá rockflsh lớn quá mức luật định. Rockfish là
một loại cá h́nh dạng giống như cá đối, tạm dịch là "thạch ngư" cho tiện.
Cách đó một tháng, có 9 nhân viên
công lực của sở bảo vệ tài nguyên thiên nhiên thuộc tiểu bang Maryland đến
xét cửa hàng bán cá cửa anh Himelfarb và bắt quả tang 40 con thạch ngư quá
lớn. Tiểu bang Maryland có đạo luật bảo vệ thạch ngư dài trên 80 phân, v́
thạch ngư cơ lớn như vậy là loại cá giống, mỗi con có thể sinh được cả triệu
trứng.
Khi ra ṭa, anh chủ hăng bán cá
nh́n nhận anh đă mua và tồn trữ mấy con cá bất hợp pháp này, nhưng cũng
tŕnh với ṭa rằng, anh không được biết tiểu bang Maryland có đạo luật đó.
Sau khi nghe tŕnh bày, quan ṭa vẫn tuyên án 12 tháng tù treo, v́ bảo rằng,
bổn phận của người bán là phải t́m biết luật pháp.
*Luật của Thượng Đế đă được
bày tỏ qua thiên nhiên, qua lương tâm, qua Kinh thánh và qua chính Chúa
Cứu Thế đến trong
trần gian bày tỏ Phúc Âm là luật yêu thương của Thượng Đế. Mọi người
trong trần thế được Chúa kêu gọi đến với Ngài nhận sự cứu rỗi.
Đến ngày phán xét không ai có thể nói là ḿnh không biết luật của Thượng
Đế.(ĐTPÂ)
Một chuyện ngụ ngôn của Pháp nói
về quả trứng thiên nga. Một đứa bé t́nh cờ lượm được quả trứng bên đường.
Em đem quà trứng về bỏ chung với
các trứng gà cho con gà mái đang ấp. Đến ngày các chú gà nở ra, cái trứng
cũng nở ra một con thiên nga. Gà mẹ thật ngạc nhiên khi thấy trong số con
của ḿnh có một đứa lạ lùng.
Khi cho ăn, người chủ để nước cho
gà uống th́ chú thiên nga lại nhảy tơm vào đĩa nước vỗ cánh có vẻ thích thú
lắm. Gà mẹ luôn canh chừng không cho con lại gần bờ ao, trong khi chú này hễ
mỗi lần gặp nước là nhào xuống lặn hụp. Càng lớn càng không giống lũ gà con
bên cạnh. Cuối cùng gà mẹ nhận biết chú này không thuộc về thế giới gà, nghĩ
rằng chắc thuộc đàn vịt bên cạnh, nên vừa khuyên, vừa xua đuổi chú thiên nga
đi qua nhập với đàn vịt. Nhưng cuối cùng đàn vịt cũng nhận thấy chú này
không giống ḿnh, bảo là thuộc ḍng họ thiên nga và bảo phải đi t́m ḍng họ
chú ta đang trong một ở cái hồ bên kia núi.
Chú thiên nga buồn bă, lủi thủi
hỏi đường đi t́m ḍng họ của ḿnh. Trên đường đi, chú gặp nhiều khó khăn,
vất vả có lần sa lưới người giăng câu may mà trốn thoát được.
Càng đi, lông chú càng mọc dài
ra, h́nh dáng thiên nga đẹp đẽ, cao sang từ từ xuất hiện. Đến một ngày lông
cánh mọc đây đủ, chú bắt đâu biết bay. Cuối cùng chú t́m được thế giới của
ḿnh ở giữa đàn thiên nga đẹp đẽ trong một cái hồ yên tĩnh bên kia chân núi.
Chúng ta sông giữa thế gian
này giống như chú
thiên nga lạc bầy đó. Đến khi Chúa Giêsu trở lại, lúc đó chúng
ta mới có thể vui thỏa trọn vẹn trong thế giới của Chúa ḿnh. (TTBG).
