5. TAI HẠI CỦA SỰ NGHE MÀ KHÔNG LÀM THEO
8.MỘT NHÀ VÔ THẦN T̀M THẤY CHÂN THẦN
9. ĐỜI NGƯỜI LÀ CON ĐƯỜNG MỘT CHIỀU
11. KHIÊM NHƯỜNG LÀ SẴN L̉NG HỌC NƠI KẺ KHÁC.
14.DÂNG LÊN CHÚA L̉NG QỦY QUYỆT CỦA M̀NH
15. LƯ DO CHÚA GIÊSU HY SINH CHỊU CHẾT TRÊN
CÂY THẬP TỰ
16. PHÚC ÂM KHÔNG PHẢI LÀ NHỮNG CHUYỆN THẦN
TIÊN
17. MỌI VIỆC CÔNG B̀NH CHÚNG TA NHƯ ÁO NHỚP
18.HÔN NHÂN CAO ĐẸP NẾU BIẾT ĐỢI CHỜ
20. BÀI HỌC KHÔN TRONG SỰ DẠY DỖ CON CÁI
21.NGÀY NAY NẾU NGHE TIẾNG NGÀI TH̀ CHỚ CỨNG
L̉NG
22.PHẢI LÀM GƯƠNG CHO CON CÁI NOI THEO
23. HỘT GIỐNG CHƯA ĐỰNG NGUYÊN TẮC SINH TỒN
25. NẾU KHÔNG CÓ THƯỢNG ĐẾ TH̀ AI DỰNG NÊN
NHỮNG V̀ SAO
26. LOÀI CỪU KHÔNG THỂ SỐNG NẾU KHÔNG CÓ
THƯỢNG ĐẾ
27. CẦN MỘT CỨU CHÚA KHÔNG THỂ HIỂU ĐƯỢC
33. CẦU NGUYỆN LÀ BẰNG CHỨNG CHÚA PHỤC SINH
34. CHỚ VỘI XÉT ĐOÁN NGHIÊM KHẮC
38. CẦU NGUYỆN C̉N NHANH HƠN ĐIỆN TÍN
39. MUỐN LÀM MỘT ÂN NHÂN ẨN DANH
42. QUAN ĐIỂM LUÔN LUÔN PHIẾN DIỆN
43.NHỚ ĐẾN CHÚA BẤT CỨ THỜI GIAN NÀO
46. ĐẾ ẤN TƯỢNG XẤU CHO NGƯỜI KHÁC
47. KHÔNG HIỂU THƯỢNG ĐẾ VĨ ĐẠI NHƯ THẾ NÀO ?
Trong trận chiến tranh cách mạng
Hoa kỳ, tại Pensylvania, mục sư Peter Miller rất được cộng đồng ái mộ. Nhưng
trong xóm gần khu nhà thờ có một người láng giềng rất oán ghét và nhiều lần
nhục mạ mục sư. Anh ta lại là người phản quốc nên bị ṭa án Philadelphia kết
án tử h́nh. Nghe tin ấy mục sư Miller vội vàng đi bộ t́m đại tướng George
Washington xin ân xá cho tên tử tội. Đại tướng trả lời:
-Tôi tiếc không thể thỏa đáp
thỉnh nguyện của mục sư mà tha bổng cho người bạn thân của mục sư.
- Đại tướng bảo là bạn thân của
tôi à? Phải nói anh ta là một kẻ thù đê hèn nhất của tôi trên đời nầy?
- Mục sư nói sao? Mục sư phải lội
bộ cả 60 dặm để xin ân xá cho một kẻ thù? Thế th́ là một chuyện khác, tôi v́
mục sư ân xá cho phạm nhân.
Cầm tờ giấy ân xá của tướng
Washington kư, mục sư Miller tức tốc cuốc bộ 15 dặm để đến pháp trường.
Thoạt trông thấy mục sư, tên tử tội bảo:
- Ḱa, tên Peter Miller đă lội bộ
từ Ephrata đến đây đặng trả thù ta bằng cách khoái chí chứng kiến cảnh ta bị
xử treo!
Anh ta vừa dứt lời, th́ mục sư
Miller cũng vừa vạch được đám đông tới nơi, trao tận tay anh ta tờ ân xá của
đại tướng Washington.
Mục sư Peter Miller thi hành
đúng phương châm dĩ đức báo oán theo gương cao cả của Đức Chúa Giêsu. Nhưng
Đấng Cứu Thế đă đi
một bước xa hơn, chẳng những cầu xin sự ân xá cho kẻ thù, mà chính Ngài chịu
chết để đền tội cho những kẻ phản bội. Kinh thánh chép: "Vả, họa mới
có kẻ chịu chết v́ người nghĩa, dễ thường cũng có kẻ bằng ḷng chết v́
người lành. Nhưng Đức Chúa Trời tó ḷng yêu thương của Ngài đối với chúng
ta, khi chúng ta c̣n là người có tội th́ Đấng Christ v́ chúng
ta chịu chết" (Rô 5.7,8).
Ngàl đă v́
những kẻ vả trên má Ngài kẻ đâm gươm vào sườn Ngài cho cả kẻ đóng đinh
Ngài mà chịu đóng đinh trên thập tự. Ngài chết cho nhóm môn đệ trung
thành, mà cũng chết cho tên môn đệ phản trắc Giuđa íchcariốt. Chúa dạy
đạo" dĩ đức báo oán " như vài giáo chủ khác, nhưng Ngài
giảng cách có thẩm quyền, v́ chính Ngài đă thực hành đạo ấy.
V́ thế nên Đức Chúa Giêsu
đă bảo các môn đệ Ngài rằng" Các ngươi có nghe lời phán rằng. Hăy
yêu kẻ lân cận và hăy ghét kẻ thù nghịch ḿnh. Song ta nói cùng
các ngươi rằng: Hăy yêu kẻ thù nghịch và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các
ngươi" (Ma 5.43,44). Kẻ tiểu nhân t́m sự khoái trá trong sự phục thù, nhưng
người quân tử t́m sự vui thỏa trong sự tha thứ. Người Ba Tư có câu ngạn
ngữ. "Trong sự tha thứ có niềm vui mà người ta không t́m lại được trong
sự phục thù" . Baccon cũng nhận định tác động đê tiện hóa của hận
thù và tính chất thăng hoa củûa ḷng khoan hồng, nên viết. "Phục
thù một người mới là ngang hàng với kẻ thù, nhưng bỏ qua được
mối hận mới là cao thượng hơn cừu địch".
Một ngày nọ, James A. Mitchener,
một nhà văn danh tiếng của Hoa kỳ, được tổng thống Eisenhower mời dự một dạ
tiệc tại ṭa Bạch ốc ở Hoa Thịnh Đốn. Nhưng nhà văn viết thư từ chối, lời lẽ
đại khái nói:
Thưa tổng thống, ba ngày trước
được thư tổng thống, tôi lại được một trường trung học nhỏ mời dự bữa ăn
tối, và nhân dịp tôi được nói ít lời để tỏ ḷng biết ơn một vị giáo sư đă
dạy tôi ở ban trung học, là người tôi hết sức kính mến. Tôi nghĩ rằng, trong
buổi dạ tiệc ở dinh tổng thống, tôi có mặt hay không cũng không quan trọng
ǵ, nhưng nếu tôi vắng mặt ở buổi tiếp tân của trường trung học ở đây, tôi
chắc giáo sư của tôi sẽ buồn lắm.
Khi nhận được thư từ chối, tổng
thống Eisenhower liền trả lời rằng:
Trong một đời người, chúng ta có
thể có đến mười lăm hay mười sáu ông tổng thống, nhưng không dễ ǵ có được
một vi giáo sư đáng kính mến như vậy.
Thê gian này đây những tṛ lừa
thầy phản bạn,
nhưng cao quư thay c̣n có những ngườl như James A Mitchener c̣n nhớ
đến thầy và biết ơn thầy. Lời Chúa dạy. "Hăy nhớ những người dắc dẫn ḿnh đă
truyền đạo Đức Chúa Trời cho ḿnh, hăy nghĩ xem sự cuối cùng đời họ là thể
nào, và học đ̣i đức tin họ" (Hê 13.7).3.
Có một gia đ́nh nọ sống giữa đồng
không mông quạnh. Vào đêm kia, nhà bốc cháy dữ dội. Cha mẹ, con cái vội vă
chạy ra ngoài sân và đứng bất lực nh́n ngọn lừa thiêu rụi tổ ấm gia đ́nh họ.
Bỗng mọi người chợt nhận ra thiếu đứa con bé nhất. Th́ ra cậu bé cũng chạy
với mọi người, nhưng chưa ra tới cửa, thấy lửa cháy dữ quá, cậu sợ hăi chạy
trở lên lầu. Trong lúc cả gia đ́nh hốt hoảng không biết phải làm sao để cứu
cậu bé năm tuổi, v́ lửa cao ngút tứ phía, bỗng cửa sổ trên lầâu mở toang, và
cậu bé kêu khóc inh ỏi. Cha cậu bé gọi lớn tên con, rồi nói:
-Con nhảy xuống đây? Cậu bé nh́n
xuống dưới chỉ thấy khói mù và lửa, nhưng nghe tiếng cha kêu ḿnh, liền trả
lời:
-Ba ơi, con không trông thấy ba
đâu hết!
Người cha trả lời giọng cương
quyết:
-Cứ nhảy đi, có ba trông thấy con
là đủ rồi?
Và cậu bé leo lên cửa sổ, rồi
nhảy xuống, rơi vào ṿng tay yêu thương vạm vỡ của cha ḿnh cách an toàn.
.Cuộc thử thách của ḷng tin
là thử thách của t́nh yêu thương tín thác, trông thấy đường thẳng mà Chúa đă
vẽ qua những đường con của biên cố trong cuộc sông. Lời Ngài kêu mới là một
lệnh truyền, một
lời hứa và đồng thời là tiếng nói đ̣i nơi người nghe thái độ vâng phục và
tin tưởng.
George Washington, tổng thống đầu
tiên của Hiệp chủng quốc Hoa kỳ, người có công đưa nước Mỹ đến độc lập, tự
do và phồn thịnh. George cũng nổi tiếng là người luôn biết phục thiện và yêu
sự thanh liêm.
Ngày kia, khi c̣n nhỏ, cậu George
ra vườn làm cỏ vô t́nh chặt đứt cây anh đào mà mẹ rất quư. Khi cha cậu thấy
cây anh đào bị chặt, liền hỏi:
-Con có biết ai là người chặt cây
anh đào không?
George suy nghĩ rồi trả lời:
-Chính con là người chặt cây anh
đào, xin cha cứ phạt con!
Và George rất ngạc nhiên khi nghe
cha nói:
-Điều con làm là một điều lỗi,
nhưng con đă chữa được điều lỗi đó là khi con dám nhận lỗi.
