50. HÀNH ĐỘNG CỦA M̀NH GÂY HẠI CHO KẺ KHÁC
52. CHÚA GIÊSU XUỐNG TRẦN CỨU VỚT NHÂN LOẠI
54. PHẢI ĐỂ CHO ĐỨC CHÚA TRỜI BỊẾT MỘT VÀI
VIỆC
57. CỬA VÀ CHIẾU KHÁN VÀO THIÊN ĐÀNG
58. CÁI KHÔNG THẤY KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ KHÔNG CÓ
59. PHẦN THƯỞNG CHO NGƯỜI CÓ L̉NG TỬ TẾ
60. SẴN SÀNG CHỊU SỈ NHỤC V̀ DANH CHÚA
63. TÔi SẼ KHÔNG THA THỨ CHO AI ĐÂU
65.ĐẦU NGÓN TAY ĐỨT CÓ THỂ MỌC LẠI
66. CHỐNG THƯỢNG ĐẾ TỨC CÓ THƯỢNG ĐẾ
67. KHÔNG THẤY ĐƯỢC BẰNG MẮT NHƯNG BẰNG TAI
70.KHÔNG THỂ TỰ NHIÊN MÀ CÓ ĐƯỢC
79. THÁI ĐỘ TRƯỚC NHỮNG KẺ VU OAN
81. QUYỀN LỰC KHÔNG GIÚP TA HẾT LO SỢ
83. ĐỐI DIỆN VƠI CÁI CHẾT KHÔNG SỢ SỆT
87. KHÔNG ĐỀ CAO CẢNH GIÁC SẼ THẤT TRẬN
88. LÀM SAO KHÔNG TIN CÓ THƯỢNG ĐẾ ĐƯỢC
89. BỊ TÙ C̉N SƯỚNG HƠN BỊ LƯƠNG TÂM CẮN RỨT
90. CƠI L̉NG CHƯA ĐƯỢC CHÚA NGỰ
91. ÁCH GIỮA ĐÀNG LẠI MANG VÀO CỔ
92. THÁNH KINH NGUỒN NƯỚC SỐNG
96. LƯ LUẬN DÀI D̉NG KHÔNG ĐI ĐẾN ĐÂU CẢ
Có một chuyện kể về một anh du
mục cỡi lạc đà đi trong sa mạc. Một người đón anh lại và năn nỉ:
-Xin dành cho tôi một chỗ trên
lưng lạc đà, v́ đường tôi c̣n dài lắm.
Anh du mục động ḷng thương cho
phép người lạ ngồi đàng sau ḿnh. Đang đi giữa đường bỗng người lạ xô anh du
mục xuống đất rồi cỡi lạc đà chạy mất. Anh du mục gọi với theo:
-Mất con lạc đà tôi không buồn, v́ tôi c̣n con khác nữa, nhưng tôi buồn là ông làm cho tôi sau này khó ḷng giúp đỡ nhưng người lâm nạn giữa đường. (RW).
Tại nhà thờ nọ, trong một buổi
tối giảng bồi linh, có hàng ngàn tín đồ tham dự, nhằm khuyến khích con cái
Chúa chiếu sáng ḷng tốt của ḿnh cho tha nhận, mục sư diễn giả ra lệnh cho
tắt hết các đèn trong nhà thờ. Trong giây lát, bóng tối phủ trùm. Mục sư
nói:
- Bây giờ tôi đốt lên một que
diêm. Tất cả những ai nh́n thấy ánh sáng của que diêm này, xin hô to lên:
Thấy!
Cả nhà thờ to lớn, song chỉ ánh
sáng một que diêm nhô, ai cũng nh́n thấy, nên đồng thanh hô to:
- Thấy
Mục sư giải thích:
- Tương tự, bất cứ một hành động
nào của ḷng tốt cũng đều chiếu sáng giữa muôn ngàn tội lỗi xấu xa của nhân
loại. Dù thật nhỏ, hành động của ḷng tốt cúng vẫn được phơi bày trước Chúa
và loài người.
Kế đến, mục sư cho phân phát đến
mỗi người một que diêm, và bảo:
- Bây giờ mỗi người hăy đốt que
diêm lên!
Trong giây lát, bóng tối trong
nhà thờ đă nhường chỗ cho ánh sáng tỏa ra từ những que diêm li ti khiến nhà
thờ mung lung kỳ diệu. Mục sư diễn giả kết luận:
- Hăy coi đó, dù nghèo nàn về
phần thiêng liêng, nếu chúng ta cũng có thể đánh lại bóng tối tăm của tội
lỗi và chiếu sáng thế giới bằng t́nh yêu và sự thánh thiện của ḿnh.
Có một người hỏi một học giả Aù
Đông tin nhận Chúa rằng: Tại sao ông là người học cao hiểu rộng, đă bịết đến
nơi đến chốn các tôn giáo, các triết lư cao siêu của Aù Đông mà ông lại tiếp
nhận Phúc âm như vậy? Học giả này trả lời:
- Tôi vốn như một người ch́m tàu
giữa đại dương, sóng cả dập dồi, sức người có hạn. Các vị giáo chủ đă dạy
tôi: Con phải bơi lội theo phương pháp này, tập dưỡng sức theo phương pháp
nọ. Nhưng các lư thuyết ấy không vớt tôi ra khỏi bịển sâu. Chỉ có Chúa Cứu
Thế Giêsu đă nhảy xuống bịển và liều chết để cứu vớt tôi, v́ vậy tôi tin
nhận Chúa. (ĐTPAâ).
Vào thế kỷ thứ 18, ở Anh quốc có
một bác sĩ nổi tiếng về khoa giải phẫu, tên là John Hunter. Bác sĩ Hunter
được Anh hoàng George Đệ III chọn làm y sĩ của hoàng gia, nhưng ông thường
bị đau nhói trong ngực. Sau khi khám
phá ra ḿnh bị chứng đau thất
ngực (angina pectoris), và nhận thấy mỗi khi nổi giận th́ tim đau nhói, bác
sĩ Hunter đă than rằng. "Mạng sống của tôi nằm trong tay người nào cố t́nh
chọc cho tôi tức giận".
Lời than này đă trở thành sự
thật, v́ trong một cuộc họp của ban quản trị bệnh viện St. George ở Luân
đôn, bác sĩ Hunter nổi nóng lên tiếng căi cọ với một nhân viên ban quản trị
rồi tức giận bỏ pḥng họp đứng dậy đi ra. Nhưng chỉ vừa qua đến pḥng bên
cạnh, bác sĩ Hunter đă ngă ra chết.
Người Việt Nam có câu:"No
mất ngon, giận mái khôn" để nói lên hậu quả tai hại của sự gịận
dữ. Bởi v́ khi giận, người ta thường nói ra những lời thiếu dè dặt,
đắn đo, và có những hành động thiếu khôn ngoan sáng suốt. Nhiều người đồng
thời với bác sĩ Hunter đă nói rằng:" Thật đáng tiếc một người tài ba
và hữu ích cho xă hội như bác sĩ Hunter lại để cho một cơn
giận kết liễu cuộc đời". Lời Chúa khuyên:"Hỡi anh em yêu dấu, anh em bịết
điều đó: Người nào cũng phải mau nghe mà chận nói, chậm giận, v́ cơn giận
của người ta không làm nên sự công b́nh của Đức Chúa Trời" (Giacơ 1:10,20).
(ĐTPA).
Khi c̣n ít tuổi, tiến sĩ Talmage
có khuynh hướng về thuyết hoài nghi. Một ngày kia, ông hỏi một mục sư cao
tuổi:
- Tại sao lại có việc này? Thể
nào lại có việc kia?
Cụ mục sư đáp:
- Này Talmage, anh phải để cho
Đức Chúa Trời bịết một vài việc mà anh không bịết chớ!
Talmage làm theo lời khuyên bảo
sâu sắc ấy và tin cậy Chúa. Về sau ông giảng đạo cho hàng vạn người. (NTS).
Sư phụ hỏi môn sinh:
- Sửa lỗi thường hay mất ḷng,
vậy có nên sửa lỗi cho anh em không?
Người môn sinh hiền lành thưa
ngay, không cần suy nghĩ:
- Nếu mất ḷng, th́ không nên.
Người môn sinh thẳng tính, ngắt
lời:
- Có lỗi th́ phải sửa, sợ chi
mất ḷng.
Sư phụ mỉm cười phê phán:
- Cả hai trả lời đúng nhưng mới
đúng một nửa.
Rồi sư phụ ôn tồn phân tích:
- Sửa lỗi là đề pḥng lỗi. Nếu
anh em con c̣n có cơ hội tái phạm, th́ dù mất ḷng cũng cứ sữa. Song nếu anh
em con chẳng c̣n cơ hội tái phạm, th́ không nên sửa. V́ như thế vừa vô ích
lại sinh mất ḷng. (MV).
Một khách hàng bị tật câm điếc
vào một tiệm bán bàn ghế để chọn mua ít bàn ghế tủ giường cho căn nhà mới
của ḿnh. Anh bán hàng thứ nhứt tiếp và thấy phải mất công và th́ giờ với
ông khách khác thường này, bèn nhường mối này lại cho người khác. Anh bán
hàng thứ hai c̣n trẻ, mới vào nghề, hăng hái và chịu khó. Anh ta vui vẻ nhẫn
nại trao đổi ư kiến với khách hàng câm điếc đó bàng cách viết ra trên giấy.
Người mua, kẻ bán bút đàm hồi lầu. Sau cùng, ông khách mua từ anh rất nhiều
mặt hàng. Anh bán hàng trúng được một số tiền hoa hồng lớn bất ngờ. Vài ngày
sau, ông khách câm điếc trên c̣n đưa vài người bạn đồng tật tới mua hàng, và
họ chỉ mua từ anh bán hàng tử tế này. Không bao lâu, cả làng người câm điếc
đều bịết tên tuổi của anh, và họ
rất hài ḷng khi mua từ anh. Nhờ chịu khó và ḷng tử tế phục vụ mà anh được
bịểu dương là người bán hàng giỏi nhất trong năm, ngoài số tiền hoa hồng
dáng kể. (NSM).
Chiều thứ hai, ngày 7- 1- 1985,
nhân viên phi trường Los Angeles mở một cái vali không có giấy tờ và thấy
trong đó có xác của một người đàn bà. Ba ngày sau, nhân viên công lực thành
phố Sacramento, tiểu bang Califonia, t́m thấy tử thi một người Iran tên là
Mahmoud Ayazl. Sau khi điều tra, người ta được bịết hai tử thi ấy có liên hệ
với nhau, v́ xác người đàn bà nằm trong vali ở Los Angeles là vợ anh Ayazi.