Có người hỏi một sinh viên:
-Niềm vui nhất của anh là ǵ?
Anh sinh viên trả lời: .
-Là lúc tên tôi được nằm trong
danh sách người lănh bằng tốt nghiệp. Vài năm sau, trong buổi lễ phát bằng
tốt nghiệp rất trọng thể, người ta thấy anh sinh viên này thật vui mừng hờn
hở, vẻ thỏa măn hiện ra trên mặt. Nhưng khi được hỏi:
-Niềm vui lớn nhất của anh là ǵ?
Anh sinh viên trả lời:
-Là khi t́m được việc làm để trả
nợ đă vay của chính phủ khi đi học.
-Và khi anh đă có việc làm, đă
trả xong nợ, thi thế nào?
Nhiều người giống như
anh sinh viên này, luôn luôn mơ ước, t́m kiếm niềm vui, v́ lúc nào
cũng cảm thấy trông vắng. Để tạo cho ḿnh niềm vui người ta
chạy theo vật chất, tiền bạc, danh vọng, bằng cấp, chức tước...Khi đạt
được những điều đó, con người cảm thấy thật vui sướng, nhưng niềm vui đó
rồi cung sớm tàn theo thời gian. (TTBG).
Sáng ngày 25-12-1985, sau khi đi
nhà thờ dự lễ Giáng sinh về, bà cụ Anne McDonnell ở Larchmont, tiểu bang Nữa
Ước, thấy một ông cụ già đầu tóc bạc phơ như ông già Nôel đang đứng trước
cửa. Lúc đầu bà cụ tưởng một người nào đó giả dạng ông già Noal để đùa, theo
phong tục người Mỹ, nhưng sau khi nh́n kỹ, bà cụ nhận biết đó là chồng ḿnh,
đă biệt tích gần 15 năm rồi.
Nguyên do là vào ngày 24-2-1971,
chồng bà tên là James McDonnell bị té xuống thang lầu, rồi qua hôm sau bị
tai nạn xe hơi. Gần một tháng sau, ông ta lại bị tai nạn xe hơi một lần nữa,
bị chấn động năo và bất tỉnh. Đến ngày 29-3-1971, ông bị nhức đầu nên đi
bách bộ ngoài trời cho thoáng khí. Sau đó ông kể lại rằng: "Tới đó th́ tôi
không c̣n nhớ ǵ nữa cả. Tôi không biết tôi đă đến Philadelphia bằng phương
tiện ǵ, hay vào lúc nào". Ông cũng không nhớ ḿnh tên ǵ, nhà cửa ở đâu,
nên khi đi ngang một cửa hiệu có tên là Peters, ông tự đặt tên cho ḿnh là
Jim Peters để kiếm việc làm sinh sống tại Philadelphia gần 15 năm.
Đến ngày 24-12-1985, ông ta đụng
đầu vào trần nhà, chỗ ông làm việc, và trí nhớ của ông đột nhiên đă trở lại.
Ông nhớ tên của ḿnh là James McDonnell, ở Larchmont tiểu bang Nữa ước, và
hồi tưởng lại cuộc đời của ông cách đấy 15 năm. Ông liền đi kiếm cuốn điện
thoại niên giám để xem cho biết vợ ông c̣n ở đia chỉ cũ không, rồi ngay sau
đó ông đáp chuyến xe lửa trực chỉ về đến Larchmont vào sáng 25-12-1985.
Thượng Đế không bao
giờ khiển trách ai khi
người ấy quên v́ bệnh tật hay v́ tuổi lác, nhưng Thượng Đế thường cảnh
cáo những người cố t́nh quên Ngài. Không ai trách cứ ông James
McDonnell khi ông bỏ gia đ́nh, nhà cửa ra đi gần I5 năm v́ mắc chứng
quên, nhưng nếu giả sử ông ta đă ra đi v́ tiền hay v́ t́nh, th́ chúng
ta ai cũng đều lên án ông ta cách nghiêm khắc cả. Nhưng trong khi đó,
con người đă cố t́nh quên Thượng Đế bỏ Ngài ra sau lưng đề chạy theo dục
vọng, th́ làm sao nhân loại thoát khỏi h́nh phạt của Thượng Đế được.