Titanic là chiếc tàu chở hành
khách khổng lồ nhất tính đến tháng 4-1912. Tàu dài 269 thước, trọng tải 46
ngàn tấn và chờ 2.200 hành khách. V́ là một con tàu khổng lồ như vậy, cho
nên người ta nghĩ rằng chiếc tàu sẽ không bao giờ bị ch́m. Có người đă gán
cho con tàu cái tên "con tàu không thể đắm". Tuy nhiên trong chuyến đi đầu
tiên giữa Anh quốc và New York tàu đă đụng phải băng sơn và ch́m sâu dưới
đáy biển trong ṿng hài tiếng rưỡi đồng hồ.
Lư do tại sao con tàu khổng lồ
như vậy lại có thể bị đắm ngay trong chuyến đi đầu tiên? Các nhân chứng cho
biết, người ta trông thấy băng sơn, nhưng v́ quá gần không tránh được nó. Có
người cho biết rằng, trước đó đă có một chiếc tàu khác đă đánh điện tín cho
tàu Titanic biết là phải coi chừng những băng sơn trong vùng chiếc tàu đang
đi. Nhưng người phụ trách vô tuyên đă nhận được điện tín đó, ghi xuống nhưng
đă không trao cho người có trách nhiệm. Chính v́ vậy mà khi trông thấy băng
sơn th́ đă quá trễ, chiếc tàu đắm, làm cho hơn 1.500 người bị thiệt mạng.
*chiếc tàu Titanic bị ch́m v́
người nghe tín hiệu truyền tin nhưng không thực hành. Chúng ta phải thực
hành những ǵ ḿnh nghe chứ không phải chỉ nghe thôi. Đạo Chúa không chỉ để
nghe suông, nhưng để thực hành. Lời Chúa chép rằng:"Hăy làm theo lời, chớ
lấy nghe làm đủ mà lừa dối ḿnh. V́, nếu có kẻ nghe lời mà không làm theo,
th́ khác nào người kia soi mặt ḿnh trong gương, thấy rồi th́ đi, liền quên
mặt ra thể nào. Nhưng kẻ nào xét kỹ luật pháp trọn vẹn, là luật pháp về sự
tự do, lại bền ḷng suy gẫm lấy, chẳng phải nghe rồi quên đi, nhưng hết ḷng
giữ theo phép tắc nó. Th́ kẻ đó sẽ t́m được phước trong sự ḿnh vâng
lời".(Gia 1:22-25).
Mahatma Gandhi, kể lại mâu chuyện
của đời ông:
-Tôi phạm tội ăn cắp khi lên 15
tuổi. V́ mắc nợ, tôi đă lấy trộm chiếc ṿng bằng vàng của ba tôi để trả nợ.
Nhưng tôi không thể nào chịu được sự ray rứt trong tâm hồn. Dù thế, v́ quá
mắc cỡ, tôi không thể nào mở miệng nói sự thật với ba tôi. Tôi đă viết lời
thú tội vào một tờ giấy. Toàn thân tôi run rẩy khi tôi trao miếng giấy này
cho ba tôi. Oâng đă đọc, nhắm mắt lại một lúc và sau đó xé miếng giấy đi.
Oâng khẽ nói và choàng tay ôm tôi:
-Tốt lắm!
Từ ngày đó, tôi lại càng yêu ba
tôi hơn nữa.
*Lời Chúa phan:"c̣n nếu chúng ta
xưng tội ḿnh, th́ Ngài là thành tín công b́nh để tha tội cho chúng ta, và
làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. Nhược bằng chúng ta nói ḿnh chẳng
từng phạm tội, ấy là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong
chúng ta"(I Giăng 1:9-10)
Trong trận chiến tranh Triều
Tiên, một tín đồ cơ đốc thường dân Nam Triều Tiên bị bộ đội Bắc Triều Tiên
bắt và lên án xử bắn. Nhưng viên chỉ huy Bắc Triều Tiên trẻ tuổi biết người
này đương quản hủ một trại cô nhi, nên tha cho người, mà giết thằng con trai
17 tuổi của người ngay trước mặt cha nó. Sau đó quân Liên Hiệp Quốc bắt
được viên chỉ huy Bắc Triều Tiên đế tuổi, xử tội và kết án tử h́nh. Người
tín đồ cơ đốc có thằng con trai bị giết trước đây bèn khẩn khoản xin chức
viên Liên Hiệp Quốc tha bổng tên chỉ huy khát máu, viện lư do là hắn c̣n trẻ
nên hành động thiếu suy nghĩ:
-Hăy tha nó!
Người van lơn:
-Và tôi xin lănh phần trách nhiệm
giáo hóa nó.
Liên Hiệp Quốc đồng ư, và giao
viên chỉ huy Bắc Triều Tiên trẻ tuổi cho người tín đồ đem về nhà giáo hóa
như con. Ngày nay, chàng thanh niên trẻ tuổi đó là một mục sư Cơ Đốc
Phaolối vốn là
người đàn áp tín đồ Cơ đốc say
máu nhất, đă thú nhận: "Ta ngày trước vốn là người phạm thượng, hay
bắt bớ, hung bạo, nhưng ta đă đội ơn thương xót v́ ta đă làm những sự đó
đương lúc ta ngu muội chưa tin...Đức Chúa Giê Su đă đến trong thế gian để
cứu vớt kẻ có tội ấy là lời chắc chắn, đáng đem ḷng tin trọn
vẹn mà nhận lănh, trong những kẻ có tội đó ta là đầu. Nhưng ta đá đội ơn
thương xót, hầu cho Đức Chúa Giêsu Christ tỏ mọi sự nhịn nhục của
Ngài ra trong ta là kẻ làm đầu, để dùng ta làm gương cho những kẻ tin Ngài
được sự sông đời dời" (I Ti 1:13,/ó,17). Không phải mọi người hưởng ơn khoan
hồng đều giác ngộ và biến cải như Phao Lối, hay như vyên cựu chỉ huy
Bắc Triều Tiên trên đây, nhưng sự kiện đó không làm nản ḷng người Cơ đốc
trong nó thực thi sự tha thứ và giáo hóa kẻ thù nghịch ḿnh. (ĐS).
Bác sĩ Jerome Stowell, một nhà
khoa học vô thần đă t́m thấy quyền năng cửa Đấng Tạo Hóa trong một cuộc khảo
nghiệm khoa học. Lúc ấy ông đang cố gắng t́m đo độ dài sóng (longueur
d'onde) của bộ óc con người. Bác sĩ vô cùng ngạc nhiên, v́ chẳng những ông
đă t́m thấy độ dài sóng mà c̣n t́m được cả một cái ǵ vĩ đại và kỳ diệu hơn.
Ôâng nhận thức rằng Đấng Tạo Hóa đang nắm giữ "một quyển sổ" ghi chú tất cả
những tư tưởng của mỗi một người chúng ta.
Bác sĩ Stowell tự thuật như sau:
"Trước kia, tôi chỉ tin rằng Thượng Đế bất quá là một sản phẩm pha trộn của
trí óc con người. Thế rồi một hôm, trong một pḥng thí nghiệm bệnh lư học,
chúng tôi muốn khám phá xem có cái ǵ xảy ra trong bộ óc của con người trong
giai đoạn quá độ (période de transition) từ sự sống qua sự chết. Chúng tôi
chọn một thiếu phụ sắp chết v́ bệnh ung thư óc, nhưng trí năo vẫn c̣n tươi
tĩnh và sáng suốt. Bà nầy đang hấp hối và thế nào cũng chết. Với một dụng cụ
có đính theo máy pick-up, máy vi âm và mọi trang bị thu thanh rất tinh vi
khác chúng tôi đă khám phá ra tất cả những ǵ đang diễn biến trong bộ óc của
thiếu phụ. Chính dụng cụ này trước đây đă từng được dùng để đo điện lực của
một đài phát thanh mạnh 50 kilowatts trong khi đài nầy truyền đi một tin tức
cho cả thế giới. Vào những giây phút chót của đời ḿnh, thiếu phụ khởi sự
cầu nguyện và ca ngợi Chúa.
Bà xác đinh đức tin của ḿnh
trong Chúa, bà giao thác bản thân vào trong sự bảo vệ của Chúa và thưa với
Chúa rằng bà chỉ biết có Chúa là quyền năng duy nhất sống động, cao cả và từ
ái. Trước cảnh đó, chúng tôi là những nhà khoa học đứng nh́n nhau, trong lúc
thiếu phụ vẫn tiếp tục cầu nguyện. Chúng tôi thấy trên g̣ má của các nhà
khoa học từng giọt lệ từ từ lăn xuống. Th́nh ĺnh chúng tôi nghe một tiếng
"tách" trên chiếc máy đo mà chúng tôi đă quên khuấy đi mất. Cây kim chỉ số
500 bên phía dương cực của chiếc đồng hồ, và c̣n muốn cố vươn lên một cách
kinh khủng".
"Cuộc thí nghiệm nói trên cũng
đem tái diễn với một người đàn ông v́ một chứng bệnh xă hội hành hạ nặng nên
phải đưa vào bệnh viện. Cũng chính lúc bị bệnh hành dữ đội ấy anh ta đang
đứng bên bờ vực của từ thần. Người đàn ông ấy bắt đầu rủa sả và trách móc
Thượng Đế mà anh ta cho là đă làm cho anh đau khổ. Lạ thay,chiếc dụng cụ nói
trên chỉ con số 500 về phía âm cực, mà muốn c̣n hạ thấp xuống nữa".
Ấy thế là nhờ những dụng cụ tinh
vi, chúng tôi đă chứng nghiệm quyền năng tích cực của Chân Thần và quyền
năng tiêu cực của Kẻ địch lại Chân Thần. Chúng tôi đă ghi nhận được rằng bộ
óc của một người đàn bà cô đơn và hấp hối, nhờ sự tương giao với Chân Thần,
đă có một điện lực gấp 55 lần luồng điện dùng để truyền tin tức đi cho cả
thế giới. Chúng tồi cũng đă ghi nhận được ràng, sự chống đối Chân Thần và
phủ nhận sự thực hữu của Ngài cũng cùng một chỉ số điện lực ấy nhưng là về
phía ngược lại tức là về phía âm cực, Nếu những nhà khoa học chúng ôi c̣n có
thể ghi nhận các sự kiện trên, th́ tôi hết ḷng tin quả quyết rằng Thượng đế
là Đấng Quyền Năng kỳ diệu muôn phần hơn, hẳn Ngài có thể ghi nhận mỗi tư
tưởng ủa chúng ta từ trên trời kia vậy".
Sau cuộc khám phá ấy, hành động
miễn cưỡng đầu tiên của bác sĩ Stowell là cầu xin Thượng Đế bày tỏ Ngài ra
cho ông cách rơ ràng hơn. Giữa lúc ông đang qú gối cầu nguyện, trong một
t́nh trạng cồ đơn và kinh sợ, ông đă được Chúa tái sanh, đổi mới cả tâm tính
và cuộc đời. Sau đó ông đă bỏ công việc và nghề nghiệp của ḿnh, bắt đầu đi
khắp đó đây để nói về sự nhân từ cao cả của Thượng Đế là Đấng Chân Thần.