Anh này đă cư ngụ ở Hoa kỳ hơn 4 năm và vào cuối năm 1984 đă về Iran để cưới
vợ. Sau khi đám
cưới cử hành được hai tuần lễ,
anh Ayazi và vợ đáp máy bay qua Frankfunt, Tây Đức. Đến đây anh mới bịết nhờ
có thẻ thường trú, anh có thể trở về Hoa kỳ lúc nào cũng được nhưng người vợ
mới cưới của anh cần có chiếu khán nhập cảnh chính thức, và theo thủ tục, vợ
anh có thể phải chờ đợi đến một năm. V́ không muốn để vợ ở lại một ḿnh tại
Frankfurt và cũng không muốn cho vợ trở về Iran, anh Ayazi đă cho vợ vào một
cái vali lớn, định đem lậu vào Hoa kỳ. Nhưng khi nhận được chiếc vali ở phi
trường Los Angeles, anh thấy vợ ḿnh đă chết nên bỏ chiếc vali lại đó, lái
xe đến Sacramento và lấy súng bắn vào đầu chết.
Câu chuyện thật bị đát! Trở
lực của t́nh yêu ở đây không phải là việc phụ t́nh phụ nghĩa hay v́ những
trở lực ǵ khác mà
chỉ v́ giấy tờ, v́ một cái chiếu khán. Nếu có chiếu khán chính
thức của Hoa kỳ, cô vợ mới của anh Ayazi đă nhập cảnh cách đàng hoàng và câu
chuyện bị thảm này đă không xảy ra. Trong khi loài người bó tay tuyệt
vọng v́ không thể vào Nước Trời, th́ Chúa Cứu Thế là Thượng Đế Ngôi
Hai đă đến đúng lúc để chết thay cho nhân loại và mở rộng cửa nước Trời, cửa
đó chính là thân xác của Chúa.
Ngoài ra Thánh kinh cũng cho
bịết rằng, muốn vào cửa thiên đàng chúng ta phải có chiêú khán thiên đàng,
là được tái sanh do huyết vô tội của Chúa Giêsu rửa sạch tội lỗi. Lời Chúa
chép rằng:" nếu một người chẳng sanh lại, th́ không thể thấy được Nước Đức
Chúa Trời" (Giăng 3:3).(ĐTPÂ).
Một người Ư căi nhau với một
người Do thái:
- Người Do thái các anh kiêu
ngạo lắm. Người ta đồn rằng các anh là những người thông minh nhất thế giới,
thật là một chuyện ngớ ngẩn! Ở Ư, những công tŕnh khai quật của khảo cổ học
đă khám phá ra được các lớp đất có ít
nhất 2.000 năm. Người ta đă t́m
thấy dây sắt, điếu này chứng minh rằng tổ tiên người Ư của chúng tôi có điện
tín.
Người Do thái trả lời:
Ở nước Do thái, người ta cũng đào
được những lớp đất có 4.000 năm, nhưng không t́m thấy được ǵ hết. Điều này
chứng minh rằng chúng tôi đă có điện tín không dây trước khi các anh có điện
tín có dây! (RW).
Những người vô thần, theo duy
vật nói rằng: "Khảo
cổ học đă khám phá ra được những hố sâu, trong đó có vết tích của
Pithekanthropus và Sinanthropus, tức là tổ tiên của con người. Người ta cũng
đă khám phá ra được nhiều dụng cụ băng sắt và xương của thú vật, nhưng trong
những cuộc
khai quật ấy, người ta không
hề t́m thấy một dấu vết nhỏ nào về sự hiện hữu của tôn
giáo .
Phải chăng tổ tiên của con
người đă không để lại những
dấu vết lôn
giào là v́ họ đă có tôn gíao
không cần những h́nh thức thờ phượng bề ngoài tức là tôn giáo gồm tĩnh
nguyện, suy gẫm và tôn sùng chân lư? (RW).
Trên báo The Times Union có đăng
chuyện 5 nhân viên cửa hàng Kroger tại Marietta tiểu băng Georgia, nhờ sẵn
ḷng tiếp đăi tử tế một ông già 85 tuổi khó tánh mà được 70 ngàn Mỹ kim bất
ngờ.
Họ chỉ bịết ông già tên Glenn mỗi
sáng tới cửa tiệm để ăn điểm tâm. Họ đă quen tính cau có, quạu quọ của ông
già và luôn vui vẻ ch́u ư ông. Có lần họ kéo nhau đến, thăm ông tại nhà
thương khi ông bị ung thư.
Ông già James Glenn Dudley vốn là
một bác sĩ chuyên trị bàn chân và ông đă hồ hưu, mất ngày 14- 6ù- 1996.
Vào ngày 4- 7- 1996, viên kế toán phụ trách gia sản của ông gởi
tới trao 5 chi phiếu cho 5 nhân viên kể trên, mồi người được 10 ngàn
đô, riêng cô Jesse bê hàng cho ông già hằng ngày được 30 ngàn đô. Cô nhận
chi phiếu mà như muốn xỉu v́ không ngờ một phần thưởng quá hậu hỉ cho một
chút ḷng tử tế.(NSM)
Một nữ tu trong hội bác ái đị xin
của bố thí cho các em mồ côi. Một hôm, chị bị một tên vô thần bạt tai
và mắng nhiếc:
-
Bố thí ư? Để tụi bây lười bịếng,
ăn bám xă hội, tránh tiếng xấu và núp bóng mồ côi làm giàu cho tôn giáo.
Nữ tu nọ liền nghĩ đến thân phận
hèn mọn của ḿnh và trả lời:
- Tôi đáng chịu cái bạt tai của
ông tặng lắm, nhưng ông phải cho trẻ mồ côi nheo nhóc của tôi cái ǵ chứ?
Tên vũ phu nóng giận liền xin lỗi
và dốc cạn túi tiền ra cho hết.
Chúng ta hăy byến những lời sỉ
nhục thành một thập tự
giá cho ḿnh gánh chịu. Đó là cơ hội để tập thêm khiêm nhường và nhẫn
nhục v́ danh Chúa. (MV).
Tại nước Anh, có hai nhà học giả
thuộc phái hoài nghi nổi tiếng là Gilbert West và bá tước Lyttleton. Mỗi lần
gặp nhau là hai học giả đều lấy Phúc âm ra làm đề tài để cười đùa, chế nhạo.
Một hôm, hai ông thảo luận với nhau và cho rằng có hai điều hoang đường khó
tin nhất trong Phúc âm: Một là chuyện tích Chúa Cứu Thế phục sinh và hai là
sau khi sống lại, Chúa Cứu Thế hiện ra trên dường Đa- mát gặp Phaolô khiến
ông này chấm dứt cuộc khủng bố các môn đệ Chúa, rồi khiến ông ấy trở thành
người
truyền bá Phúc âm số một trong
thế kỷ đầu tiên sau Công nguyên.
Hai học giả quyết định phân công,
mỗi người nghiên cứu Thánh kinh thật kỹ để vạch ra những "điểm giả dối,lừa
bịp" trong hai việc ấy. Họ tin chắc rằng một khi họ công bố kết quả, th́
"thế nào Phúc âm cũng bị sụp đỗ cho
đến tận nền móng". Nhưng sau một
thời gian nghiên cứu, phân tích, phê b́nh, thẩm định giá trị từng chi tiết
và phối kiểm tất cả mọi bằng chứng lịch sử, hai học giả ấy không t́m ra được
một lư cớ nào để bài bác Phúc âm hoặc đánh đổ hai bịến động quan trọng đó mà
Thánh kinh đă ghi
chép, trái lại cả hai học giả đều
đă trở thành môn đệ của Chúa Cứu Thế. Kết quả là sau đó, hai ông West và
Lyttleton đă bịên soạn nhiều tác phẩm rất có giá trị để tŕnh. bày về sự
chân xác của Phúc âm. (ĐTPAâ).
Truyện Tàu thời Hán Sở tranh hùng
có nhắc câu chuyện Trương Lương Lượm Dép như sau: Trương Lương trên đường
trốn chạy sau khi cuộc mưu sát Tần Thủy Hoàng thất bại. Đi qua một cây cầu,
anh gặp một ông già làm rớt dép xuống cầu nhờ anh lượm dùm. Anh vâng theo,
nhưng lượm lên ông lại đánh rơi nữa. Như thế đến ba lần, Lương vẫn ngoan
ngoăn đi lượm chớ không tỏ vẽ nóng giận.
Ông già bèn hẹn gặp lại Lương
sáng sớm hôm sau dưới gốc cây cổ thụ bên cầu để cho quà. Lương vâng lời,
nhưng v́ đến sau ông già nên bị mắng và bị hoăn lại hôm sau. Cứ thế đến ba
lần. Lần chót, anh ngồi lỳ dưới gốc cây trọn đêm để không phải tới sau ông
già. Nhờ thế, Lương được ông già truyền cho ba quyển sách quư. Nhờ các sách
này, Trương Lương giúp cho Lưu Bang tạo nên nghiệp đế.(NSM)
Có một người tên John Oglethorpe
đến gặp John Wesley, hi đàm đạo với nhau th́ Oglethorpe nói với Wesley rằng:
- Tôi sẽ không tha thứ cho ai
đâu!
Wesley chỉ nhỏ nhẹ trả lời:
- Thưa ông, nếu vậy, tôi hy vọng
là ông chưa bao giờ phạm tội.
Hăy tha thứ, v́
chúng ta đă được tha thứ. Cảm
nhận ơn tha thứ của Chúa, chúng ta sẽ đủ sức để tha thứ cho người khác. Chúa
đă tha thứ cho chúng ta thề nào, th́ chúng ta cũng hăy tha thứ cho người
khác thế ấy (Côlôse 3:3).
Chuyện cổ truyền kỳ Hy Lạp về
Damon và Pythias là một mối t́nh yêu nhân loại cổ điển đượm hương vị thiên
đàng Damon là người Sicilis. Bạn của người là Pythias, bị bạo vương
Dionysius xứ Syracuse lên án tử h́nh. Pythias rất ước ao được về tham gia
đ́nh để thu xếp công việc và vĩnh bịệt những người thân yêu trước khi chịu
án chết. Đamon hứa lấy mạng đền mạng để xin bảo lănh cho bạn về quê.