(ĐTPAâ).
Có một bà mẹ nọ, v́ muốn khuyến
khích đứa con nhỏ của ḿnh chăm lo việc nhà, nhất là những công việc nhỏ
nhặt, vừa khả năng của nó, nên lúc nào bà cũng thưởng cho nó một món tiền
nhiều ít tùy theo công việc nặng nhẹ.
Lần kia, suốt cả một tuần bà mẹ
đau nằm liệt giường, thế là em nhỏ phải giúp và thay thế mẹ trong nhiều công
việc nhưng không thấy mẹ tính thù lao. Cuối tuần, em nhỏ viết một cái hóa
đơn ghi những công tác chưa nhận được tiền thưởng: Xách nước 2 đồng, nấu cơm
3 đồng, giặt quần áo 5 đồng...Tất cả các thứ tính chung trong một tuần lễ là
30 đồng. Em rón rén bước vào pḥng dúi tờ hóa đơn vào tay mẹ
Ba phút sau, mẹ đưa cho em 30
đồng kèm thêm một tờ hóa đơn khác, trong đó ghi: Công sinh, công nuôi dưỡng,
công dạy dỗ, công học hành, công thầy thuốc mỗi khi đau bệnh...X 10 năm,
chưa có mục nào được thanh toán cả.
Cầm tờ hóa đơn trong tay, em nhỏ
chợt hiểu, vội chạy vào xin lỗi mẹ.(GN).
Người chồng bảo vợ:
-Ḿnh đừng đậu xe hơi dưới gốc
cây lớn trước nhà, kẻo nhựa cây nhỏ xuống làm dơ xe?
Nhưng bà vợ cứ để xe thế v́ tiện
lối. Chồng nhắc đi nhắc lại măi, cuối cùng vợ tức ḿnh nói:
-Không ai sai khiến được tôi hết!
Ít giờ sau, bà mẹ bảo cậu con
trai nhỏ:
-Con cất xe đạp của con đi!
Bà mẹ thật kinh ngạc khi thấy đứa
con trai của ḿnh lập lại chính lời của bà:
-Không ai sai khiến được tôi hết!
(MV).
Một ngày kia Đức Chúa Trời đang ở
thiên đàng th́nh ĺnh nghe có tiếng hát văng vẳng. Chúa hỏi các thiên sứ:
-Các ngươi có nghe tiếng hát
không?
Thiên sứ trả lời:
-Thưa Chúa, ở đây lúc nào lại
không có tiếng hát!
Đức Chúa Trời bảo:
-Không, ta nghe tiếng hát này đặc
biệt hơn các tiếng hát khác, v́ nó vọng lên từ dưới đất.
Và rồi Đức Chúa Trời và các thiên
sứ lắng nghe. Tiếng hát của Phaolô và Si La từ ngục vang lên tới thiên đàng.
Đức Chúa Trời rất vui mừng v́ tiếng hát ấy nên Ngài mới nhịp chân theo tiếng
hát. Và do đó...có cơn động đất, làm đứt tung xiềng xích. (TTBG).
Lúc Phúc âm mới được truyền bá
tại Triều Tiên, nước này c̣n theo chế độ quân chủ. Trụ sở truyền giáo Phúc
âm tọa lạc ngay bên cạnh cung điện nhà vua tại thủ đô Hán thành.