(ĐTPAâ). '
Một bà cụ già nằm trên giường
bệnh, được chuyển trong hành lang của một nhà thương, bà ngoái cổ lên nói
với các cô y tá:
-Các cô thông cảm nhé, tôi già
rồi, tôi đă 93 tuổi rồi!
Theo sau lời nói êm đềm này h́nh
như có tiếng nức nỡ và thầm th́ rằng:
-Tôi không trẻ lại được nữa, v́
đời người là con đường một chiều!
Đời người chỉ là con đường một
chiều, đi từ lúc sinh ra cho đến lúc chết. Trên con đường này không ai có
thể trở lui lại được. Nhưng đời người không phải chỉ là một con đường
một chiều không lối thoát,
mà đời người c̣n là con đường mang một ư nghĩa nữa, v́ con đường một
chiều này dẫn đưa con người từ khi sinh ra cho đến bên kia cơi sống đời đời.
Nếu chúng la cứ muốn trở lui v́ chúng ta nghĩ rằng cuộc đởi đă bị chặn lối
bởi cái chết. Nhưng con đường một chiều không có nghĩa là con đường cụt mà
là con đường dẫn đến một hướng nhất định, một tương lai có ư nghĩ và chắc
chắn. Đó là thiên đàng vinh hiển cho những ai tiếp nhận Chúa Cứu Thê
GiêSu. Chúa Giê Su phán: "Ta là đường đi, lẽ thật và sự sống,
chẳng bởi ta th́ không ai được đến cùng Cha " (Giăng 14. 6). (MV).
Sách quốc văn Giáo Khoa Thư, lớp
sơ đẳng kể chuyện: một hôm, một người hào phú có chuyện lôi thôi với một
người thợ. Đang cơn tức giận, người hào phú lấy ḥn đá ném người thợ. Người
thợ nhặt ḥn đá cất đi một chỗ, nghĩ đụng rằng: "Thế nào cũng có lúc tao lấy
ḥn đá này ném được vào đầu mày".
Cách ít lâu, người hào phú chẳng
may cửa nhà sa sút, tiền của sạch không, phải đi ăn xin. Một hôm, người thợ
trông thấy người ấy ăn mặc rách rưới, đi qua trước cửa, vội vàng chạy đi lấy
ḥn đá, định để ném lại. Nhưng khi tay đă cầm ḥn đá, anh ta lại nghĩ rằng:
"Người ấy lúc c̣n giàu sang mà ta báo thù th́ là dại, bây giờ người ấy khổ
sở mà ta báo thù th́ là hèn. Thôi, ta không nên báo thù".Rồi quăng ḥn đá
xuống ao.
Xử sự như vậy là quân tử, vừa
khôn ngoan vừa cao thượng. Báo thù kẻ có của cải và thế lực hơn ḿnh là dại
dột c̣n trả oán cho người sa cơ thất thế là tiểu nhân. Lời Chúa dạy. "Chớ
lấy ác trả ác cho ai phải chăm t́m điều thiện trước mặt mọi người (Rô
12:17). Luận về sự
trả thù, Baron Lytton viết:" Báo thù là một dục vọng thông thường, là
tội ác của người vô học. Người dă man cho báo thù là cao thượng, nhưng đạo
Cơ đốc th́ cực lực lên án sự trả oán. Tại sao thế? Tại v́ tôn giáo bao
giờ cũng nỗ lực cao thượng hóa con người mà không có ǵ đê tiện
hóa con người bằng óc phục thù (ĐS).
Ingres, một họa sĩ lừng danh vào
đầu thế kỷ 19, những bức họa của ông có giá trị nghệ thuật không một họa sĩ
nào đương thời sánh bằng. Thế mà đến năm 85 tuổi, người họa sĩ kỳ tài ấy lại
bắt đầu cọp pi lại những bức họa của các họa sĩ khác.
Các bạn bè khi trông thấy ông làm
điều ấy th́ hết sức ngạc nhiên, hỏi:
-Tại sao ông làm như thế?
Ôâng điềm nhiên trả lời:
-Tôi làm thế để học? '
*Một con người như Ingres đă
làm những việc vĩ đại, những tác phẩm nghệ thuật của ông đă lừng danh ngay
khi c̣n trẻ, ấy thế mà lại nhận rằng ḿnh chưa hiểu đủ, chưa thấy đủ và nhất
là chưa học đủ. Ông quả là con người hiếu học và khiêm nhường, sẵn sàng học
nơi người khác. Khiêm nhường là con đường cao cả nhất, v́ "Đức Chúa Trời
chống cự kẻ kiêu ngạo nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường" (Gia 4:6)
"Nhất nghệ tinh nhất thân vinh"
là câu cách ngôn của người Aù Đông chúng ta nói rằng, chỉ cần một nghề
nghiệp cho tinh vi th́ cũng đủ vinh thân hạnh phúc rồi. Nhưng ông Ferdinand
Demara lại không chịu thỏa măn với một nghề nghiệp mà lại làm đến sáu nghề,
trong số đó có nghề bác sĩ giải phẫu. Điểm đặc biệt là sáu nghề này đều là
nghề giả mạo cả, và c̣n đặc biệt hơn nữa là khi giả làm bác sĩ giải phẫu,
ông đă bị bại lộ không phải v́ vụng về dốt nát, mà chính v́ ông quá tận tâm
khéo léo.
Nguyên là vào năm 1952, ông
Demara đánh cắp văn bằng bác sĩ của người bạn tên là Joseph Cyr và dùng văn
bằng ấy để xin gia nhập hải quân Canada. Sau khi được nhập ngũ với tên giả,
ông được gởi qua Đại Hàn để phục vụ trên một tàu bệnh viện. Vừa đặt chân đến
nhiệm sở mới, ông Demara với cái tên giả mạo là bác sĩ Joseph Cyr đă mổ xẻ
và săn sóc cho ba quân nhân Đại Hàn bị trọng thương. Nhờ ông tận tâm và khéo
léo nên cả ba đều được cứu sống. Ít lâu sau, ông bác sĩ giả này lên bờ thiết
lập một chẩn y viện để săøn sóc bệnh nhân người Đại Hàn.
Tinh thần hăng say phục vụ một
nước đồng minh của ông được báo chí Canada và Hoa kỳ đề cao. Họ đăng mấy tấm
ảnh với một bài báo khen ngợi "bác sĩ Joseph Cyr".
Không may cho ông, bài báo và
h́nh ảnh ấy đă đến tay bác sĩ Joseph Cyr thật, và chỉ một tuần lễ sau, ông
Ferdinand Demara, tức là bác sĩ Joseph Cyr giả hiệu, dă bị giải ngũ và trục
xuất khỏi Canada.
*Không ai thích cái
ǵ giả mạo cả. Nhưng khi
nói đến Con đường Cứu rỗi và Chân lư th́ nhiều người lại chưa
có thái độ dứt khoát. Người ta không dứt khoát là v́ chưa có đủ kinh nghiệm
để phân biệt con đường thật với con đường giả Chân lư thật với Chân
lư giả. Ngoài Chân lư tuyệt đối của Thượng Đếâ, chúng ta c̣n có thấy nhiều
lư thuyết được người ta bọc bên ngoài một nhăn hiệu mỹ miều là"chân ly"ù mà
kỳ thực những lư thuyết này không phát xuất từ Thượng Đế, và v́ không
do Thượng Đê' nên không thể nào là chân lư được. (ĐTPAâ).
Hàn Tín, người đời Hán Cao TỔ
thuở hàn vi phải đi câu cá đổi gạo ăn. Thế mà có những lúc không đủ ăn, nên
được bà lăo thợ giặt gọi về cho ăn cơm. Vào thời đó, đi đâu Hàn Tín thường
mang thanh gươm lè kè bên ḿnh.
Một hôm, một tên đồ tể, tên ác
Thiểu muốn hạ nhục Hàn Tín, chận đường thách:
-Chú thường mang gươm, chảbiết đề
làm ǵ. Bây giờ tôi không cho chú đi. Chú có gan th́ sẵn có gươm đó, hăy
chém tôi mà đi, bằng không th́ phải ḷn trôn tôi mà qua
Hàn Tín chẳng chút do dự, ḷn
trôn tên hạ tiện đó mà đi tự nhủ: "Giết thằng này th́ được rồi, nhưng mà
phải lấy mạng ḿnh đổi mạng nó, th́ không đáng tí nào".
Sau Hàn Tín nhờ có công giúp Hán
Cao Tổ dựng nước mà dược phong làm vua Tam Tê. Lúc bấy giờ, Hàn Tín bèn mời
bà thợ giặt đến biếu ngh́n lạng vàng để tạ ơn.
Rồi không những không thèm trả
thù tên đồ tể mất dạy ngày xưa, lại phong cho hắn chức Trung húy. Ác Thiểu
rất ngạc nhiên, khúm núm nói:
-Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, đă
dại dột xúc phạm oai nghiêm của ngài, nay tội ấy được tha chết là may, c̣n
dám mong đâu được ban chức tước?
Hàn Tín ôn tồn bảo:
-Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân
hay cố chấp, đem ḷng cừu hận. Hành động của ngươi ngày xưa tuy quá đáng,
nhưng cũng là bài học luyện chí cho ta. Vậy nhà ngươi chớ tị hiềm mà hăy
nhận chức ta ban.
Lối báo đền ân oán của Hàn Tín
thật là hay. Đối với người ân th́ ban thưởng, song đối với người oán cũng
vẫn ban thưởng chớ không trả thù. Thật là một người quân tử
Lời Chúa dạy. "Nếu các ngươi
yêu những kẻ yêu ḿnh, th́ có được thưởng
ǵ đâu? Những kẻ thâu thuế há
chẳng làm như vậy sao? Lại nếu các ngươi tiếp đăi anh em ḿnh mà thôi th́ có
lạ ǵ hơn ai? Người ngoại há chẳng làm như vậy sao? Thế th́ các ngươi
hăy nên trọn vẹn, như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn " (Ma
5:46-48) . H. G Bohn nói:" Lối trả thù cao thượng một nhất là
tha thứ". John Ray cũng nói:" Quên đi một lỗi lầm là một sự phục thù
lương hảo nhất".
Một chuyện thần thoại song có ư
nghĩa kể rằng: Khi Chúa giáng sinh, các thú vật yêu tới mừng Chúa. Mỗi con
đêu dâng Chúa chút quà. Chị ḅ cái dâng sữa, cậu khỉ biếu Chúa mấy trái cây
nhỏ, chú sóc nâu bé nhỏ t́nh nguyện ở lại làm đồ chơi cho Chúa. Chúa
hài đồng vui vẻ nhận tất cả.