Gần đến phút chót, khi Damon sắp
phải bị thọ h́nh thế cho kẻ phỉnh gạt, th́ Pythias hiện đến. Người đến trễ
v́ một vài trở ngại ngoài ư muốn, chứ không phải cố t́nh trốn tránh. Thấy
chỗ thân t́nh của đôi bạn, vua Dionysius rất cảm động và ân xá cho người mà
vua đă tuyên án xử trảm.
Đức Chúa Giêsu
"ưu ái với chúng ta mỗi người , thậm chí như cơi trần không c̣n ai
khác để mà ưu ái ngoài ta. Ngài phó mạng sống Ngài, Ngài phó một sự,
v́ Ngài lo lắng đến chúng ta. (ĐS).
Ở Việt Nam chúng ta thường thấy
con thằn lằn sống trong nhà, và cũng bịết rằng con thằn lằn đứt đuôi sẽ mọc
đuôi mới. Y học vẫn thắc mắc tại sao một số loài vật như thằn lằn, rắn mối
có khả năng thay thế một vài bộ phận bị rụng hay bị cắt đứt, trong khi con
người lại không có khả năng đó.
Nhưng đến năm 1974, nữ bác sĩ
người Anh tên là Illingworth đă khám phá ra một điều mới lạ, là đầu ngón tay
của trẻ con bị cắt đứt cũng có thể mọc lại. Bác sĩ này cho bịết thêm, đầu
ngón tay bị cắt đứt chỉ có thể được mọc lại khi hội đủ cả ba điều kiện sau
đây:
- Nạn nhân phải dưới 12 tuổi.
- Ngón tay phải đứt ở trước khớp
nối liền đốt ngón tay thứ nhất vá đốt ngón tay thứ nh́.
- Bác sĩ không được nhúng tay
vào, v́ nếu bác sĩ giải phẫu chỗ ngón tay đứt, chắc chắn ngón tay đó sẽ
chẳngbao giờ mọc lại được.
Cũng như hầu hết các bác sĩ giải
phẫu khác, bác sĩ Bleicher thuộc bệnh viện Núi Sinai ở New York không muốn
chấp nhận điều kiện thứ ba, song bác sĩ cũng thử theo đúng lời chỉ dẫn của
bác sĩ Illingwonh, nhờ đó bác sĩ
Bleicher đă được mục kích ngón
tay của bốn em nhỏ, từ 1 đến 9 tuổi đă thực sự mọc lại. Bác sĩ Bleicher nói
rằng: Tôi không dùng các bịện pháp giải phẫu, mà chỉ xức thuốc sát trùng rồi
băng lại. Một ngày sau, mấy em nhỏ hết đau và có thể rửa tay như thường. Cha
mẹ các em giúp các
em thay bang mỗi tuần lễ một lần.
Sau đó đầu ngón tay đứt bắt đầu mọc lại, móng tay cũng hiện ra và sau 12
tuần lễ ngón tay đă hoàn toàn lành lặn như cũ.
Việc ngón tay đứt đă mọc lại
là một việc ky lạ mà y
học chẳng những không ldểm soát được, mà cũng vẫn chưa t́m cách giải
thích thế nào cho thỏa đáng. Tuy nhiên: Kinh thánh chép rằng:"tôi cảm tạ
Chúa, v́ tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng, công việc Chúa thật lạ
lùng, ḷng tôi bịết rơ lắm. Khi tôi được dựng nơi trong nơi kín, chịu
nắn nên cách xảo tại nơi thấp của đất, th́ các xương cốt tôi không gíau được
Chúa " (Thi 139:14,15). (ĐTPAâ).
Một học giả vô thần hỏi một nông
phu người Nga:
- Bác tin có Thưọng Đế không?
Bác nông phu trả lời:
- Tôi tin có Thượng Đế.
Học giả hỏi:
- Tại sao bác tin? Bác có thấy
Thượng Đế không?
Bác trả lời:
- Không, nhưng tôi cũng chưa
thấy một người Nhật nào hết. Dầu vậy tôi cũng tin rằng có người Nhật, v́
quần đội của chúng ta đă chống Nhật trong trận chiến vừa qua. Nếu không có
Thượng Đế tại sao các ông chống lại Ngài? (RW).
Sau khi nghe xong bài giảng hùng
hồn về t́nh yêu thương và đức bái ái, nhà tỉ phú đến hỏi diễn giả:
- Thưa diễn giả, diễn giả giảng
phải giúp đỡ kẻ khổn khó quanh ḿnh, nhưng quanh tôi đều là những kê giàu
có, sang trọng. Tôi không hề thấy họ khổn khó, vậy bịết giúp làm sao đây?
Diễn giả mỉm cười rồi nhă nhận
trả lời:
- Thưa ông, những khổn khó của
họ ông không thể thấy được bằng mắt, nhưng là phải bằng tai (MV).
Một người Trung Hoa đă từ lâu
muốn bịết Chân Thần để tôn thờ và phụng sự. Chúa quư mến tấm ḷng thành ấy
nên đă đưa ông ta đến chỗ nhặt được một mảnh giấy xé ra từ một cuốn Phúc âm
Yếu Chỉ nhỏ. Trên mảng giấy ấy có những câu hỏi và câu trả lời đi kèm. Một
câu hỏi làm người ấy suy nghĩ là: "Phải chăng có nhiều thần linh hay chỉ có
một?". Và câu trả lời là: "Không, chỉ có một Chân Thần mà thôi, đó là Thượng
Đế".
Một câu hỏi khác cũng làm ông ấy
quan tâm là: "Ta có nên thờ cúng h́nh tượng không?". Và câu trả lời ngắn gọn
là: "Không!".
Mảnh giấy chỉ có thế v́ phần sau
bị xé đi. Nhưng căn cứ vào hai câu hỏi và trả lời trên mảnh giấy mà người
này về nhà dẹp bỏ thần tượng và bàn thờ, quyết tâm chỉ thờ phượng Thượng Đế
là Chân Thần. Ngay sau đó, con gái
cuả ông ta mang bệnh nặng. Hàng
xóm đến bảo ông rằng: "ông xúc phạm đến thần thánh nên con mới bị bệnh như
thế". Ông không nói ǵ cả.
Một buổi sáng, hy vọng rằng có
thể đến gần Chúa hơn, ông lên núi cao đến trên 4.000 thước để xin Chúa giải
cứu con ḿnh khỏi bệnh tật. Khi trở về, ông hay rằng cơn sốt đă giảm vào
đúng lúc ông cầu nguyện trên núi. Về sau, khi ra chợ, ông được có người cho
một cuốn Phúc âm Mác bỏ túi. Khi đọc xong sách Mác, ông đă tin nhận Chúa
Giêsu. Nhiều năm sau ông mới tiếp xúc với nhà thờ và bắt đầu đi thờ phượng
Chúa. Đúng là hễ t́m Chúa th́ sẽ gặp được (CRM).
Cứ đến cuối tuần th́ anh Phillip
Sanders lái một chiếc xe đ̣ Greyhound, chở hành khách trên quăng đường 200
dặm từ Oakland, Califomia đến Reno, Nevada. Hành khách của anh Sandres là
những tay cờ bạc, cứ mỗi tuần đi Reno một lần để thử thời vận. Anh Sanders
đă tiếp tục lái chuyến
xe đ̣ này cách êm thắm suốt 36
lần, nhưng đến lần thứ 37, anh bị cảnh sát bắt về tội lái trộm xe.
Th́ ra anh Sanders không phải là
tài xế của hăng Greyhound, nhưng cứ mỗi cuối tuần, anh mặc đồng phục tài xế
Greyhound, đi vào băi đậu xe, lái một chiếc xe đ̣ ra cống cách đàng hoàng
rồi đi đón hành khách, chở họ từ Oakland đến Reno, rồi chở họ về và lái xe
về băi đậu như cũ. Anh làm ăn cách này có vẻ song suốt lắm. Xe là xe của
hăng, mà tiền vé anh cứ lặng lẽ bỏ túi hết, không ai bịết cả. Nhưng rủi cho
anh, vào một chiều thứ bảy, anh ngủ quên làm một số hành khách chờ măi không
thấy xe
đ̣ đến đón, nên gọi điện thoại
đến hăng Grevhound, làm cho anh Sanders bị lộ tẩy và bị bắt.
Việt Nam ta có câu: "ăn quen
chồn đèn mắc bẫy. Anha Sanders đă ăn quen đưọc 36 chuyến trót lọt, đến khi
anh định ăn quen chuyến thứ 37 th́ bị bắt như con chồn đèn. Thánh kinh chép
rằng:" Tội lỗi ngươi sẽ theo kịp ngươi"
,
c̣n người Việt Nam chúng ta
cũng nói. "Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà không lọt". Theo luật của Thượng
Đế, người chỉ vi phạm một lần cũng bị kể là phạm pháp như người tái phạm
nhiều lần, người chỉ vi phạm một điều luật cũng bị kể như người vi phạm tất
cả các luật pháp cuả Thượng Đế.
(ĐTPÂ)
Có một khoa học gia kia đi từ
pḥng bào chế về nhà. Người vợ dọn ra một dĩa rau xà lách, mời chồng ăn. V́
khoa học gia này là một người vô thần, nên nói với vợ:
- Những lá xà lách này, rồi
muối, dấm, dầu và trứng này, đều tự nhiên mà có cả.
Bà vợ trả lời:
- Đúng vậy, nhưng không có đĩa
xà lách nào ngon và đẹp bằng dĩa xà lách của tôi hết!
Có ai ăn cơm mà dám nghĩ cơm
tự nhiên mà có không cần người nấu không? Thiên nhiên có
ánh sáng mặt trời, mưa gió,
hoa đẹp và tiếng líu lo của chim muông. Đó là những thức ăn cần thiết nuôi
sống toàn thể và linh hồn của người đời. Ai là người nấu bàn tiệc thiên
nhiên này? Đó là Đấng Tạo Hóa khôn ngoan, Ngài là Thượng đế
(RW).
Van Gogh là một danh họa để lại
nhiều bức tranh ngày nay tri giá hằng chục triệu đô la. Chính v́ vậy mà nghe
trưng bày tranh Van Gogh ở đâu người ta cũng đổ xô đến xem.