Hôm ấy, trước ngày lễ kỷ niệm
Chúa Cứu Thế Giáng sinh, hoàng tử Triều Tiên c̣n trong tuổi thiếu niên đă
trèo tường qua trụ sở hội truyền giáo, gọi bà bác sĩ giám đốc bệnh viện Phúc
âm, yêu cầu:
-Bà có thể cho tôi một ngày Giáng
sinh của Chúa Cứu Thế Giêsu không?
Ư hoàng từ muốn nói về việc tổ
chức một buổi lễ kỷ niệm Chúa Giáng sinh, v́ hoàng tử đă bị vua cha ngăn cấm
không được dự chương tŕnh lễ Giáng sinh thường được. Tổ chức trong nhà thờ
của hội truyền giáo. Bà bác sĩ đáp:
-Được chứ, miễn là ngài cho chúng
tôi một cây nho nhỏ
Hoàng từ ra lệnh cho những người
hầu cận đi đốn một cây con đem đến. Bà bác sĩ cùng các y tá lấy những đồ
chơi màu sắc rực rỡ trang điểm thành một cây Giáng sinh.
Đến giờ hẹn, hoàng tử lén vua cha
trèo lên đứng đầu tường ngó qua trụ sở hội truyền giáo. Trong khi ấy, các
nhà truyền bá Phúc âm đọc một đoạn Kinh thánh về truyện tích Chúa Cứu Thế
Giáng sinh, hát vài bài thánh ca Giáng sinh, rồi cầu nguyện. Hoàng từ ngỏ ư
xin cây Giáng sinh và xin luôn cả quyển thánh ca b́a đỏ chỉ có lời ca mà
không ghi nốt nhạc
Chỉ sau đó ít lâu, các nhà truyền
bá Phúc âm th́nh ĺnh nghe bên kia bức tường, phía cung điện nhà vua có
tiếng hô vang truyền lệnh. Họ chăm chú theo dơi để t́m hiểu có việc ǵ xảy
ra, th́ mới biết hoàng từ đang bắt những người hầu cận ḿnh đứng thành hàng
ngũ, và buộc họ phải hát bài ca Giáng sinh cho hoàng tử nghe. Hoàng từ vừa
chỉ quyển thánh ca b́a đỏ vừa ra lệnh cho đám người hầu cận, mà bảo rằng:
-Có tiếng reo mừng ở trong quyển
sách kia! Các ngươi phải làm sao lấy ra cho kỳ được những tiếng reo mừng ấy
cho ta!
Một lần kia mục sư Cho ở Đại Hàn
đến thăm một hội thánh và giảng về sự cầu nguyện. Sau buổi nhóm, một thiếu
nữ đến nhờ ông cầu nguyện xin Chúa cho cô có một người chồng. ông hỏi:
-Cô muốn người chồng của cô là
người như thế nào?
Cô trả lời:
-Điều đó tùy theo ư Chúa,
tôi không biết.
Mục sư Cho đưa cho cô tờ giấy và
cây viết, bảo cô hăy h́nh dung ra người chồng ḿnh muốn Chúa ban và viết ra
10 đặc điểm về người chồng tương lai của cô. Cô nghe lời viết ra 10 điều mà
cô muốn người chồng ḿnh có. Sau đó mục sư Cho dựa vào 10 điểm đó mà cầu
nguyện cho cô
Một năm sau, mục sư Cho trở lại
thăm hội thánh đó, được biết cô gái này đă có chồng, và người chồng đúng như
10 đặc điểm mà cô đă mô tả. (LTBG).
Có một công nhân da đen ở Nam
Phi, tên là Moses. Trên đường đi làm về nhà, anh bị hai thanh niên đón đánh,
bóc lột tiền bạc, và để anh vất vưởng bên rề đường.
Anh Moses được đưa vào nhà thương
để săn sóc, và sau đó được trở về nhà. Hàng xóm láng giềng hỏi anh phải thưa
kiện ra sao, nhưng anh Moses không muốn. Anh thảo luận với hàng xóm về
nguyên nhân nào khiến hai thanh niên đó hành động như vậy, và khi thảo luận
họ khám phá ra rằng sở dĩ họ làm như vậy v́ không có việc làm để sống. Anh
Moses và hàng xóm quyết định t́m việc làm cho họ.