Đang lúc các thú vật quây quần
bên Chúa, th́ chàng cáo xuất hiện. Các con vật đều ghét cáo, v́ hắn gian
manh quỉ quyệt. Chúng chận không cho cáo đến gần Chúa và tự hỏi không biết
cáo định âm mưu ǵ. Cáo nói cáo đến dâng lễ vật cho Chúa, nhưng chẳng thấy
cáo mang theo lễ vật. Chúa ra hiệu cho cáo vào. Qú bên Chúa hài đồng chàng
cáo th́ thầm:
-Lạy Chúa, con xin dâng lên Chúa
ḷng quỷ quyệt của con!
Mọi con vật bỡ ngớ:
-Dâng ǵ kỳ cục vậy?
Nhưng cáo vui cười hớn hở, c̣n
Chúa đặt hai tay trên đầu cáo tỏ dấu ưng thuận chúc lành. (MV).
Một thi sĩ mô tả sự chết của Đức
Chúa Giê Su theo cách bà Maria mẹ Ngài, hỏi chuyện Ngài, đại ư như sau:
-Con sẽ chết lúc đêm khuya, ở nơi
kín đáo chăng?
-Không, giữa ban ngày và ở nơi
muôn mắt ngó xem.
-Chung quanh con sẽ có bạn hữu
yêu dấu chăng?
-Không, bạn hữu đều tránh xa, chỉ
có kẻ thù nghịch.
-Con sẽ nằm trên giường êm ấm mà
chết chăng?
-Không, con sẽ bị treo trên cây
thập tự. .
-Con sẽ chết lúc già nua, yếu
đuối chăng?
-Không, chính lúc c̣n thanh niên,
mạnh khỏe.
-Xác của con sẽ được chôn cất
lành lặn cả chăng?
-Không, sẽ bị giáo đâm, đinh
đóng. Con sẽ chết với những bậc hiền triết, quân tử chăng?
-Không, con sẽ chết giữa hai tên
trộm cướp.
-Tội nghiệp! Cớ sao con phải chịu
nông nỗi dường ấy?
Để làm trọn thánh ư của Đức Chúa
Cha và để cứu vớt loài người khỏi tội. .
Năm 1917, cô bé Frances Griffiths
lúc ấy mới 10 tuổi thường trốn ra sau vườn chơi một ḿnh. Khi bị cha la
mắng, cô nói:
-Con ra đó để chơi với các nàng
tiên tí hon. Cha cô bé mắng thêm và cho rằng con nít mà đă biết đặt điều nói
dối. Nhưng cùng lúc ấy, cô chị họ 16 tuổi của Frances tên là Blsie Wright
mượn một cái máy chụp h́nh, chụp năm tấm ảnh để chứng minh rằng có tiên đến
chơi với cô bé Frances. Mấy bức ảnh đưa ra có h́nh cô Frances và một số
người tí hon có cánh như cánh bướm. Khi những tấm ảnh này được phổ biến,
nhiều người cho rằng đây là bằng chứng "khoa học" chứng minh thực sự có
tiên. Chính huân tước Arthur Conan Doyle, nhà văn chuyên viết tiểu thuyết
trinh thám có nhân vật chính nổi tiếng Sherlock Holmes, cũng cho rằng mấy
tấm h́nh này là thật
Đến nay, cô bé Frances Griffiths
đă 75 tuổi và người chị họ đă 81 tuổi, cả hai bà cụ này vừa công khai tuyên
bố rằng, những nhân vật tí hon có cánh bướm trong năm bức ảnh kia chỉ là
những h́nh vẽ bằng b́a cứng, cắt ra rồi gắn bằng kim. Lúc đầu họ chỉ tính
đùa chơi cho vui, không ngờ 65 năm sau mà vẫn có người tin là thật
Người Việt Nam chúng ta cũng
có nhiều chuyện về
tiên nhưng ai cũng biết đó là những chuyện thần thoại. Những câu
chuyện về thần tiên này có tính cách hoang đường, thường được viết
lại với những t́nh tiết như chuyện thật để dạy đời. V́ những chuyện
thần thoại thường nói đến những nhân vật siêu nhiên, nên khi Phúc âm
được rao giảng và nói về công việc siêu nhiên của Chúa Cứu Thế Giê
Su, một số người cũng cho rằng Kinh thánh cũng là những câu chuyện
thần thoại. Nhưng thánh Phierơ đă xác quyết rằng. "vả khi chúng tôi đă làm
cho anh em quyền phép và sự đến của Đức Chúa Giê Su chúng ta, th́ chẳng phải
là theo những chuyện khéo đặt để, bèn là chính mắt chúng tôi đă ngó thấy sự
oai nghiêm Ngài (II Phi 1:16). (ĐTPAâ).
Một ông kia tưởng phải lên thiên
đàng do cái thang từ thiện, nên suốt đời tận tụy cứu giúp người cùng khổ,
bênh vực kẻ yếu hèn. Ông tin rằng mỗi khi làm một việc thiện th́ thang kia
thêm được một nấc, cứ như vậy măi th́ khi qua đời, ông sẽ có một cái thang
rất cao đưa ḿnh lên tận thiên đàng.
Rồi một đêm nọ ông chiêm bao thấy
ḿnh qua đời và trước mặt ḿnh thật có một cái thang bác lên trời. Ông vui
mừng quá, bèn leo lên, nhưng leo đă đến đầu thang mà thiên đàng vẫn c̣n xa
lắm. Trong khi tuyệt vọng, ông nghe một tiếng than van thảm thiết rằng:
"Chúng tôi hết thảy đă trở nên như vật ô uế, mọi việc công b́nh của chúng
tôi như áo nhớp. Chúng tôi thấy đều héo như lá, và tội ác chúng tôi như gió
đùa ḿnh đi. Chẳng có ai kêu cầu danh Đức Chúa Trời, hay là gắng sức đặng
cầm lấy Ngài, v́ Ngài ẩn mặt khỏi chúng tôi, để chúng tôi bị tiêu mất bởi
tội ác ḿnh" (Êsai 64:6-7).
Từ khi tổ tông nhân loại sa
ngă, có lắm bậc thương xót kẻ trầm luân, lập nên đạo này thuyết khác cốt đem
tội nhân đến gần Đức Chúa Trời. Họ coi việc phúc đức và sự sửa
ḿnh, tụng niệm, khổ
tu, lập đàn Sám hối như cái thang vững chắc đưa ḿnh đến tận thiên đàng.
Nhưng đương khi họ gánh tội lỗi trên vai, th́ sự mơ tưởng đến gần Đức Chúa
Trời chẳng qua như xuống biển ṃ kim, leo cây t́m cá.
Ở âu châu, người ta thường kể
chuyện thần thoại này:
Một bà tiên độc ác kia đă dùng
phép tiên khiến công chúa của nhà vua triền miên trong giấc ngủ, chỉ có thể
tỉnh giấc sau 100 năm bằng nụ hôn của một hoàng tử.
Để canh pḥng cho giấc ngủ trăm
năm của nàng, người ta đă làm một hàng rào đầy chông gai quanh lầu đài. Rất
nhiều hoàng tử v́ muốn vội vàng đánh thức công chúa với nụ hôn của ḿnh khi
chưa đầy trăm năm, họ đều bị thiệt mạng lúc vừa chạm đến hàng rào. Nhưng đối
với hoàng tử biết kiên nhẫn đợi chờ, khi vừa chẵn trăm năm, hàng rào gai góc
kia đă tự biến dạng trước bước chân của chàng.
Ngày cưới và đêm tân hôn có ư
nghĩa cao đẹp nếu biết chờ đợi. Hôn nhân không phải chỉ là một nghi thức bên
ngoài lời tuyên thệ trước mặt Chúa và hội thánh: "Chúng tội thuộc về
nhau trọn đời" sẽ được thực hiện cách trọn đầy trong ngày thành hôn.
Trong tác động yêu đương phái tính, thường phải qua thời gian khá lâu dài,
mà thời gian đó chỉ có trong hôn nhân, sau ngày cưới (wt).
Maxime du Camp một văn hào thế kỷ
19, khi đi qua sa mạc Sahara, có một người Aù Rập làm hướng đạo. Trời tối,
đóng trại, nhà văn hào c̣n sửng sốt trước sự hùng vĩ của sa mạc, th́ người
hướng đạo hỏi rằng:
-Ôâng có nghe tiếng của sa mạc
không?
-Tiếng của sa mạc? Nhà văn hào
đáp. Tiếng của sa mạc là ǵ?
-Ôâi gió vi vút thổi chính là
tiếng thở than của sa mạc đó! Nó thở than v́ nó là đồng vắng hiu quạnh mà
muốn hóa ra đồng bằng xanh tươi!
Cách đây không lâu, ông bà
Peterman ở tiểu bang ldaho, Hoa kỳ đă phải học một bài học quá đắt giá. Ông
bà này có một cậu con trai 17 tuổi đă bị cảnh sát bắt giữ về tội vi phạm
luật lệ lưu thông. Đáng lẽ đem 70 đô la đến sở cành sát nộp phạt và lănh con
về, ông bà này nói rằng, để nhà tù dạy nó một bài học nó sẽ nhớ tới già để
chừa tật lái xe bất cẩn.
Đáng lẽ cậu này chỉ bị giam vài
ngày rồi được tha về nhà, nhưng cậu đă không về nữa, v́ khi bi giam, cậu đă
bi một số thiếu niên phạm pháp ở cùng trại giam đánh đập tàn nhẫn đến chết.
Ông cảnh sát trưởng phân trần rằng, ngân sách quận chúng tới chỉ đủ để mướn
bốn cảnh sát viên với trách nhiệm canh gác một số tù trung b́nh là 12 người,
nhưng mấy hôm đó là ngày lễ và số tù đă tăng lên đến 160 người. V́ số tù quá
đông, cảnh sát đă bó tay không làm ǵ được.
*Đối với những người con bất
hiếu không vâng lời cha
mẹ, các bậc làm cha mẹ có nên
để buông trôi, cho chúng muôn làm ǵ th́ làm không? Buông trôi không phải
là một giải pháp, mà buông trôi là trốn trách nhiệm và vi phạm lời Chúa dạy
rằng. "Hăy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo, dầu khi nó trở về già
cũng không hề ĺa khỏi đó " (Châm 22:6). (ĐTPAâ).
Mooơy, nhà Truyền đạo trứ danh đá
thuật lại câu chuyện thật sau đây như một lởi cảnh cáo nghiêm trọng:
Lúc kết luận buổi giảng kia, tôi
đă hỏi ai muốn dâng ḿnh cho Đức Chúa Trời th́ xin đứng dậy. Tôi xiết đổi
vui mừng v́ thấy chính người tôi vẫn cầu thay cho lâu nay đứng dậy.
Sau buổi nhóm, tôi đến cùng anh
để khen cử chỉ anh vừa làm. Anh nói với tôi:
-Tôi cũng vui mừng về điều đó,
song tồi không chắc có đứng vững không?
-Tại sao?