Tại Pháp, một lần nọ có người
quảng cáo trưng bày 15 bức tranh Van Gogh do sưu tầm riêng, chưa bao giờ đưa
ra công chúng. Hằng ngh́n người yêu nghệ thuật đă mua vé 7 đồ la một người
để vào xem. Hai người chủ trương sau khi thu được gần 30 ngàn đô la tiền vào
cửa th́ bị cảnh sát đến bắt v́ đó là tranh giả mạo.
Tất cả 15 bức tranh này đều do
các họa sĩ thuộc tố chức gọi là "Vẽ tranh ngày Chúa nhựt" vẽ mô phỏng theo
tranh Van Gogh. Mỗi cái giá khoảng từ 60 đến 600 đô la là cùng, so với hàng
chục triệu đô la nếu là tranh thật của
Van Gogh. Hai người đứng ra triển
lăm tranh một là giáo sư kiến trúc và hội họa Jean Marie Caldy và họa sĩ
Jean
Luc Besnard, nếu bị truy tổ, có
thể lănh án tù tới 5 năm và phạt đến 400.000 đô la.
Điều đáng nói trong chuyện này
là các họa sĩ giả mạo đă nghiên
cứu các nét vẽ của Van Gogll
và làm cho hàng ngàn người bị lường gạt bằng cách mô phỏng y như hệt Nhưng
các chuyên viên về danh họa bịết ngay là tranh giả. Chỉ có
những người chưa được nh́n thấy các bức tranh thật mới nhầm lẫn mà thôi.
Trong đạo Chúa cũng vậy, có nhiều ngựi xưng là tín đồ của Chúa, nhưng đúng
ra là chỉ theo cung cách của một ngựi tin Chúa mà chưa thật sự tin
Ngài. Mặc khác,ngựi tín đồ thật của Chúa cũng dễ nhận ra những người tín
đồ thật khác, v́ cùng là con của một Cha và cùng mục đích làm rạng danh
Cha. Những ngựi sống ngoài mục đích này rất có thể là tín đồ giả
hiệu.(CTM)
Có hai thanh niên da đen làm nô
lệ cho một ông chủ Hồi giáo Á cập ở Bắc Phi. Ông thường hay dạy hai đứa phải
tin lời tiên tri Mahomet. Ông cũng kể cho hai đầy tớ bịết thi hài của
Mahomet hiện đang giữ trong một chiếc ḥm ở thành Medine bên Arabịe.
Một ngày kia, hai đứa trẻ nghe
một nhà truyền giáo nói về sự chết và sự sống lại của Chúa Cứu Thế Giêsu.
Đêm hôm đó, hai thiếu niên bàn
với nhau: Anh nghĩ sao, ông chủ chúng ta nói Mahomet đă chết và xác vị tiên
tri này đang được giữ trong một chiếc ḥm. C̣n vị giáo sĩ trắng dạy chúng
ta, Đức Chúa Giêsu là Con Thượng Đế, Ngài đến trần gian chịu chết cho chúng
ta và đă sống lại, hiện đang sống ngồi bên hữu Thượng Đế trên trời?
Đứa kia trả lời:
- Tôi nghĩ, chúng ḿnh nên tin
người sống hơn là tin kẻ chết. (MV).
Trong một buổi lễ tổ chức vào
ngày 26- 11- 1986, thống đốc tiểu bang New Mexico là Toney Anaya đă giảm
án tử h́nh cho tất cả 5 tử tội trong tiểu bang thành án tù chung thân, v́
cho rằng "án từ h́nh là một án vô nhân, vô luân, phản Thượng Đế và không
thích hợp với một xă hội sáng suốt".
Tất cả 5 tử tội vừa được giảm án
đều phạm tội sát nhân và đối với họ quyết định của thống đốc Anaya là một
quyết định kịp thời, v́ thống đốc Anaya chỉ c̣n quyền hành đến ngày 31- 12-
1986 là ngày nhiệm kỳ thống đốc của ông chấm dứt. Nếu không được thống đốc
Anaya giảm án, cả 5 tử tội này khó ḷng thoát chết v́ vị tân thống đốc sẽ
nhậm chức vào ngày 1- 1- 1987 là Garrey Carruthers đă nhiều lần tuyên bố
ông ủng hộ luật tử h́nh của tiểu bang.
Thánh kinh cho bịết: "Mọi
người đều đă phạm tội" (Rô 3:23) và tiềân công của tội lỗi là sự chết" (Rô
6:23). V́ vậy,
tất cả ,nhân loài đều đă lănh án tử h́nh, hay nói cách khác, là con
người, tất cả chúng ta đều là tử tội trước mặt Thượng Đế. Nhưng Đức Chúa
Trời yêu thương, đă sai đấng Cứu Thế xuống trần chiụ chết thay cho
chúng ta, do đó chúng ta đă được Đức Chúa Trời ân xá. Lời Chúa chép:" Nhưng
Đức Chúa Trời tỏ ḷng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta c̣n là
người có tội th́ Đấng Christ v́ chúng ta chịu chết" (Rô 5:8). Chúa
Giêsu phán: Ai nghe lời ta mà tin Đấng đă sai ta, th́ đưọc
sống đời đời, và không đến sự phán xét, song vưọt khỏi sự chết mà đến sự
sống" (Giăng 5:24).
Một anh trộm lấy được một cái túi
của một phụ nữ trong một khu thương măi lớn, nhưng khi lục túi, hắn thấy một
bàn tay giả, nên động mối thương tâm, đem bỏ lại gần nơi đă thấy. Người chủ
cái túi đi t́m một lúc thấy túi c̣n nguyên vẹn, rất mừng. Người ấy lấy
bàn tay giả ra t́m chiếc nhẫn kim cương th́ thấy vẫn nguyên trên ngồn
tay đeo nhẫn, vội gắn vào cổ tay trái. Th́ ra trong lúc trời nóng nực, chị
đă tháo tay giả bỏ vào túi xách khi ngồi ăn trong một quán cà phê rồi đứng
dậy đi, quên luôn. Chiếc nhẫn kim cương ấy là của người t́nh vừa tặng cho,
giá 850 đô la, xuưt nữa mất. '
*Câu chuyện thật này có hai
điểm đáng lưu
ư. Thứ nhứt là nhẫn kim cưong mà lại đeo vào bàn tay giả. Thứ hai
là kẻ trộm không bao giờ lấy bàn giả. Cũng v́ hai điểm này mà
chiếc nhẫn kim cương không mất. Một ngựi nhẹ dạ, xuưt mất vật quư, một
người thương người, tránh được phạm tội. Bài học có thể áp dụng là,
vật quư phải được bảo vệ xứng đáng. Vật quư trong đời sống tinh thần, chính
là đức độ đức thiện, ḷng lành, cần phải được bảo vệ và không thể hời hợt bỏ
qua cuộc sống tạm mà làm mất. Hơn nữa, ưu tiên trong cuộc sống
là ḷng tốt. Khi ta có ḷng tốt, không những ta được khen thưởng, nhưng có
khi c̣n tránh được hành động sai trái tai hại. (CTM).
Tối ngày 12- 1- 1987, ông bà
Richard Evensen bị xe hơi cán chết khi họ băng ngang qua đại lộ Georgia ở
Wheaton, tiểu bang Maryland. Cả hai ông bà đều bị mù, nhưng theo bạn bè cho
bịết th́ họ chỉ coi chứng mù ḷa là một điều bất tiện nhỏ nhặt chớ không
phải là một chướng ngại to tát.
Ông Evensen bị mù từ thuở bé,
nhưng sau nhiều năm cố gắng học hỏi, ông đă trở thành một nhà chuyên môn
quốc tế về hệ thống chữ Braille là chữ dành riêng cho người mù. Ông là
trưởng toán phát triển chữ Braille của thư viện quốc hội ở Hoa Thịnh Đốn, là
toán chuyên dịch các loại sách Anh ngữ ra chữ Braille cho các độc giả mù.C̣n
bà cũng đă tổ chức nhiều lớp học cho người mù ở tiểu bang Maryland và cả hai
ông bà đều thích ầm nhạc cố điển.
Nhưng lúc 8 giờ 50 tối hôm 2-
1- 1987, họ vừa từ bến xe điện ngầm lên và đang đi theo sau chó hướng dấn
để băng qua đại lộ th́ bị xe đụng. Theo cảnh sát cho bịết th́ chỗ họ băng
qua đại lộ không có đèn đỏ, cũng không có những vạch sơn trắng dành riêng
cho người đi bộ.
*Trên phưong diện thể xác, ông
bà Evensen nhờ ư chí và cố gắng mà gần như đă khắc phục được chứng mù ḷa
trong một thời gian, mặc dù cuối cùng họ v́ chứng này mà thiệt mạng. Nhưng
trên phương diện tâm linh, không một ai có thể làm cho ḿnh sáng, tức là tự
mở mắt, tự t́m ra con đường cứu rỗi để về phục ḥa với Thượng Đế và trở
thành con cái Ngài. Kinh thánh quả quyết rằng, thú nhận tâm linh ḿnh mù ḷa
và cần được Thượng Đế mở mắt là điều kiện tiên quyết để cưú rỗi(ĐTPAâ).
Vào một đêm trời lạnh năm 1980,
thanh niên Paul Keating 27 tuổi đang đi bộ trong khu Manhattan's Greenwich
Village, bỗng thấy có hai tên cướp có súng tấn công một sinh viên trẻ tuổi.
Paul Keating là một người hiền lành, thợ chụp ảnh cho tuần báo Times, có đủ
lư cớ để tránh đi cho khỏi vạ lây, v́ anh ta không bịết sinh viên đó, lại
cũng chẳng ai thấy việc xảy ra. Hơn nữa anh ta chỉ một thân một ḿnh. Can
thiệp vào chẳng được lợi ǵ mà thiệt hại cầm chắc.
Nhưng Paul Keating vẫn xông vào
đánh hai tên cướp. Nhờ đó nạn nhân chạy thoát được và đến một hiệu gần đó
kêu cứu. Vài giây sau, hai tiếng nổ vang lên trong đêm tối hai kẻ cướp chạy
mất Paul Keating nằm chết trên vũng máu.
Thành phố New York về sau thưởng
huy chương anh dũng cho Paul Keating. Thị trưởng Edward Koch trong buổi lễ
nói: "Đêm hôm ấy không ai thấy Paul Keating cả. Cũng không ai thúc đẩy anh
ta phải xông pha vào lúc nguy bịến. Anh ta đă can thiệp v́ con người anh ta
là như vậy".