Kết quả là hai thanh niên đó có
việc làm. Sau đó anh và hàng xóm đến nhà hai thanh niên cầu nguyện và hát
mừng cho họ. (MV).
Hai người bơi chung một chiếc
xuồng trên gịng nước ngược. V́ có sự bất đồng ư kiến nên qua một hồi lời
qua tiếng lại, anh ngồi phía trước gát dầm không bơi nữa. Anh phía sau lái
thấy vậy mới nói:
-Này, tôi với anh dù có bất đồng
ư kiến, nhưng chúng ta cùng đi trên chung một chiếc xuồng, cùng tiến về
chung một mục tiêu, anh không thể bỏ mặc tôi bơi một ḿnh như vậy được!
Anh ở trước mũi trả lời:
-Chiếc xuồng có hai phần, lái và
mũi. Phần lái thuộc về anh, phần mũi thuộc về tôi. Anh cứ bơi phần anh, phần
tôi, tôi bỏ, tôi thả trôi.
Anh phía sau tức quá, nhưng cũng
ráng bơi, v́ nếu bỏ th́ chiếc xuồng sẽ trôi ngược và không ai tới đích. Anh
phía trước thích thú, ngồi nh́n trời hiu quạnh hút gió, tưởng có lư do chánh
đáng khỏi cần bơi. Một lúc sau anh nghe tiếng nước tràn vào phía sau, anh
quay lại th́ thấy anh chàng phía sau đang đục lỗ nhận ch́m xuồng. Anh hoảng
sợ nói:
-Này, anh có giận tôi th́ giận,
chứ anh nhận ch́m xuồng, tôi không biết lội nghe!
Anh phía sau nói:
-Chiếc xuồng có hai phần, phần
mũi và phần lái. Phần mũi của anh, anh thả trôi kệ anh, c̣n phần lái của
tôi. Tôi nhận ch́m kệ tôi!
Cùng chung trong con thuyền
Hội thánh, cùng hướng về một mục đích, chúng ta không nên xử sự như
hai người đi chung trên chiếc xuồng này. Mỗi người phải biết ḥa hợp
những bất đồng, phải nương nhau mà tiến lên, không nên bỏ hầu việc Chúa hay
tệ hơn nữa trở thành người phá hoại Hội thánh (TTBG)
Người ta kể lại rằng vào thập
niên 60, quân đội Bác Hàn đă chuẩn bị sẵn sàng, chờ cho đến mùa đông khi con
sông phân chia Nam Bắc đông đặc lại là họ sẽ tiến quân qua sông tấn công
chiếm Nam Hàn.
Trước t́nh thế đó, các hội thánh
ở Nam Hàn hết ḷng cầu xin Đức Chúa Trời giải cứu đất nước họ khỏi cuộc can
qua. Họ xin Chúa cho mùa đông năm nay con sông đó đừng đông đặc. Và quả thật
vậy, mùa đông trải qua mà con sông không đông đặc, nên quân Bắc Hàn phải bỏ
vỡ kế hoạch tấn công.
Lời cầu nguyện của con dân
Chúa Nam Hàn đă giải
cứu dân tộc họ. Ma quỉ không sợ những người giảng hay, không sợ những
người học giỏi không sợ những người nhiều tài năng, không sợ
những người nhiều mưu trí trong Hội thánh mà nó chỉ sợ những con
người cầu nguyện. (TTBG).