-Bởi v́ tôi thiếu can đảng Tôi
dám chắc nếu có anh X, bạn tôi ở đây tối nay, hẳn tôi chẳng dám đứng dậy, v́
sợ anh chế giễu. Tôi chắc không dám nói việc tôi vừa làm cho anh ấy.
-Nhưng nếu Đấng Christ đă chết
thay anh và cứu vớt anh, th́ cũng đáng cho anh xưng Ngài ra trước thiên hạ
chứ?
Anh ấy run lẩy bẩy từ đầu tới gót
chân. Đức Thánh Linh đang chiến đấu với anh. Anh đă trở lại nhóm liên tiếp
nhưng không bao giờ chịu nói rơ ràng minh bạch về đức tin của anh.
Chẳng bao lâu anh trở lại lề thói
cũ, bạn bè cũ, và khi gặp tôi ở ngoài đường, anh chẳng dám chào tôi. Với
tháng sau, anh đau nặng và có ư muốn gâp tôi để muốn biết anh c̣n
chút hy vọng nào chăng v́ đă gần giờ giáp chót rồi. Tôi dùng lời Chúa chứng
quyết với anh là hy vọng vẫn c̣n và anh hứa tư giờ quyết tâm sống cho Chúa.
Anh được lành mạnh giữa sự ngạc nhiên của mọi người.
Một ngày kia, thấy anh ngồi trước
cửa, tôi hỏi chừng nào anh sẽ đến làm chứng trước hội thánh? Anh nói:
-Thật tôi có hứa cùng Đức Chúa
Trời rằng sẽ hầu việc Ngài, nhưng tôi không có can đảm làm việc đó liền.
Sang năm tôi phải mua một trại ở bang Michigan, lúc ấy xa cách các bạn cũ,
tôi sẽ bắt đầu làm tín đồ thật của Đấng Christ.
-Cớ sao anh dám nói như vậy? Anh
có chắc ḿnh c̣n sống tới lúc đó chăng?
-Tôi chẳng bao giờ mạnh khỏe hơn
đâu, dầu tôi thấy ḿnh yếu sức đôi chút, tôi cũng c̣n có thể sống nhiều năm
nữa chớ!
Tôi tỏ cho anh biết thái độ đó
không tốt, anh đang thử Đức Chúa Trời. Song anh chẳng thèm nghe, mà c̣n cả
gan nói:
-Thôi xin ông đừng nhọc ḷng v́
tôi. Linh hồn tôi, tôi lo và nếu tôi phải trầm luân, đó là lỗi của tôi.
Tôi phải để mặc anh. Vài tuần
sau, vợ anh cho người tới gọi tôi cho hay chồng chị đang hấp hối. chị không
muốn thấy anh ta chết trong t́nh trạng hư mất. Tôi hỏi chị:
-Anh ấy nói chi?
-Anh nói sự đoán xét anh xong
rồi, và trong vài giờ nữa anh sẽ ở địa ngục!
Tôi bước vô pḥng bệnh nhân,
nhưng anh ngảnh mặt đi. Tôi hỏi đi hỏi lại nhiều lần có ǵ làm anh cắn rút?
Nhưng anh vấn làm thinh. Cuối cùng anh quay sang tôi, tuyệt vọng nói:
Ḷng tôi cứng như đá, tôi muốn ăn
năn nhưng đă muộn, chẳng bao lâu tôi sẽ ở địa ngục.
Tôi thuật cho anh nghe những lời
hứa của Đức Chúa Trời, nhưng anh cứ nhắc đi nhắc lại:
-Tôi xin nói quả quyết với ông
rằng, đă muộn lắm rồi! Đức Chúa Trời đă gơ cửa ḷng tôi nhiều lần, tôi đă
xua đuổi Ngài, tôi chết mà không có Ngài thật là công b́nh lắm. Không ai
được phép nhạo báng Đức Chúa Trời!
Tôi cầu nguyện bên giường anh.
Anh nói:
-Xin cầu nguyện cho vợ con tôi,
c̣n tôi đă quá trễ rồi!
Vợ anh thuật lại phút chót kinh
khiếp của anh. Anh cứ lập đi lập lại không ngừng câu: "Mùa gặt đă xong, mùa
hạ đă qua, mà tôi chẳng được cứu!".
Đức Chúa Trời kêu gọi anh em.
Hăy tiếp nhận ân điển Đức Chúa Trời đă hiến cho
anh em qua Chúa Cứu Thế
Giêsu, chớ sợ lời gièm chê mà bỏ qua. Xin chớ đợi cho đến mùa gặt đă xong!"
ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, th́ chớ cứng ḷng" (Hêbơrơ 3:7,8)
Một buổi chiều mùa đông tuyết rơi
nặng hột, một người đàn ông say rượu lảo đảo bước đi trên lớp tuyết dày.
Quay lại nh́n, ông thấy đứa con trai mười tuổi của ông đang đi theo bước
chân thất thường của ông. Ông hỏi:
-Con làm ǵ thế?
Đứa con trả lời:
-Thưa ba, con bước theo bước chân
của ba!
Chúng ta, các bậc cha mẹ có
muốn con cái ḿnh bước theo vết chân của ḿnh không? Con cái sẽ không bao
giờ lương th yện thật thà khi mà cha mẹ chúng thường nói dối và lường gạt,
v́ nó thường đi
theo vết chân của cha mẹ ḿnh. Cha mẹ nào cũng muôn con cái ḿnh nên người
v́ vậy cha mẹ phải cẩn thận trong nếp sống của ḿnh sao nên gương mẫu cho
chúng bước theo. Nên nhớ, con cái hay bước theo bước chân của cha mẹ như
cậu bé bước theo bước chân say sưa của người cha trong chuyện này, thật
bất hạnh cho đời nó trong tương lai biết bao! (MV).
Một giáo sư thực vật học, tay cầm
một hột giống nhỏ màu nâu và nói với cả lớp rằng:
-Tôi biết rơ hợp chất của hột
giống này. Nó gồm có hydro, carbone và nitro. Tôi biết đúng tỉ lệ và có thể
tạo một hột giống trông y như hột giống này.
Một học sinh đứng lên hỏi:
-Nếu đem hột giống thầy chế tạo
đó gieo xuống đất, nó có thể mọc lên không?
Giáo sư trả lời:
-Nếu tôi đem hột giống của tôi
th́ không có kết quả ǵ những phần tử của nó sẽ bị tan ră vào đất. Nhưng nếu
tôi đem hột giống mà Đức Chúa Trời làm ra, nó sẽ mọc lên thành cây, v́ nó
chứa đựng nguyên tắc nhiệm mầu mà chúng ta gọi là nguyên tắc sinh tồn.
Hột giống là
một cái ǵ chứa đựng sự sống.
Con người có thể vớt tài giỏi khoa học, tạo ra những hột giống
hoặc tạo ra những robot, song không thể nào tạo ra sự sống được. Quyền
ông chết chỉ duy nhất ở trong tay Thượng Đế mà thôi
Ông bà Michael Todd nh́n con là
Michelle mới 4 tuổi được đưa vào pḥng giải phẫu lúc hơn 3 giờ chiều ngày
3-3-1987, sau đó ông bà đă phải thức trắng đêm để chờ đợi cho biết kết quả
cuộc giải phẫu thay gan của con. Măi đến 4 giờ 20 chiều ngày 4 tháng 3, tức
25 tiếng đồng hồ sau, cuộc giải phẫu mới xong.
Theo người phát ngôn của bệnh
viện nhi đồng Pittsburgh là bệnh viện chuyên giải phẫu thay gan cho trẻ em
th́ mỗi cuộc giải phẫu thay gan phải mất trung b́nh 12 tiếng đồng hồ và chỉ
có một lần bác sĩ phải mất 24 tiếng đồng hồ.
Như vậy, thời gian giải phẫu em
Michelle là thời gian kỷ lục, nhưng cha mẹ của em sau khi chờ đợi 25 tiếng
vẫn chưa biết chắc em sống được không. V́ theo người phát ngôn của bệnh
viện, cha mẹ phải mang em trở lại nhiều lần để khám nghiệm cho biết cơ thể
em có chấp nhận lá gan mới tháp hay không.
Chờ đợi phập phồng khi con
đang ở trong pḥng giải phẩu rồi chờ đợi nhiều lần nữa khi chưa biết chắc lá
gan mới có thể được cơ thể con ḿnh chấp nhận không, là thứ chờ đợi căng
thẳng, ít người
chịu nổi. Nhưng dù sao đi nữa, ông bà Michael Todd cũng c̣n nuôi một hy
vọng, dù hy vọng đó khá mỏng manh, là con họ có thể được cứu sống. Thánh
kinh có lời khuyên con cái của Thượng Đế phải kiên nhẫn chờ đợi Chúa
Cứu Thế trở lại trần gian lẫn thứ hai, nhưng không phải chờ đợi cách
phập phồng mà là chờ đợi cách vui mừng hân hoan. (ĐTPAâ).
Người ta kể lại về Nà Phá Luân
rằng, có một đêm ông ngồi nghe thảo luận giữa nhưng sĩ quan của ông. Trong
đám có vài sĩ quan đă chế giễu tôn giáo và không tin có sự hiện hữu của
Thượng Đế. Nă Phá Luân nên đứng lên nói:
-Này, các sĩ quan, quan niệm các
vị có lẽ đúng, nhưng nếu vậy, ai đă làm ra những v́ sao kia?
Mọi vật chung quanh ta và
trên đầu ta đều chứng minh sự hiện hữu của Thượng Đế. Kinh thánh chép
rằng: "Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, bầu trời
giải tỏ công việc tay Ngài làm " (Thi 19:1). (NĐCTTN).
Trong một cuộc mít tinh tại Nga,
một diễn giả theo chủ nghĩa duy vật vô thần đă thao thao diễn thuyết cho
rằng không có Thượng Đế, sự sống tự nhiên mà có và phát triển bằng cách
"tuyển chọn" và "đào thải" tự nhiên. Trong cuộc chiến đấu sinh tồn này,
những thú vật mau và mạnh th́ thắng, c̣n những thú vật yếu th́ bị tiêu diệt.
Th́nh ĺnh một tín đồ Cơ đốc nêu
lên câu hỏi:
-Nếu vậy, th́ tại sao con cừu
không bị tuyệt diệt mà vẫn sống c̣n cho đến bây giờ? Tại sao chó sói không
diệt hết được chúng? Chó sói có thể sinh một lúc năm, sáu sói con, trong khi
cừu chỉ có thể sinh từng con một. Sói lại có răng nhọn, móng vuốt, có sức
mạnh và nhanh nhẹn, c̣n cừu th́ không có ǵ hết để tự vệ. Vậy tại sao cừu
vẫn sống c̣n?