Can đảm đúng là sự bịểu lộ con
người thật của chúng la. Những hỗ trợ bên ngoài có thể tạm làm cho ta an
tâm, nhưng chỉ có đức tính thật bên
trong mới tạo ra can đảm.
Người tin Chuá phải chứng thực ḷng tin bằng can đảm. (CRM).
Có một lần, một người tín hữu hỏi
một người vô thần đang đi trên đồng cỏ:
- Ai đă tạo dựng nên những bông
hoa đẹp đẽ này?
Người vô thần trả lời:
- Thôi mà, anh đừng có lập đi lập
lại những chuyện nhảm nhí về Thượng Đế nữa. Dĩ nhiên bông hoa này tự nhiên
mà có.
Người tín hữu im lặng. Vài ngày
sau, người bạn vô thần đến nhà người tín hữu thăm. Trong pḥng khách có treo
một bức ảnh vẽ hoa rất đẹp. Người vô thần hỏi:
- Ai vẽ bức tranh này?
Người tín hữu trả lời:
- Anh đừng hỏi chuyện vô lư nữa.
Không ai vẽ bức tranh này hết. Bức tranh này tự nhiên mà có. Thiên nhiên đă
tự đóng cái khung này, rồi nó tự nhảy lên tường, bám vào cái đinh t́nh cờ
dính trên tường.
Người vô thần rất tức giận về câu
nói chơi này. Nhưng người tín hữu hỏi tiếp:
- Anh tin rằng ba cái hoa trong
bức tranh này, không thơm, không sống, do một người vẽ ra, mà không tin rằng
hằng triệu bông hoa sinh động khác đang tỏa hương trên các đồi núi cao và
dưới những cánh đồng bát ngát có một Đấng Sáng Tạo, như vậy có lư không?
(RW).
Một câu chuyện Aán Độ kế rằng:
Nhà ảo thuật kia có một con chuột sợ mèo quá co rúm lại cho đến khi ông ta
bịến nó ra một con mèo. Như vậy giải quyết được nỗi sợ của nó một thời gian
cho đến khi nó gặp một con chó. Nó lại run lên chạy đi ẩn ḿnh. Nhà ảo thuật
phải bịến nó ra con chó cho bớt sợ chó.
Con chuột bịến ra mèo, rồi ra chó
đó yên thân một hồi cho đến khi nó gặp con cọp. Nhà ảo thuật lại cứ phương
pháp cũ, tức là sợ con ǵ th́ bịến nó ra con vật đó. Cuối cùng, con cọp gặp
người đi săn, nó vội than với chủ, nhưng lần này nhà ảo thuật phải từ chối.
Ông bảo nó: "Ta sẽ cho mày trở lại thành con chuột, v́ dù mày mang thân xác
một con cọp, nhưng vẫn chỉ có trái tim của một con chuột".
Đó cũng là h́nh dáng của một
số người trên đời này.
Bề ngoài trông cũng hùng dũng,
nhưng bên trong là cả một con người lo sợ. Đôi khi ta tiến công các nỗi
ưu tư bằng dóc dáng của một con cọp dữ tợn. Ta lại phải đối diện với
nhiều sức mạnh khác. (CTM).
Hakuin là một đạo sĩ nổi tiếng ở
Nhật Bản, sống ẩn dật trên núi. Một ngày kia có một thiếu nữ con nhà gia
giáo kia thấy ḿnh có thai, bụng to tướng. Cô nàng tuyên bố với mọi người
rằng chính đạo sĩ Hakuin là tác giả của bào thai. Vừa nghe tin này, cả dân
làng, do cha mẹ thiếu nữ chửa hoang dẫn đầu, giận dữ t́m đến cḥi của đạo sĩ
Hakuin, họ la hét, chế nhạo và chửi rủa ông là một người hư thân mất nết.
Đạo sĩ điềm nhiên nói:
- Thế hả?
Rồi khi đứa nhỏ con của thiếu nữ
kia ra chào đời. Đạo sĩ Hakuin bồng ẵm đứa nhỏ về cḥi của ḿnh, nâng niu,
chăm sóc như con ruột của ḿnh vậy. Nhưng khoảng 18 tháng sau, cô gái chửa
hoang kia hối hận, thú nhận rằng đạo sĩ Hakuin không phải là cha đứa trẻ,
nhưng là chàng ngư phủ trẻ trong làng.
Nghe tin nầy, cả làng xấu hổ, và
một lầm nữa dưới sự hướng dẫn của cha mẹ thiếu nữ, họ kéo đến cḥi của đạo
sĩ Hakuin, xin lỗi v́ đă phạm đến thanh danh một vị đạo sĩ thánh thiện. Ai
cũng nói ḿnh tin rằng đạo sĩ không phải là cha đứa trẻ. Nhưng đạo sĩ chỉ
đáp lại:
- Thế hả ?
Ngày 27- 7- 1981, anh Robert
Granberg cùng hai người bạn lên một thuyền nhỏ ra bịển câu cá. Trước khi
thuyền ra khơi, một người nói đùa:
- Hy vọng không có ai rớt xuống
bịển, v́ cả ba chúng tôi không ai bịết bơi cả.
Vài hôm sau, chiếc thuyền trở vào
bờ, không có anh Robert Granberg. Hai người bạn khai với nhà chức trách
rằng, khi thuyền đang ở ngoài khơi, anh Granberg trợt chân té xuống bịển và
ch́m mất dạng. Hải thuyền và trực thăng của lực lượng tuần dương Hoa kỳ ra
khơi để t́m cách cứu hay vớt xác nhưng họ không t́m thấy một vết tích nào
cả.
Tám tháng sau khi anh Granberg
mất tích, vợ anh ta ra ṭa, xin xác nhận anh ta đă chết, và đến tháng 9-
1982 chị Granberg nhận được 208 ngàn đô la của một hăng bảo hiểm trả theo
giao kèo bảo hiểm nhân thọ anh ta mua trước khi mất tích. Nhưng có một hăng
bảo hiểm khác cũng có giao kèo với anh Granberg, nhất định không chịu trả
tiền, v́ cho rằng anh ta vẫn c̣n sống, và việc anh mất tích ngoài khơi chỉ
là một cuộc giàn cảnh. Hăng này cho người điều tra, theo sát chi Granberg
khi chị này di chuyển từ Mỹ qua Anh, rồi từ Anh trở về Mỹ. Cuối cùng điều
tra viên của hăng bảo hiểm đă báo cho cảnh sát ập vào một khách sạn ở tiểu
bang Nữu ước và đă bắt được anh Granberg, rồi truy tố anh ra ṭa về tội giả
chết đề lănh tiền bảo hiểm.
Thánh kinh có ghi chép có
chuyện một người đă bị xử
tử đă chết thật nhưng có nhiều người vô tin đă lập luận:người này đă giả
chết, để ba hôm sau lại xuất hiện và tuyên bố ḿnh đă sống lại. Anh Granberg
đă giả chết v́ bản lính giả dối của con người nghĩ ra đủ cách
để lưà gạt nhau nhằm mục đích thâu lợi lợl cho ḿnh. C̣n Chúa Cứu Thế là
Chân lư là Thưọng Đế trong thể xác con người đă chết thực sự để đền
bù tội lỗi chúng ta, và Chúa cũng đă sống lại để hoàn thành công
cuộc cứu rỗi chúng ta. Kinh thánh chép:" Đấng Christ chịu chết v́ tội
chúng ta theo lời Kinh Thánh, Ngài đă bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài
sống lại theo lời Kinh Thánh" (I Cô 15:3,4). (ĐTPAâ).
Joseph Staline, vị thủ tưởng thét
ra lửa của nước Nga rất lo sợ khi đi ngủ mỗi đêm. Ông ta có bảy pḥng ngủ
khác nhau, mỗi pḥng được khóa cẩn thận như cái tủ sắt dựng nên vậy. Để đánh
lừa kẻ âm mưu ám sát, Staline mỗi đêm ngủ một pḥng khác nhau. Ông có năm
chiếc xe với năm tài xế khác nhau. Khi nào đi đâu, màn thường rũ kín để
không ai bịết ông ngồi trên chiếc xe nào. Ông sợ người đầu độc đến nỗi tuyển
một người hầu chỉ làm một việc là xem xét kỹ và bảo vệ những bao trà ông
đóng mỗi ngày.
Chuá Giêsu thường bảo các môn
đệ Ngài: "đừng sợ!.
Lần khác Chúa bảo:" Sao các ngươi sợ? không có đức tin sao?". Th́ ra
sợ hăi có nguyên nhân là không có ḷng tin vào Chúa quyền năng.
(CRM).
Một lần kia, có một thổ dân trước
là tay ăn thịt người, nói với một người không tin Kinh thánh và cho Kinh
thánh là quyển sách sai lầm như sau:
- Anh nói sao? Quyển sách này sai
lầm? Tôi đă từng đem quyển sách này về nhà đọc, thấy ḷng ḿnh tan vỡ ra.
Làm sao một quyển sách sai lầm có thể làm điều đó được? Tôi đă từng ăn thịt
người, say sưa, ăn cắp và gian dối, và quyền sách này đă dạy tôi và đổi tôi
thành một người mới. Không, quyền sách này không sai lầm đâu!
Lời Chúa chép:" Cả Kinh thánh
đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị,
dạy người trong sự công b́nh, hầu cho người thuộc về
Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành "
(II Ti 3:16,17)
Charlie
bị cáo là giết một viên chức hành chánh tại đại học Haverford ở
Pennsylvania, bị đưa ra ṭa nhận án tử h́nh trên ghế điện. Trong khi ở tù,
một đoàn truyền bá Phúc âm thuộc nhà thờ Alden Union đưa anh ta đến với
Chúa. Charlie học Kinh thánh và rất thích Thánh ca. Charlie hay hát bài:
"Không ai săn sóc tôi bằng Chúa Giêsu".
Trước khi bị đưa lên ghế điện,
Charlie xin được nói chuyện với các bạn tù. Khi được phép, Charlie nói về
niềm vui của anh trong Chúa. Anh bảo rằng không c̣n sợ bị hành quyết. Anh
rất hối hận về tội của ḿnh, nhưng đă được Chúa tha thứ và bịết rằng chẳng
bao lâu nữa sẽ được gặp Chúa trực tiếp.