Có một loại khoáng chất trước
đây được dùng rất nhiều trong việc xây cất nhà cửa v́ đặc tính kỵ hỏa, tức
là đốt không cháy. Ta thường gọi chất này là Amiante, c̣n tiếng Anh gọi là
Asbestos. Nhưng cách đây khoảng 20 năm, khoa học khám phá ra chất Amiante có
đặc tính gây ra chứng bệnh ung thư, nên một số công ty khai thác và sản xuất
khoáng chất nầy đă bị phá sản v́ có hàng chục ngàn nạn nhân đă đầu đơn kiện
các công ty này phải bồi thường hàng tỉ đô la. Ngoài ra nhiều nhà cửa,
trường học, nhiều công tŕnh kiến trúc có chất Amiante phải được tân trang,
c̣n ṭa nhà nào chưa được sữa chữa để gở cho hết khoáng chất nầy đều bị coi
như là những "kho thuốc độc" không ai đám động đến.
Mới đây hiệp hội các giáo chức ở
tiểu bang Ohio định mua một cao ốc làm văn pḥng. Cao ốc nầy được cất vào
năm 1964, trên đường Vermont ở ngay trung tâm thủ đô Hoa thịnh đốn. Nhưng
trước khi kư giao kèo tạo măi chính thức hiệp hội đă mướn một công ty kỹ
thuật đến thanh tra ṭa cao ốc, rồi quyết đinh băi bỏ ư định mua cao ốc này,
lư do là hệ thống cách nhiệt có lót chất Amiante.
Nếu đứng vào hiệp hội các giáo
chức, có lẽ chúng ta cũng có một quyết định tương tự, vĩ đại
ǵ đi mua một ṭa nhà
có Amiante để rồi phải mắc chứng ung thư hiểm nghèo.
Trong cuộc sống trên trên gian
không ai dại ǵ
vướng vào những thứ có thể xăy ra chứng bệnh hiểm nghèo giết hại thể
xác ḿnh, nhưng Thánh Kinh c̣n cho chúng ta thấy tội lỗi c̣n độc hại bội
phần hơn chất Amiante, ở ngay trong chúng ta, gây cho linh hồn chúng ta
một bệnh bất trị, dẫn chúng ta đến sự chết đời đời. (ĐTPAâ).
Vào đầu năm 1988, khi thủ đô
Séoul sắp tiếp đón thế vận hội, th́ t́nh h́nh chính trị ở Nam Hàn thật hỗn
loạn. Các sinh viên biểu t́nh, bạo động chống chính phủ, làm cả thế giới lo
ngại cho mùa Thế Vận Hội sắp tới.
Trước t́nh h́nh đó, ủy Ban
Olympic thế giới phải lên tiếng cảnh cáo chính phủ Nam Hàn. Họ cho biết sẽ
đến kiểm tra lần chót trước khi Thế Vận Hội được tổ chức, nếu chính phủ Nam
Hàn không dẹp được các cuộc biểu t́nh nổi loạn của sinh viên, th́ họ có thể
hủy bỏ Thế Vận Hội năm đó. Cảnh sát Đại Hàn đă làm hết cách mà vẫn không kết
quả. Tổng thống Đại Hàn mới điện thoại cho mục sư Yonggi Cho và xin ông và
hội thánh của ông cầu nguyện.
Mục sư liền kêu gọi mấy trăm ngàn
tín đồ của ông kiêng ăn cầu nguyện cho các cuộc biểu t́nh của sinh viên lắng
dịu. Lạ lùng thay, trước ngày ủy Ban Thế Vận đến Séoul kiểm soát, tự nhiên
các sinh viên giải tán, không c̣n bạo động nữa. Nhờ vậy, mà Thế Vận Hội đă
được tổ chức rất thành công tại Séoul. (TTBG).
Một trong những câu chuyện nổi
tiếng thế giới là câu chuyện cề Robinson Crouse, được dịch ra tiếng Việt là
"Lỗ B́nh Sơn phiêu lưu kư". Robinson là một người rất thích phiêu lưu. Một
ngày kia tàu ông bị đắm và tấp lên hoang đảo sống ở đó một ḿnh trong mười
mấy năm dài.