Diễn giả bị hỏi bất ngờ, lúng
túng không biết phải trả lời làm sao, th́ người tín hữu Cơ đốc vừa hỏi vừa
giải thích:
-Vậy xin hỏi: Ai đă bảo vệ những
con cừu yếu ớt này? Con người có thể giải thích nhiều sự kiện mà không cần
ǵ đến Thượng Đế, nhưng loài cừu không thể sống, nếu không có Thượng Đế. Và
nếu không có Thượng Đế, th́ những con chiên đáng thương của Chúa GiêSu càng
khó sống hơn nữa kể từ khi hội thánh của Chúa được thành lập trên trần thế
và bị ngược đăi tàn bạo. (RW).
Một ngày kia, có người hỏi ông
Daniel Webster, một chính trị gia và là một nhà hùng biện Mỹ quốc
(1782-1852) như vầy:
-Ông có hiểu Đức Chúa Giêsu
không?
Daniel Webster trả lời:
-Không, tôi rất lấy làm tấu hổ mà
nhận Ngài làm Cứu Chúa của tôi, nếu tôi có thể hiểu được Ngài. Tôi cần một
Cứu Chúa siêu nhân, một Đấng tối vĩ đại và tối vinh hiển mà tôi không thể
hiểu được!
Lời Chúa phán: "Ôi, sâu nhiệm
thay là sự giàu có,
khôn ngoan và thông biếât của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài
nào ai thấu được, đường lối của Ngài nào ai hiểu được! V́ ai biết ư
tưởng Chúa,ai là kẻ bàn luận cùng Ngài?" (Rô 11:33,34). (NĐCTTN).
Lúc sinh tiền, quan ṭa Hugo
Black thuộc tối cao pháp viện Hoa kỳ nổi tiếng v́ tinh thần triệt để tôn
trọng hiến pháp. Quan ṭa Black tôn trọng hiến pháp đến độ lúc nào cũng mang
theo một bản hiến pháp trong ḿnh.
Một buổi sáng nọ, nhà báo Sydney
Zion thấy quan ṭa Black đang đứng trong hành lang tối cao pháp viện với bộ
điệu lúng túng, hết sờ túi áo lại mở cặp giấy lục soát như đang liếm một cái
ǵ quan trọng lấm. Nhà báo Zion tiến lại gần và hỏi:
-Thưa ông, h́nh như ông làm mất
một vật ǵ? Không biết tôi có thể giúp được ǵ không?
Quan ṭa Black ngẩng lên và nói:
-Có lẽ sáng nay tôi bỏ quên bản
hiến pháp ở nhà.
Rồi quan ṭa ngó ngay vào mặt nhà
báo và hỏi:
-Làm ơn cho tôi mượn bản hiến
pháp của ông có được không?
*Nhiệm vụ của tối cao pháp
viện là bảo vệ hiến pháp giữ cho cả ba ngành lập pháp. Tư pháp và hành pháp
đều không vi phạm hyến pháp. V́ lúc nào cũng coi bản hiến pháp là kim chỉ
nam của ḿnh, nên quan ṭa Hugo Bláck luôn luôn mang theo một bản để tra
cứu, để khỏi xảy ra những vụ lỡ lầm có thể đưa đến quyết định sai trái hiến
Pháp. Để quyết định của chúng ta không sai trật lời Chúa, chúng ta phải
chueyn tâm đọc lời Chúa và hơn nữa chúng ta" Phải
giấu lời Chúa trong
ḷng, để chúng ta không phạm tội cùng Chúa " (Thi 119.11). Đa vít c̣n
nói rằng. "Tôi yêu mến luật pháp Chúa biết bao, trọn ngày tôi suy gẫm luật
pháp ấy (Thi 119:97). (DTPAâ).
Một chiếc tàu rộng lớn đang vượt
trên bể cả mênh mông, trên chiếc ghế bố chật hẹp, một cụ già trạc quá lục
tuần, tay cầm một quyển sách nhỏ, vừa xem vừa ra dáng nghi ngợi. Bỗng thấy
một chàng thanh niên mặt mũi khôi ngô, vẻ thông minh lắm. Chàng chăm ngó cụ
một hồi, tươi cười tiến tới chào hỏi:
-Thưa cụ nếu cháu không rầm, th́
cụ là mục sư của hội thánh Tin Lành phải chăng?
-Ủa, cậu là ai mà biết tôi? Cậu
là ai?
Thưa cụ nhà cháu ở gần bên nhà
hội Tin Lành, song v́ cháu mắc lo học tập, nên thỉnh thoảng lúc băi trường,
cháu mới có dịp qua nhà thờ Tin Lành nghe giảng đôi lần, nên cháu c̣n nhớ
cụ.
-Aø phải, vậy bây giờ cậu tới đâu
đây? Và Cậu đă nghe về đạo cứu rỗi, sao chưa tiếp nhận Chúa Cứu Thế cho linh
hồn được cứu rỗi?
-Thưa cụ, điều ấy cháu tưởng
không vội. Hiện nay cháu lo làm xong ư định của cháu, v́ cháu vừa được bố
chức trạng sư, tháng tới phải tới một thành lân cận thi hành phận sự.
-Rồi kế đó cậu sẽ làm chi nữa?
-Rồi cháu cũng lo cuộc hôn nhân,
sẽ tạo lập gia, sanh con cái, và khi chúng nó lớn rồi, cháu lo cho chúng ăn
học nên người thông minh trí huệ. Kế cháu lo gây dựng gia đ́nh cho
chúng...Khi ấy, cháu sẽ hưởng nhiều điều vui sướng.
Thấy chàng thanh niên trả lời
cách tự đắc, vị mục sư lăo thành hỏi tiếp:
-Kế đó cậu sẽ làm chi nữa ?
-Ồ, kế đó cháu cũng như mọi người
khác, khi lớn tuổi rồi cũng già, cũng chết.
Nói đến đây, chàng thanh niên lộ
vẻ buồn ba, thất vọng lắm. Vị mục sư tiếp:
-Sau khi chết rồi th́ cậu ra thể
nào?
Bây giờ cậu thanh niên đứng làm
thinh, ra dáng nghĩ ngợi lắm. Vị mục sư tiếp:
Cậu nên nhớ rằng, sau khi chết,
cậu phải lập tức đến ṭa án của Đức Chúa Trời mà nhận lănh sự h́nh phạt của
ḿnh. Cậu nên suy nghĩ, Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa của cậu, Ngài ban sự
sống, sự khôn ngoan trí thức cho cậu... mà cậu nỡ quên ơn Ngài. Tội ấy đáng
phải bị trầm luân hư mất đời đời. Nhưng Ngài c̣n thương xót cậu, ban cho cậu
một Đấng Cứu Thế là Chúa Giê Su, chịu chết thế cho cậu trên thập tự giá. Tôi
khuyên cậu nên ăn năn vàđầu phục Chúa ngay bây giờ đi. Lời Chúa phán rằng:
"C̣n nếu chúng ta xưng tội ḿnh, th́ Ngài là thành tín công b́nh để tha tội
cho chúng ta và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác".
Sau đó cậu thanh niên từ giă vị
mục sư, c̣n cụ mục sư luôn nhớ mà cầu thay cho cậu. Về sau, người ta gặp cậu
thanh niên này trong một nhà thờ Tin Lành thờ phượng Chúa vui vẻ, v́ cậu đă
tiếp nhận Chúa Cứu Thế làm Cứu Chúa cho đời ḿnh.
Thomas More, lúc 51 tuổi được bổ
nhiệm làm Chưởng ấn của triều đ́nh dưới thời vua Henry VIII của nước Anh, là
một người không thiên vị, ngay cả đến những người thân thiết của ông.
Một hôm có người ăn trộm con chó
thật đẹp của một thiếu phụ nghèo nọ và đem bán lại cho vợ ông. Thiếu phụ nọ
biết được liền t́m đến dinh chưởng ấn khiếu nại ngay giữa cuộc họp của
Thomas More với các cộng sự viên. Thomas liền gọi vợ ra. Tay ôm chú chó con,
Thomas để thiếu phụ nọ và vợ ḿnh mỗi người đứng ở một góc pḥng. Đặt chú
chó ở giữa, Thomas bảo hai bà gọi chó. Con vật nghe tiếng chủ cũ liền chạy
về phía bà ta. Thomas bảo vợ:
-Con chó không thuộc về ḿnh, bà
ráng chịu vậy!
Bà vợ phản đối v́ đă bỏ tiền mua
con chó, và những người có mặt cũng chia thành hai phe, bên thuận bên chống.
Bấy giờ Thomas điều đ́nh với bà nọ mua lại con chó giá gấp ba lần giá thường
để tặng lại cho vợ. (MV).
Một nhà truyền giáo đang nói về
ơn cứu rỗi cho một người vô thần, không hề tin có Thượng đế và cơi lai sanh.
Vị giáo sĩ hỏi:
-Có bao giờ bạn nghĩ đến điều này
chưa? Chết rồi th́ đi đâu?
-Ồ, chết là hết, chớ c̣n chi mà
suy nghĩ!
-Không, bạn lầm to! Chết rồi chưa
hết đâu!
-Vậy th́ ông tưởng c̣n ǵ nữa?
-Bạn chưa hề đọc Kinh thánh à?
Trong Kinh thánh Chúa bày tỏ cho loài người biết một điều rất quan hệ là:
Sau khi chết, c̣n phải đến sự phán xét (Hêbơrơ 9:27). Không một ai có thể
quên hay lẫn lộn được, v́ là một lẽ thật.
Vào tháng 7 năm 1979, anh
Bradford Brown được ṭa án tha bổng. Việc anh Brown bị bắt vào tháng 4 năm
1975, bị truy tố về tội trộm cướp và giết người, và việc anh được tha đă làm
cho dư luận toàn quốc chú ư, và là nguyên nhân chính thúc đẩy các nhà làm
luật của quận Columbia, Hoa kỳ thông qua một đạo luật mang tên là "luật đối
xử với người bị giam giữ bất . công".
Mặc dù anh khai với cảnh sát là
vào thời gian xảy ra vụ cướp bóc và án mạng, anh đang giúp mẹ anh làm bánh
sinh nhựt, một nhân chứng quả quyết anh là thủ phạm, nên anh bị giam giữ hơn
4 năm, cho đến khi cảnh sát khám phá ra một người khác đă ăn cướp và giết
người, c̣n anh Brown đă bi bắt oan. V́ vậy, đến tháng 7-1985, ông chánh án
Ricardo Urbina đă ra lệnh cho quận Columbia bồi thưởng cho anh Brown 325
ngàn đô la, v́ theo vị chánh án này, anh Brown đă bị giam giữ bất công, và
việc giam giữ này đă tạo cho anh những thương tích và những vết sẹo anh phải
mang suốt đời.
Chúa
Cứu Thế bị người Do thái và La
mă xét xử, lên án tử h́nh rồi đóng đinh trên cây thập tự, mặc dù là
đấng vô tội Ngài đă t́nh nguyện xả thân đền tội cho nhân loại. Thánh
kinh chép. "Người đă v́ tội lỗi chúng ta mà bị giết, v́ sự gian
ác chúng ta mà bị thương"(Ês 53:5). (ĐTPAâ).