Cuối giờ nói chuyện, Charlie hát
bài hát ḿnh thích nhất rồi bước xuống. Một tờ báo tại Philadelphia thuật
rằng khi đi vào ghế điện, anh hát một lần nữa. Khi người ta trùm đầu
Charlie, câu nói cuối cùng của anh cũng là lời hát, rằng: "Một ngày kia tôi
sẽ gặp mặt Chúa phúc hạnh".
Charlie đối diện với cái chết
không sợ sệt v́ bịết rằng Chúa Giêsu đă cất đi" tội ác và bóng tối" trong
tâm hồn anh. Chuá đang sống và cùng đi với anh vào thung lũng của tử thần.
Chúng ta cũng có thể đối diện với cái chết không sợ sệt nếu bịết rằng Chúa
Giêsu là đường
hướng dẫn ḿnh vào cơi vĩnh hằng. (CTM).
Phi trường O'hare ở Chicago là
phi trường có số máy bay cất cánh và hạ cánh nhiều nhất thế giới. O'hare là
tên của một phi công thuộc hội quân Hoa kỳ đă bắn hạ nhiều phi cơ Nhật Bản
trong trận thế chiến thứ nh́, và cuối cùng đă tử trận ở giữa Thái B́nh Dương
trong một trận không chiến. Sau khi phi công này tử trận, thành phố Chicago
đă lấy tên ông đặt cho phi trường Chicago.
Người ta bịết phi công O'hare,
nhưng rất ít người bịết cha của phi công này, tên là Eddie O'hare, là người
đă từng cộng tác với Al Capone, một tên cướp khét tiếng ở vùng Chicago vào
thập niên 20. Nhờ cộng tác với Al Capone trong nhiều vụ làm ăn bất hợp
pháp, ông Eddie O'hare đă trở nên giàu có. Nhưng một đêm nọ, ông bí mật đến
tiếp xúc với cơ quan công lực để t́m cách loại trừ đảng cướp của Al Capone.
Ông bịết chắc chắn thế nào ông cũng bị đảng cướp này giết chết, nhưng ông
cũng thừa bịết một điều khác là nếu ông không dứt khoát với đảng cướp, đứa
con trai duy nhất của ông trước sau ǵ cũng đi vào con đường tội ác như
ông. Để con có lối thoát, ông Eddie O'hare đă quyết định hy sinh cho con,
và sau đấy mọi việc đă xảy ra như ông đoán trước. Ông đă bị đảng cướp hạ sát
và con ông đă có cơ hội sống một cuộc đời lương thiện và trở thành một anh
hùng được nhiều người nhắc nhở mỗi khi họ đáp máy bay đến phi trường O'hare.
Mối t́nh phụ tử cao
đẹp của ông Eddle O'hare
đă đưa đến một hành động làm chúng ta phải thán phục. Hành động đó là hy
sinh tính mạng cho con có cơ hội sống lương thiện. Chúa Cứu
Thế đă đến hy sinh tính mạng của Ngài cho nhân loại khi Ngài tuyên bố
rằng: "Người có t́nh yêu lớn nhất là người hy sinh tính mạng v́
bạn hữu". Một số người chỉ bịết tên O'hare khi đáp máy bay đến Chicago,
nhưng mọi người có thể ngó lên bầu trời xanh thẳm, có thể ư thức được
t́nh yêu bao la vô hạn của Thượng Đến và được lời Chúa nhắc nhở đến
hành động hy sinh của Chúa Cứu Thế để mở cho chúng ta con
đường trở về với Thượng Đế,Chân Thiện Mỹ.(ĐTPAâ).
Giám mục Leonardo Boff thuật lại:
Một hôm, người đàn bà mà tôi quen bịết từ nhiều năm nay, gọi tôi ra một nơi
và nói nhỏ với tôi:
- Thưa giám mục, tôi muốn tiết lộ
cho ông một bí mật. Xin ông đến nhà tôi.
Đến nhà bà ta, tôi được mời vào
pḥng ngủ đứa con của bà. Đó chính là một quái thai: Đầu đứa nhỏ to như đầu
người lớn, nhưng thân ḿnh của nó nhỏ bé tí xíu. Đôi mắt đứa nhỏ nh́n chăm
chăm lên trần nhà. Lưỡi nó tḥ ra thụt vào giống như lưỡi rắn. Tôi rùng ḿnh
thốt lên:
- Chúa ơi!
Bà ta nói:
- Thưa giám mục, từ tám năm nay,
tôi săn sóc đứa con này. Nó chỉ bịết một ḿnh tôi thôi, và tôi rất hài ḷng
v́ nó. Hâu như không một người nào khác bịết có sự hiện hữu của nó.
Rồi bà ta kêu lớn tiếng:
- Chúa là Đấng nhân lành. Ngài là
Cha...
Bà ta nh́n lên trời, nối tiếp với
giọng b́nh thản:
- Ư Cha được nên ở đất
cũng như ở trời!
Tôi rời nhà bà ta, không nói được
lời nào. Đầu tôi cúi xuống, kinh hoàng v́ đứa trẻ quái thai đó, ngỡ ngàng v́
thái độ can đảm của bà mẹ. Rồi bất chợt một câu Kinh thánh xuất hiện trong
trí óc tôi, lời Chúa Giêsu nói với người đàn bà có đứa con gái bị quỉ ám
khổn cực lắm: "Hỡi đàn bà kia, ngươi có đức tin lớn" (Ma 15:28). (MV).
Bà Reynolds ở tiểu bang
Peunsyvania, có đứa con trai phục vụ trong quân đội Mỹ và đi chiến đấu tại
chiến trường Việt Nam, tên là Dwight. Cứ mỗi buổi sáng bà ra thùng thư để
nhận thư của con từ Việt Nam gởi về. Trong mỗi lá thư, con bà rất vui vẻ và
cho bà bịết anh ta sống b́nh an.
Bỗng nhiên trong ba tuần lễ, bà
không nhận được thư con trai ḿnh nữa. Bà rất lo lắng. Rồi một sáng kia, có
một chiếc xe hơi của quân đội Hoa kỳ dừng trước nhà, trao cho bà một bức
điện tín với lời phân ưu, báo tin con bà bị mất tích tại chiến trường và có
lẽ đă chết. Bà khóc ̣a lên, và đau khổ vô vàn. Bà nói: "Chúa ơi, tại sao con
của con chết ? Con đă càu nguyện luôn xin Chúa ǵn giữ nó, mà bây giờ lại
xảy ra như thế"'.
Ít ngày sau, có một bà bạn ở cuối
đường đến mời bàdự một cuộc cầu hồn cho những người lính chết tại Việt Nam
và có thể liên lạc nói chuyện với họ. Bà nhớ sách Truyền Đạo 9:5- 6 dạy:
"Kẻ sống bịết ḿnh sẽ chết, nhưng kẻ chết chẳng bịết chi hết...Sự yêu, sự
ghét, sự ganh gỗ của họ thảy đều tiêu mất từ lâu, họ chẳng hề có phần nào về
mọi điều làm ra dưới mặt trời", cho nên bà phản đối, từ chối không đến.
Một tuần lễ sau, bà hàng xóm ấy
trở lại và nói rằng, hôm qua chúng tôi họp nhau và đă nói chuyện với những
người thân đă chết của chúng tôi. Con trai của bà là Dwight có hiện về, nó
trách sao bà không đến gặp nó, nó buồn tủi lắm. Từ đó, bà cảm thấy thương
nhớ con trai của bà và ước ao sao bà có thể nói chuyện được với nó.
Tối thứ ba tuần sau, trong buổi
cầu hồn để gặp những người đă chết, v́ thương con, bà Reynolds đă đến. Bà
ngồi trên một chiếc ghế dành cho người muốn tiếp xúc với linh hồn người
chết. Chung quanh bà cũng có năm sáu người đàn bà khác cùng chờ để linh hồn
hiện về. Chốc lát sau, con của bà Reynolds hiện về thiệt. Rơ ràng là con của
bà. H́nh ảnh của nó không thay đổi, giọng nói của nó cũng y như vậy. Bà vui
mừng và đàm đạo với con của bà gần một tiếng đồng hồ. Rồi nó từ giă bà và
hẹn vào tối thứ ba tuần sau. Sáng hôm sau, bà đến gặp mục sư và cho ông bịết
bà đă nói chuyện được với đứa con đă chết của bà. Bà nói Kinh thánh đă nói
sai, v́ nói rằng người chết không hiện về được Bà xin mục sư cho bà rút tên
ra khỏi hội thánh.
Sáu tháng sau. nhằm một buổi sáng
thứ sáu nọ, có người nhận chuông trước cửa nhà. Bà ra mở cửa, th́ trước mặt
bà, thằng con trai của bà đang đứng đó. Nó giang tay ôm lấy bà trong vui
mừng v́ được về đoàn tụ. Bà ngạc nhiên nói: "Tại sao con có mặt ở đây? Chúng
ta sẽ gặpnhau vào tối thứ ba như thường lệ mà!". Thằng con trai không hiểu
bà nói ǵ, và nó cho bịết rằng nó mới được phép về nhà. Sau cùng bà nhận ra
rằng thằng con trai của bà bằng xương bằng thịt c̣n sống, chớ không chết.
Phối kiểm lại người ta bịết rằng
tin con trai bà chết là một sự nhầm lẫn. Đơn vị nó bị ghi nhận là thất lạc,
nhưngsau lại về được. V́ bị thương tích, nó phải nằm tại trạm cứu thương dă
chiến ngoài mặt trận, nên không liên lạc được với bà cho đến khi họ di tản
nó về nước.
Thế mà trong sáu tháng trời,
bà Reynolds đă nên lạc với linh hồn con của bà trong những buổi tối" cầu
đồng".
Vậy th́ linh hồn đă hồn lên để
giả con bà trong những buổi lên đồng đó là ai?
Chính sa tan, ma quỉ, nó là
giống phỉnh gạt thế gian một cách xảo quyệt( (ĐS).
Lịch sử chính thức ghi chép rằng
trận thế chiến thứ hai bắt đầu vào ngày mùng 1- 9- 1939, khi quân đội Đức
tấn công vào Ba Lan. Nhưng thực ra, quốc trưởng Hitler của Đức đă có kế
hoạch tấn công Ba Lan trước đó 6 ngày, tức là vào ngày 26- 8- 1939. Mười
sáu đại đơn vị đă chuẩn bị sẵn sàng, nhưng có vài diễn bịến chính trị vào
giờ chót đă làm quốc trưởng Đức ra lệnh hoăn cuộc tấn công. Lệnh hoăn chiến
được cấp tốc truyền đến mọi đơn vị lớn nhỏ. Nhưng có một đơn vị do trung úy
Henner chỉ huy lại không nhận được lệnh kịp thời, nên đă nổ súng, kéo qua
bịên giới tiến vào lănh thổ Balan, chiếm một ngọn đồi chiến lược với một nhà
ga xe lửa và bắt một tù bịnh. Khi gọi điện thoại về báo cáo chiến công,
trung úy Henner được lệnh phải thả tù bịnh và rút về tức khắc.