Một lần kia, Robinson cứu được
một tên mọi khỏi bị bộ lạc khác giết ăn thịt, và đặt tên cho y là Thứ Sáu
(Friday). V́ cảm kích ơn cứu tử, nên Thứ Sáu bằng ḷng làm tôi mọi cho
Robinson. Suốt quăng đời c̣n lại y chỉ sống cho Rôbinsơn mà thôi.
Xét về
Robinsơn, khi cứu Thứ Sáu, ông không phải bỏ mạng, không bị thương
tích hay bị thiệt hại nào mà Thứ Sáu c̣n bằng ḷng làm tôi mọi cho
ông thay, huống chi Đức Chúa Giêsu đă hy sinh mạng báu Ngài để
cứu chúng ta ra khỏi sự chết, chúng ta phải có thái độ thế
nào đối với Ngài, Phaolô nói:"Lại Ngài đă chết v́ mọi người, hầu cho
những người c̣n sống không v́ chính ḿnh mà sống nữa, nhưng
sống v́ Đấng đă chết và sống lại cho ḿnh" (II Cô 5:15). (TTBG).
Trong một cơ hội t́nh cờ, ba
người tín đồ của ba tôn giáo, lớn là Phật giáo, Hồi giáo và Cơ đốc giáo ngồi
chung với nhau và nói chuyện về những bằng chứng thật của giáo chủ ḿnh.
Người Phật tử nói:
-Khi Phật Thích Ca chết, người ta
thiêu ngài và đem xương để trong chùa, nên gọi là chùa xá lợi (xương Phật).
Điều đó chứng minh Phật Thích Ca từng hiện hữu.
Người môn đồ Hồi giáo bảo:
-Khi
giáo chủ Mahomet của chúng tôi chết, c̣n để lại một nắm tóc và được bảo vệ
kỹ lưỡng tại đền thờ. Điều đó chứng minh giáo chủ của chúng tôi cũng đă từng
hiện hữu.
Rồi hai ông hỏi người tín đồ Cơ
đốc giáo:
-C̣n Chúa Giêsu của ông khi chết
có ǵ để lại chứng minh không?
Người tín đồ Cơ đốc giáo trả lời:
-Khi Chúa tôi chết không để lại
điều ǵ cả. V́ Ngài không chết luôn như các giáo chủ khác, nhưng Ngài đă
sống lại. Do đó, chúng tôi không thể có mảnh xương nào như của Phật Thích Ca
hay sợi tóc nào như của giáo chủ Mahomet. Nếu Chúa Giêsu cũng để lại những
vật tương tự th́ tôi cũng không tôn thờ Ngài. Song Ngài đă sống lại từ trong
cơi chết và hiện đang ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời cầu thay cho chúng
tôi. (TTBG).
Một vị mục sư kể rằng, ngày kia
đang khi ông và vợ nằm trên giường ngủ, th́ bà nói với ông về những biến cố
chứng minh ngày Chúa trở lại rất gần. Bà bảo nếu Chúa trở lại lúc này th́
ḿnh có sắn sàng chưa? Bà rất thích thú cứ tiếp tục măi miết nói về sự tái
lâm của Chúa Giêsu. V́ ông rất mệt sau một ngày bận rộn, nên đang khi bà
nói, ông quay lưng qua chỗ khác, rồi từ từ lọt tuốt xuống sàn nhà.
Bà vẫn tiếp tục nói về sự tái lâm
của Chúa Giêsu. Bà nhắc lời Chúa trong Mathiơ nói về một người được đem đi
và một người bị để lại. Bà vừa nói vừa quay qua choàng tay ôm ông, nhưng tay
ba đụng vào khoảng trống, ông không có bên cạnh bà, khiến bà hoảng hốt tưởng
Chúa đă tái làm rồi mà bà bị bỏ lại. Bà la lên thất thanh:
-Ôi Chúa tái lâm! Ô chồng tôi đă đi rồi (TRBG).