Một tin Đồ cơ Đốc sùng đạo đă bị
một người vô tín hỏi:
-Tại sao anh tin rằng Chúa Giê Su
đă sống lại từ kẻ chết ?
Người tín đồ già trả lời:
-Ấy, một trong những lư do, là
tôi vừa mới hầu chuyện với Ngài nửa giờ sáng hôm nay.
Vào thời vua Henry VIII của Anh,
ở Luân Đôn nạn trộm cắp thật nhiều. Thomas More nhận thấy vị thẩm phán già
hay khiển trách những người đến khiếu nại v́ bị móc túi ông quan ṭa già quả
quyết rằng nếu mấy nạn nhân đó cẩn thận giữ túi tiền của ḿnh th́ làm sao mà
mất được?
Nhân một cuộc họp các thẩm phán,
Thomas More bí mật cho gọi một tên móc túi chuyên nghiệp dang ở tù và dặn
rằng:
-Ta sẽ thưởng nhà ngươi, nếu
ngươi móc được túi tiền của ông quan ṭa già kia.
Chàng ta xin phép được tới nói
chuyện với vi quan ṭa già và đưa tay khéo léo cắt được túi tiền của ông ta
rồi hiên ngang về chỗ ngồi.
Thomas More bây giờ mới lên tiếng
xin các vị thẩm phán làm phúc bố thí cho một người nghèo ở đó. Vị nào cũng
rờ túi tiền của ḿnh. Vị quan ṭa già kia giật ḿnh v́ không thấy túi tiền
ḿnh đâu nên la lớn:
-Bớ ăn cắp! Có tên nào ăn cắp túi
tiền của tôi rồi!
Thomas nói:
-Sao? Ông nói chúng tôi ở đây đă
ăn cắp túi tiền của ông sao?
Ôâng quan ṭa mặt đỏ bừng v́
giận. Bấy giờ Thomas More mời gọi tên lưu manh kia và bảo trả lại túi tiền
cho đương sự. Thomas nói với vị thẩm phán già:
-Tôi khuyên ông bớt nghiêm khắc
với những người bị móc túi, v́ chính ông đă để cho người ta cỗm mất túi tiền
ngay giữa đại hội như thế! (MV).
Một anh chàng xứ Welsh yêu một cô
gái hàng xóm và muốn cưới làm vợ. Nhưng rồi hai người có chuyện căi nhau và
nàng nhất định không chịu tha thứ. V́ xấu hổ và ngần ngại không dám đối diện
với cô gái, anh chàng si t́nh mỗi tuần viết một lá thư rồi luồn vào dưới cửa
nhà nàng. Tuy nhiên không bao giờ nhận được thư trả lời hay đáp ứng nào cả.
Cuối cùng, sau 42 năm, dời chỗ ở
mấy lần, nhưng về lại tỉnh xưa, vẫn thấy người yêu ḿnh c̣n ở đó và nghe
rằng vẫn chưa lấy ai cả. Chàng đánh bạo đến gơ cửa nhà nàng và nói rơ là vẫn
muốn cưới nàng làm vợ. Chàng vừa ngạc nhiên vừa sung sướng v́ nàng bằng
ḷng. Hai người làm lễ thành hôn vào tuổi 74.
*Có lẽ những lá thư
t́nh hay tiếng gơ thương yêu của Chúa đă đến với bạn qua nhiều năm tháng
và bạn chưa trả lời hay vẫn bỏ qua. Bạn nên trả lời hôm nay, v́ t́nh
yêu của Chúa vẫn chờ bạn và hạnh phúc của Ngài sẵn sàng ban cho bạn. Chúa
Cứu Thế phán: "Này, ta đứng ngoài cửa mà gơ, nếu ai nghe tiếng ta mà
mở cửa cho, th́ ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người và
người với ta (Khải huyền 3:20). (CTM).
Có một người đến nghe ông D.L
Moody, nhà truyền giáo trứ danh người Mỹ, thuyết giảng với ư định t́m cách
chỉ trích. Nhưng sau khi nghe xong, người ấy thay v́ chỉ trích lại được biến
đổi, trở thành một con người khác. Oâng kể lại:
-Ôâng Moody chỉ đứng đấy và đập
liên tiếp vào người tôi bằng những cầu Kinh thánh, hết câu nầy tới câu khác,
cho đến khi Kinh thánh đi vào da thịt tôi.
Lờl Chúa là cái búa đập vỡ
những tấm ḷng bằng đá. Dưới sức mạnh của lời Chúa, những ḷng bằng đá sẽ bị
tan vỡ Lời Chúa chẳng những là búa, nhưng c̣n là gươm nữa.
Kinh thánh chép rằng:"v́ lời
của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu
vào đến đỗi chia hồn,
lin, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ư định trong ḷng" (Hê 4:12).
Nhiều nhật báo ở Hoa kỳ có đăng
bức thư sau đây của một nữ độc giả gởi đến cho bà Ann Lanđers, là người phụ
trách mục "Tâm t́nh và giải đáp thắc mắc".
-Thưa bà, tôi đă 61 tuổi, chồng
tôi cũng đă 67 tuổi. Chúng tôi sống với nhau nhyều năm rồi, gia đ́nh chúng
tôi rất hạnh phúc, con cái chúng tôi đă lớn cả, và chúng tôi cũng đă có cháu
nội, cháu ngoại rồi. Ôâng chồng tôi trước đây là một nhà kinh doanh, và cũng
là một nhân vật có tiếng tăm trong thành phố. Nhưng mới đây, ông nói với tôi
rằng: "Tôi sẽ tặng bà 500 đô la nếu bà coi tôi là một chàng bé con 2 tuổi,
và bà làm như mẹ tôi, săn sóc, tắm rửa và cho tôi ăn uống. Bà chỉ làm vậy
một ngày thứ bảy thôi".
Lá thư viết tiếp:
-Tôi cũng muốn được 500 đô la
lắm, nhưng tôi đă phải từ chối v́ không hiểu tại sao ông đă già rồi mà c̣n
trở chứng, kỳ quá. Không biết ổng có điên không? Tôi thắc mắc v́ ông rất
b́nh thường trong mọi sinh hoạt hằng ngày, và đây là lần thứ nhất ông trở
chứng như vậy.
Bà Ann Landers trả lời rằng: ông
bà không điên đâu, có một số người muốn sống lại cuộc đời niên thiếu và trí
tưởng tượng họ mơ ước sống lại những ngày họ c̣n bé bỏng và được nuông
chiều.
Trong Kinh
thánh, Chúa Cứu Thế
Giêsu có dạy chúng ta trở thành trẻ con, không phải với mục đích
nhơng nhẽo như ông cụ ấy, nhưng để được tâm hồn trong sạch, ta óc đơn thuần
và niềm tin chân thành. Chúa phán: "Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các
ngươi không đổi lại và nên như đứa trẻ, th́ chẳng được vào nước thiên đàng
đâu. Vậy nếu ai trở nên khiêm nhường như đứa trẻ này, sẽ là lớn hơn hết
trong nước thiên đàng" (ĐTPAâ).
Khi người ta thiết kế đường dây
điện tín lần đầu tiên tại quần đảo Scotland, ngoài khơi Tô Cách Lan, dân
chúng ở đó rất xúc động. Một ông lăo đang đứng xem thợ mắc dây trên hàng cột
cao th́ một nhà buôn đứng bên cạnh bảo:
-Phát minh nầy thật là huyền
diệu! Tưởng tượng khi các đường dây đặt xong, chúng ta có thể gởi một tín
hiệu đi xa hàng hai trăm dặm hay hơn nữa và chỉ một giờ đồng hồ là có phúc
đáp rồi.
Ông lăo nghe xong chẳng tỏ vẻ ǵ
ngạc nhiên cả, chỉ ôn tồn nói:
-Có ǵ lạ đâu?
Nhà buôn cụt hứng hỏi:
-Không lạ sao? ông có biết cách
gởi tín hiệu nào tốt hơn và nhanh hơn hay không?
Ông lăo nghĩ ngay đến câu Kinh
thánh Êsai 65:1 rồi trả lời:
-Ông có bao giờ nghe nói nhận
được phúc đáp trước khi tín hiệu đánh đi hay không?
Nhà buôn yên lặng một lúc không
nói ǵ cả và cho rằng ông lăo lẫn rồi. Nhưng ông lăo mặt tươi lên, lấy trong
túi áo ra quyển Kinh thánh nhỏ và đọc hai câu đầu tiên của Êsai, chương 65
rằng: "Những kẻ vốn chẳng cầu hỏi ta, th́ đă hỏi thăm ta: những kẻ vốn chẳng
t́m ta th́ đă gặp được ta. Ta nói cùng một dân chưa kêu cầu danh ta rằng: Ta
đây, Ta đây!". Ông lăo ngước lên, nói:
-Như thế chẳng phải là chưa gởi
tín hiệu đi mà đă có phúc đáp sao? Ngày xưa, tiên tri Daniel cầu nguyện với
Chúa, nhưng khi ông c̣n đang nói th́ thiên sứ Gápriel đă đến báo tin Chúa
nhậm lời rồi. Như vậy chẳng nhanh hơn điện tín sao? (CTM).
Ông chủ hăng của một hăng Suất
nhập cảng rất lớn là người rất tính toán, tính toán đến nỗi trở thành bần
tiện. Ông không để cho ai bước vào văn pḥng làm việc, v́ sợ người ta xin
xỏ. Một hôm có một phái đoàn Hồng thập tự, với các phu nhân đẹp đẽ tới để
xin ông giúp cho những nạn nhân chiến cuộc tại Liban. Ông đành phải đón tiếp
tử tế v́ sợ tai tiếng với quốc tế. Ông trao tấm ngân phiếu cho bà trưởng
phái đoàn, nói:
-Đầy tôi xin giúp cho Hồng thập
tự 10.000 quan.
Nh́n tấm ngân phiếu một hồi, bà
trưởng phái đoàn ấp ung nói:
-Thưa ông giám đốc, ông quên kư
tên dưới tấm ngân phiếu này ạ!
Ông giám đốc b́nh tĩnh trả lời:
-Mỗi khi làm việc thiện, tôi đều
muốn giấu tên không cho ai biết hết. Tôi không thể kư tên vào tấm ngân phiếu
này, v́ tôi chỉ muốn làm một vị ân nhân ẩn danh mà thôi.
Nhiều người trong hội thánh
rất thích dâng phần mười hay dâng hiến ẩn danh đề tỏ ra ḿnh thiêng liêng và
phê phán những người dâng hiến có danh sách rơ ràng.
Thực ra một ít người trong số
ấy che giấu sự thiêng liêng của ḿnh bằng cách không dâng hiến ǵ cả
và làm ngơ trước những nhu cầu của hội thánh.