Mặc dù Đức đă nổ súng và đă chiếm
đóng mấy địa điểm chiến lược trên lănh thổ Ba Lan vào ngày 26- 8- 1939,
chính phủ và quân đội Ba Lan vẫn không đề cao cảnh giác. Đến ngày 1- 9-
1939, khi đại bịnh Đức ồ ạt tấn công qua bịên giới, quân đội Ba Lan bị đánh
bất ngờ, trở tay không kịp nên đă bị thiệt hại nặng nề trong mấy ngày đầu
cuộc chiến và cuối cùng đă phải đầu hàng.
Lời Chúa dạy. "Hăy tiết độ và
tỉnh thức, kẻ thù nghịch anh em là ma quỉ, như sư tử rống, đi ŕnh ṃ chung
quanh anh em, t́m kiếm người nào nó có thể Nuốt được. Hăy đứng vững trong
đức tin mà chống cự no"ù (I Phi5:8,
9).
Trong thế kỷ thứ 17, thuyết vô
thân chưa được phát triển trong các cộng đồng Do thái. Một người Do thái
nói với một Rabbị rằng:
- Tôi không tin Thượng Đế!
Vị Rabbị ôm người đồng hương, rồi
nói:
- Anh ơi, tôi muốn được
như anh lắm. Anh ở trong một hoàn cảnh sướng hơn tôi. Khi gặp một người đang
đau khổ, tôi tự nói: Thượng Đế sẽ giúp đỡ người đó, nhưng tôi th́ không
giúp. C̣n anh th́ không tin Thượng Đế hiện hữu, vậy anh phải giúp đỡ nhưng
người đau khổ, v́ không có Thượng Đế th́ ai giúp cho họ đây? Anh phải làm
những công việc của Thượng Đế. Vậy anh nên cho người đói ăn, an ủi người
buồn rầu, nói sự thật cho người, đem niềm vui cho người, anh hăy yêu thương
tất cả và cư xử với mọi người như thể Thượng Đế. Một năm sau ḿnh gặp nhau
lại rồi xin anh cho tôi bịết có Thượng Đế hay không? (RW).
Tờ New York Times ngày 17- 3-
1994 có đăng câu chuyện thật của một phạm nhân như sau: ông Ricardo Caputo,
một tội phạm quan trọng của ṭa án liên bang. ông đă giết chết bốn người vợ
ông đă cưới và ăn ở trong thời gian 20 năm. Bằng nhiều thủ đoạn khéo léo,
ông đă trốn thoát khỏi bịết bao nhiêu mạn lưới bao vây lùng bắt của ṭa án
liên bang.
Tuy nhiên sau 20 năm, ông đă ra
đầu thú ty cảnh sát tại Mineola, Nữu Ước, bởi v́ lương tâm cắn rứt không thể
chịu nổi. Khi đầu thú, ông cho bịết, ông thà bị giam cầm trong ngục c̣n
sướng hơn bị lương tâm cắn rứt và tội lỗi dày ṿ.
Câu chuyện này cho chúng ta
thấy tự do thể xác bên ngoài không thề bù đắp vào sự dày xéo bên trong tâm
Linh. Trong thế giới
thiêng liêng, sự đau đớn với quà khứ tội lỗi có lẽ c̣n tinh vi hơn
thế giới hữu h́nh chúng ta đương sống rất nhiều. Đó là nguyên do tại sao
Đấng Sáng Tạo phải sai Ngôi Hai chịu chết để đền tội cho nhân loại như đă
chép trong Thánh Kinh (ĐSPNBT).
Sư phụ hỏi môn sinh:
- Hôm qua con đi đâu?
Môn sinh trả lời:
- Thưa thầy, hôm qua con lên đền
thờ với bạn con.
Lên đền thờ có gặp được Chúa
không?
- Thưa bạn con th́ gặp, con th́
không?
- Tại sao vậy?
- V́ cơi ḷng của bạn con đă là
đền thờ cho Chúa ngự vào c̣n cơi ḷng của con th́ chưa! (MV).
Vào tháng 8 năm 1986, khi ông
Michael Pallamary đang đi thanh tra một công trường ở El Cajon, gần thành
phố San Diego, tiểu bang California, th́ thấy khói mù mịt đang bay ra từ một
khu gia cư bên kia đường. ông Pallamary nhảy băng qua một hàng rào, chạy vào
ṭa nhà đang cháy, đập cửa nhiều căn pḥng và đánh thức gần 30 người, giúp
họ thoát nạn kịp thời.
Nhưng khi đang cố gắng cứu một
thanh niên 19 tuổi, ông Pallamary bị té xỉu. Sau khi được toán cấp cứu
khiêng ra khỏi ṭa nhà cháy ông được đưa vào bệnh viện và được điều trị hai
ngày. Lúc về nhà, ông nhận được một hóa đơn của toán cấp cứu, đ̣i ông phải
trả gần 200 đô la. Khi có người thắc mắc nêu vấn đề này với ông Bob Acker,
phụ trách hành chánh, th́ ông này trả lời rằng, luật lệ là luật lệ chỉ có
hội đồng thành phố mới có quyền thay đổi luật lệ này. Mặc đù qua tháng 9-
1986, hội đồng thành phố đă hủy bỏ hóa đơn gần 200 đô la, ông Pallamary vẫn
c̣n phải lo thanh toán một hóa đơn khác trên 2.000 đô la, là hóa đơn của
bệnh viện đă điều trị ông trong hai ngày.
Một ngựi đă xông pha vào ḷa
nhà đang cháy để
cứu người khác, rồi v́ nghĩa cử đó mà bị thương để phải lănh
hai hóa đơn, tức là hai món nợ. Mặc dầu món nợ nhỏ đă được hủy bỏ, nhưng c̣n
món nợ lớn chưa bịết tính thế nào. Nhiều người khâm phục nghĩa cử của ông
Pallamary, nhưng cũng có một sô người hẹp ḥi, ích kỷ cho ông ta dại "
ách giữa đàng lại mang vào cổ. Có một người cũng đă bị một số
người khác chê là dại cũng v́ "ách " giữa đàng đă mang vào cổ Người
đó là Chúa Cứu Thế Giêsu, v́ tội nhân loài mà phải chịu chết trên thập tự
giá. Ngài t́nh nguyện lấy " cái ách" của nhân loại để hàng ngàn triệu
người thuộc mọi chủng tộc đă được Đấng Tạo Hoá tha thứ tội lỗi và được thoát
khỏi cảnh lửa cháy đời đời trong hỏa ngục. (ĐTPAâ).
Một quận nhỏ kia thuộc vùng New
Engườiand ở Hoa kỳ không có nước. Chánh quyền địa phương đă cho đào một
giếng sâu đến 240 thước, nhưng vẫn không có nước. Trước khi bỏ cuộc, các
viên chức này hỏi ư kiến Sở Địa Lư Hoa kỳ lần cuối. Sau khi nghiên cứu, các
kỹ sư địa lư cho bịết có nước ở mực sâu hơn nữa. Người ta lại tiếp tục đào
cho đến 366 thước th́ được nước.
Trước đây, quận nhỏ này phải mua
nước từ thành phố để dùng. Bây giờ, họ không những có đủ nước để dùng mà c̣n
có thể cung cấp được cho những nơi thiếu nước.
Thánh Kinh lời của Đức Chúa
Trời là nguồn chân lư tươi mới. Đào sâu trong Thánh Kinh, chún ta sẽ t́m
được nguồn phước
dồi dào của Chúa. Và kết quả sẽ là không những chúng ta có đầy đủ thức đủ
thức ăn tâm linh tươi mới hằng ngày mà c̣n có thể chia sớt cho người
khác nữa. (ĐSPNBT).
Philip Parham thuật câu chuyện về
một kỹ nghệ gia giàu có mất yên tĩnh khi thấy một ngư phủ ngồi bịếng nhác
bên cạnh thuyền ḿnh. Ông hỏi:
- Tại sao anh không ra ngoài
khơi đánh cá?
Ngư phủ đáp:
- V́ tôi đă đánh đủ cá cho hôm
nay.
Phú gia hỏi:
- Tại sao anh không bắt cho nhiều
cá hơn ḿnh câu?
- Tôi sẽ dùng chúng làm ǵ?
Phú gia trả lời nôn nóng:
- Anh có thể kiếm thêm tiền về
mua thuyền tốt hơn hầu có thể ra sâu hơn và bắt nhiều cá hơn. Anh có thể mua
lười bằng ni lông, bắt nhiều cá hơn và kiếm thêm tiền. Chẳng bao lâu anh sẽ
có cả một đoàn thuyền và giàu có như tôi.
Ngư phủ hỏi:
- Rồi, tôi bịết làm ǵ?
Kỹ nghệ gia nói:
- Anh có thể ngồi xuống vui hưởng
cuộc đời.
Ngư phủ đáp trong lúc b́nh thản
nh́n ra bịển cả:
- Thế ông tưởng tôi bây giờ đang
làm ǵ đây?
Chúng ta cười thầm. Tuy nhiên
câu chuyện có làm nổi bật một chân lư quan trọng. Nếu chúng ta sống chỉ cốt
tích trữ của cải vật
chất: chúng ta sẽ chẳng bao giờ có đủ. Chúng ta sẽ làm việc cuồng nhiệt
hơn cho đến chừng chúng ta ngă gục xuống. Đời sống giá trị hơn của
cải. Hăy học tập tin cậy đầy đủ hơn nơi Thưọng Đế, Đấng ban cho chúng ta mọi
sự để an hưởng. Lời Chúa dạy:" Hăy đề pḥng, đừng để ḷng tham lôi
cuốn. V́ đời sống con người không cốt ở chỗ giàu có dư dật đâu!"
(Luca 12:15). (LHS).
Có một đôi vợ chồng người Do thái
kia đến gặp một Rabbị để xin ly dị nhau. Rabbị hỏi bà vợ:
- Bà có muốn ly di chồng bà hay
không?
- Dạ thưa có!
Quay sang người đàn ông, Rabbị
lại hỏi:
- Ông có muốn ly dị bà vợ này hay
không?
- Dạ thưa, tôi muốn lắm!
Rabbị liền nói với đôi vợ chồng:
- Tôi thấy ông bà rất là tâm đầu
ư hiệp với nhau, cùng một quan điểm và ước muốn như nhau. Vậy ông bà hăy về
nhà và tiếp tục sống chung ḥa thuận với nhau! (MV).
Anh Terry Dean Rogan làm mất cái
bốp ở Detroit vào tháng 1- 1981, và việc này đă làm cho cuộc đời anh tan
nát.
Một năm sau khi anh Rogan bị mất
bốp, một người đă dùng giấy tờ của anh khi tham dự vào hai cuộc cướp bóc
giết người ở vùng Los Angeles. Do đó tên Terry Dean Rogan đă bị sở cảnh sát
liên bang FBỊ ghi vào hệ thống computer, có tên là hệ thống trung tâm tin
tức tội phạm toàn quốc để tầm nă. Từ đó, anh Rogan đă bị bắt và bị giam giữ
5 lần ở tiểu bang Michigan và tiểu bang Texas. Anh Rogan hiện đang sống ở
tiểu bang Michigan, tuyên bố rằng anh chưa bao giờ đạt chân đến tiểu bang
California hay vùng Los Angeles, nhưng v́ có tên trong hệ thống computer của
sở FBỊ nên anh chàng kiếm được việc làm, gặp nhiều rắc rối trong gia đ́nh và
anh v́ chán nản thất vọng nên đă trở thành người ghiền rượu.
*Cả 4 sách Phúc Âm trong Thánh
Kinh đều có ghi chép, với rất nhiều chi tiết, câu chuyện của
một người bị bắt, bị lên án tử
h́nh và xử tử. Nhiều người nghĩ đây là một trường hợp bắt lầm, xử lầm và
giết lầm. V́ ai cũng bịết người bị xử tử là người vô tội, và chính
vị quan ṭa La Mă xử vụ này cũng đă tuyên bố. Tôi không thấy người
này có tội ǵ cả ? Nhưng đây không phải trường hợp nhầm lẫn,
v́ chính người đó là Đức Chuá Giêsu đă từng tuyên bố: "Ta sẽ bị phản bội, bị
bắt nộp cho các thấy thượng tế và dạy luật, họ sẽ lên án xử tử ta,
rồi giao nộp ta cho người La Mă. Người La ~tă sẽ chê' giễu,
phỉ nhổ đánh đập và giết ta, nhưng ba ngày sau ta sẽ sống lại
(ĐTPAâ).
Goldstein đang ngồi trên xe lửa
đối diện với một người Do thái khác tên là Herschkowitl. Hai người không
quen bịết nhau. Goldstein muốn bất chuyện nên hỏi Herschkowitz:
- Thưa ông, xin ông cho bịết mấy
giờ rồi ạ!
Herschkowitz không trả lời ǵ cả.
Goldsteill hỏi đi hỏi lại nhiều lần. nhưng lần nào Herschkowitz cũng không
trả lời cuối cùng Goldstein hỏi:
- Này ông, tôi thấy ông có đeo
cái đồng hồ trên cổ tay, tại sao ông không cho tôi bịết mấy giờ rồi?
Herschkowitz trả lời:
Thưa ông, ông đâu có muốn bịết
giơ giấc, ông chỉ muốn t́m dịp bắt chuyện thôi. Nếu tôi trả lời 9 giờ, chắc
ông sẽ hỏi: Đồng hồ hiệu ǵ vậy? Nếu tôi trả lời: Đồng hồ vàng Thụy sĩ, chắc
ông lại hỏi: Vậy chắc ông làm lớn lắm, nếu không tại sao có thể mua sắm một
cái đồng hồ quư như thế! Nếu tôi trả lời: Tôi làm giám đốc trong bộ ngoại
thương, chắc ông đă hỏi: Nhà tôi ở đâu? Nếu tôi nói: ở đường Artillerinaja,
chắc ông sẽ hỏi về gia đ́nh tôi và tôi đă kể cho ông nghe tôi có vợ và ba
con gái. Chắc ông đă hỏi tôi có đem h́nh gia đ́nh theo không và tôi đă đem
h́nh nhà ra khoe với ông. Rồi ông thấy thích con gái lớn của tôi, tên là
Esther, chắc ông đă xin phép đến thăm gia đ́nh tôi, ông sẽ yêu Esther và xin
cưới nàng. Mà tôi th́ không muốn con cái tôi lấy một người nghèo đến nỗi
không có được một cái đồng hồ. (RW).
Có chuyện xưa thuật về một người
tên là Astyages quyết định diệt một em bé hoàng gia tên là Cyrus. Ông gọi
một cận thần trong triều bảo người phải giết hoàng thái tử đó. Vị cận thần
đến lượt ḿnh trao em bé cho một người chăn bầy với chỉ thị đem em bé lén
núi cao vút bỏ đó cho chết.
Tuy nhiên, người chăn bầy bàn với
vợ đem em bé về nuôi như con riêng ḿnh. Lớn lên trong nhà của dân quê hèn
hạ, tự nhiên em tướng họ là cha mẹ ruột của ḿnh. Em không hề bịết ḿnh sinh
ra trong hoàng tộc và sản nghiệp quán vương của ḿnh. V́ em nghe ḿnh chỉ là
nông dân đành sống như thế vậy.
Nhiều Cơ đốc nhân thất bại
trong nhận thức được rằng hết thảy thuộc về họ ở
trong Chuá Cứu Thế. Họ sống
như các nông dân thuộc linh khi đáng lẽ họ phải sống cách vương giả. Theo
sứ đồ Phaolô, các tín hữu đều được làm con cái Thượng Đế khi tin nhận
Chúa Cứu Thế Giêsu " (Galati 3:26). Cũng có thêm rằng:"v́
chúng ta là con Thượng Đế nên Ngài đă sai Thánh Linh Chúa Cứu Thếngự vào
ḷng chúng ta, giúp chúng ta gọi Thượng Đế bằng Cha. Như thế chúng ta không
c̣n là nô lệ nữa, nhưng làm con Thượng Đế. Đă là con, chúng ta cũng được
thừa hưởng cơ nghiệp của Thượng Đế" (Galati 4: 6,7). (LHS).
Một người đàn ông kia mặc thường
phục vào một nhà thờ tại Ḥa Lan và ngồi một chỗ gần phía trước. Vài phút
sau, một phụ nữ bước vào giữa các dăy ghế, thấy người lạ mặt ngồi chỗ cua
ḿnh thường ngồi, bèn cộc lốc bảo ông ta rời khỏi chỗ đó. Người đó
lặng lẽ đứng dậy bước qua khu dành cho người nghèo.
Khi buổi lễ chấm dứt một người
bạn của phụ nữ đó hỏi:
- Bà có bịết người bà ra lệnh dời
khỏi chỗ của ḿnh là ai không?
Bà đáp:
- Không?
Người bạn liền cho bà hay:
- Người mà bà đă ra lệnh dời
khỏi chỗ của ḿnh là vua Oscar nước Thụy Điển! Đức vua đến đây thăm nữ
hoàng.
Nghe xong người đàn bà đó bối rối
vô cùng và ước chi ḿnh đă tỏ phép lịch sự nhường chỗ của ḿnh cho Đức vua.
Nhưng đă quá trễ. Đức vua đă ra về.
Vài người
trong chúng ta thấy khó mà lịch sự khi lái xe, hoặc len lỏi rẽ
đường đi qua một cửa hiệu đông người ganh đua giành chỗ để xem cuộc đấu thể
thao, hoặc đứng sắp hàng khi dùng bữa chung tại nhà thờ. Dù đôi khi thật
khó, nhưng lịch sự phải là dấu hiệu của một Cơ đốc nhân. Lời Chúa dạy:
"Tất cả anh em hăy...yêu thương nhau bằng tâm hồn dịu dàng và thái độ khiêm
nhường" (I Phierơ 3:8). (LHS).
Một buổi sáng nọ, ông Clark Dill
kiểm lại máy computer đặt ở tổng đài điện thoại của ty vệ sinh thành phố
Fayetteville và nhận thấy một điều bất thường. Trong đêm vừa qua, có ai đă
dùng hai máy điện thoại của ty và đă gọi điện thoại đến hơn 100 lần. Lúc
đầu, ông nghĩ có kẻ lạ mặt lẻn vào ty để sử dụng điện thoại, nhưng sau đó
ông khám phá ra cả hơn 100 cú điện thoại kia đều do hai cái máy bán coca
cola gọi đi. Nguyên do là hai máy này được trang bị với loại computer một
chiều, có thể tự động gọi và báo tin cho hăng phân phối nước ngọt khi nào số
lon tồn trữ trong máy bán coca cola đă hết. Ông Clark Dill giải thích rằng:
không bịết v́ lư do ǵ hăng phân phối nước ngọt không trả lời nên hai máy
computer một chiều ấy cứ tiếp tục gọi măi.
Có người đem so sánh máy computer( máy điện toán hay c̣n gọi là máy vi tính) với bộ óc con người, nhưng dù tinh vi đến đâu, máy computer cũng chỉ là cái máy, thực hiện theo chương tŕnh người ta đă soạn sẵn và đặt để, chứ computer không thể nào suy nghĩ, phán đoán và quyết định như con người có lư trí, tự do và chịu trách nhiệm về hành động của ḿnh. Chúng ta có thể có hàng trăm ngàn cái máy giống hệt nhau, nhưng mỗi cá nhân là một hữu thể riêng bịệt có tư tưởng, hành động, ước muốn phong bao giờ giống hệt nhau. Nhưng chúng ta không khỏi hổ thẹn, v́ có rất Nhiều người, có khi chính chúng ta nữa, đă không bịết dùng khả năng đặc bịệt và linh thiêng của ḿnh đề tôn thờ Thượng Đế và giao thông liên lạc với Ngài mà chúng ta làm như cái máy computer một chiều, chỉ bịết kêu: Trời ơi!, Chúa ơi! mỗi khi gặp trường hợp đau buồn, cảnh tuyệt vọng. Nhưng khi đă tai qua nạn khỏi chúng ta liền quên Thượng Đế không cần nhớ đến bàn tay yêu thương và quyền năng của Ngài nửa. (ĐTPAâ).