Một bà mua vé xe lửa để đi thưởng
ngoạn một chuyến ngắn ngang qua một vùng nổi tiếng là nhiều cảnh đẹp. Khi
lên tàu, bà loay hoay măi mới để được các bao túi lên giá để hành lư cho
đúng ư ḿnh. Sau đó bà lại phải chỉnh màn che cửa sổ cho phù hợp. Bà cũng
thích ngồi ở dăy ghế cuối cùng trong toa, nên lại đổi chỗ. Chưa yên, bà lục
hết ngăn này ngăn nọ trong ví để xem có vé về hay không.
Cuối cùng bà mới để ư thưởng thức
cảnh bên ngoài. Cũng ngay lúc ấy người lái tàu báo tin qua máy là tàu đă đến
nơi mà bà ấy định đi. Khi ấy bà mới lẩm bẩm: "Tôi mà biết tàu đi nhanh như
thế th́ tôi đă không loay hoay bận rộn với những việc không đâu vào đâu cả,
chỉ mất th́ giờ thôi".
Người hành khách ấy quá bận
rộn với việc thoải mái, tiện nghi cho chuyến đi mà bỏ mất cảnh đẹp hai bên
đường, đến khi định thưởng thức th́ hành tŕnh đă
hết. Đây là bài học về
thời gian ngắn ngủi của đời ta. Thời gian thật quư giá cần phải sử dụng khôn
ngoan, đừng phí phạm. Có người bảo: "Bánh xe thời gian xoay
như bay, và bên đỗ rất gần. Trên đời có nhiều việc tầm thường, nhưng phải
chú tâm vào việc chính của cuộc đời. Hăy sống như ta ao ước sống khi
nghe tiếng báo hiệu ga bến cuối cùng đă tới". Trên hành tŕnh đời
sống bạn có bận tâm những chuyện vu vơ hay chú ư đến những giá
trị c̣n lại vĩnh hằng? (CTM).
Tai nạn máy bay Boeing 747 của
hăng hàng không Nhật bản vào ngày 12-8-1985 đă được radio, TV và báo chí đề
cập rất nhiều, v́ có đến 520 người thiệt mạng. Nhưng không như nhiều tai nạn
máy bay khác đă xảy ra cách bất ngờ không kịp phản ứng. Trái lại phi hành
đoàn cũng như hành khách trên chiếc Boeing 747 này biết họ gặp nạn, máy bay
của họ không thể điều khiển được và họ c̣n một ít thời giờ trước khi chết,
nên mấy người đă lấy viết ghi lại các lời trối trăn của họ.
Trong số này có ông Kawaguchi đă
viết được 17 gịng chữ ngắn trên cuốn lịch nhỏ như cuốn sổ bỏ tui. Ông viết
cho vợ:
-Thôi, vĩnh biệt! Em nhớ lo lắng
săn sóc con cái.
Ông khuyên 3 người con, hai gái
một trai rằng:
-Các con phải ḥa thuận với nhau,
phải cố gắng làm việc và giúp đỡ mẹ.
Riêng với cậu con trai út tên
Tsuyoshi, ông viết:
-Cha đặt nhiều hy vọng nơi con.
Người thứ hai là kiến trúc sư
Kazuo Yoshimura chỉ viết được mấy chữ trên một tấm giấy:
-Tôi muốn cả gia đ́nh được mạnh
khỏe.
Người thứ ba là một nhà kinh
doanh tên là Masakazu Tamguchi đă viết cho tỉnh Osaka, cho thành phố Min và
cho vợ tên là Machiko như sau:
-Xin nuôi nấng, săn sóc mấy đứa
con tôi.
Người ta khi biết ḿnh sắp
chết thường trối trăn, căn dặn người c̣n sống những điều phải làm, ủy thác
cho họ những công việc c̣n dở dang, gởi gắm con cái cho người khác săn sóc
v.v...Chúa Cứu Thế vào lúc lâm tử trên cây thập tự cũng có nói 7 lời cuối
cùng mà hai trong bảy lời nói đó như sau:
Đối với kẻ đóng đinh Ngài:
-Lạy Chúa, xin tha cho họ, v́
họ không biết ḿnh làm điều
ǵ (Lu 23: 34).
Đối với kẻ cướp ăn năn:
-Hôm nay ngươi sẽ được ở với
ta trong Barađi (thiên đàng) (Lu 23: 43).
Có một câu chuyện phiếm kể như
sau: Một ngày kia, mặt trời và mặt trăng căi với nhau. Theo mặt trời, lá cây
có màu xanh. Ngược lại, mặt trăng cho rằng lá cây có màu bạc. Mặt trăng nói,
con người trên địa cầu ngủ nhiều quá, mặt trời căi lại, con người làm việc
nhiều. Mặt trăng hỏi:
-Tại sao dưới địa cầu yên lặng
vậy?
Mặt trời hỏi lại:
-Ai nói với chị như vậy?
Hai bên cứ tiếp tục căi nhau măi,
bỗng đâu có ngọn gió chợt đến, lặng nghe cuộc tranh căi, rồi mỉm cười:
-Hai anh chị căi nhau ǵ vậy? Tôi
th́ thổi mỗi khi hai anh chị chiếu sáng. Ban ngày, lúc anh mặt trời chiếu
sáng th́ dưới địa cầu ồn ào, con người làm việc, và lá cây có màu xanh đúng
như lời anh ấy nói vậy. C̣n ban đêm, lúc chị mặt trăng chiếu sáng, th́ cảnh
vật hoàn toàn khác hẳn. Lúc đó con người đi ngủ, nên địa cầu yên tĩnh và lá
cây có màu bạc, cũng có khi màu đen, lúc chú mây che ánh sáng của chị. Cả
anh và chị đều nói đúng sự thật.
*Kinh thánh dạy chúng ta phải
cẩn thận đối với các khuynh hướng triết học, v́ hầu hết các triết
gia chỉ chủ trương theo
quan điểm cá nhân của họ. Quan điểm luôn luôn phyến diện. Quan điểm cá
nhân không có khả năng nhận định quan điểm của tha nhân. Chúng ta chỉ có
thể nhận thức sự vật một cách hoàn toàn hơn nếu biết tránh không g̣ bó
ḿnh vào một phiến diện nào cả. (RW)
Có một người kia, trên mặt đồng
hồ của ông ta thay v́ viết số, ông cho viết mấy chữ: "Đấng Christ là Chúa".
Khi người ta hỏi lư do tại sao ông làm như vậy, ông trả lời:
-Như thế nhắc tôi nhớ Đấng Christ
là Chúa trong bất cứ thời gian nào. (NĐTTN).
Mục sư Thomas Collins kể chuyện
rằng: Một gia đ́nh tín hữu nơi ông làm mục sư có một thiếu phụ sống rất bi
quan và cảm thấy rằng Chúa đă bỏ ḿnh. Mục sư Collins một hôm gặp thiếu phụ
đang bế con, bảo rằng:
-Bà hăy buông cho đứa bé rơi
xuống sàn nhà đi?
Thiếu phụ nh́n mục sư ngạc nhiên,
không hiểu tại sao ông ta lại nói như thế?
Mục sư bảo:
-Nếu có ai trả cho bà một số tiền
lớn để buông đứa bé cho rơi xuống sàn nhà, bà có chịu làm không?
Hơi tức giận, thiếu phụ nói:
-Dù cho then có nh́èu như sao
trên trời kia cho tôi, ṭi cũng không đời nào buông con tôi cho nó rơi xuống
và đau đớn như vậy.
Lúc ấy, mục sư ôn tồn bảo:
-Bà có nghĩ là t́nh thương của bà
đối với đứa trẻ này có ǵ lớn hơn t́nh thương của Thượng Đế đối với con của
Ngài chăng?
Nghe vậy, thiếu phụ bừng tỉnh.
Trong những lúc gặp thử thách,
đôi khi chúng ta bị cám dỗ nghi ngờ về sự giải
cứu của Chúa, có khi lại c̣n
tưởng Chúa bỏ rơi ḿnh nữa. Chúng ta nên nhớ rằng, chúng ta ở trong tay của
Chúa Giêsu và lại được chính Thượng Đế bảo bọc nữa. Không có nơi nào
an toàn hơn trong hai bàn tay toàn năng ấy. (CTM). '
Theo tin của Hợp tấn xă UPI th́
anh Mark Daniels, 24 tuổi cư ngụ ở Chesapeake, tiểu bang Virginia, đă bị
lănh án 7 tháng tù treo về tội lái xe đang khi say rượu. Việc anh
Mark Dainels là một trường hợp bất thường, v́ anh này mù ḷa, phải nhờ cặp
mắt sáng của người bạn đồng hành nhưng c̣n say rượu nặng hơn anh hướng dẫn
cho anh lái xe trên một quăng đường 8 cây số, trước khi bị cảnh sát chận
bắt.
Đề tự bào chữa, anh Mark Daniels
nói rằng:
-Lúc đó đă 3 giờ sáng, chúng tôi
vừa ở một quán rượu ra, và người bạn đồng hành của tôi lại c̣n say hơn tôi
nữa, nên buộc tôi phải lái xe.
Quan ṭa Stephen Comfort sau khi
tuyên án đă cảnh cáo:
-Cái tṛ đùa của anh là tṛ đùa
nguy hiểm, may mà không có ai bị thương tích, nhưng nếu anh c̣n lái xe nữa,
anh sẽ phải ngồi tù thật sự.
Mù mà lái xe, lại do người
hướng dẫn trong t́nh trạng say nặng. Người sáng say hơn người mù, nên người
mù lái xe và người sáng ngồi một bên chỉ đường, trong khi bên ngoài
trời tối tăm mù mịt. Bấy
nhiêu chi tiết đó đă cho chúng ta thấy rơ t́nh cảnh nguy ngập của hai người
này.
Nhưng nếu đem so sánh t́nh
cảnh của hai người này với t́nh
cảnh của con người đang có tâm
linh mù ḷa, và đang hụp lặn trong bến mê tốt tâm của tội lỗi th́
thấy t́nh trạng của người có tâm linh mù ḷa c̣n khủng khiếp hơn rất
nhiều. (ĐTPAâ).
Trên chuyến xe lửa, Bernard
Vaughan gặp một hành khách ăn nói rất tự do và thô tục. Ông ta kể những câu
chuyện đồi bại và cười khoái trá. Mọi thái độ khôn ngoan và lịch sự để ông
ta im đều không hiệu quả. Xe đến ga, người hành khách xuống, Vaughan tḥ đầu
ra cửa sổ gọi theo:
-Nầy ông, ông c̣n quên cái ǵ đây
này!
Người đó vội leo lên toa, nh́n
quanh:
-Cái ǵ đâu ?
Vaughan nói với giọng từ tế nhưng
cứng rắn:
-Ôâng đă để lại một ấn tượng xấu
cho các hành khách
Lời Chúa dạy:"chớ để người ta
khinh con v́ trẻ tuổi nhưng phải lấy lời nói, nết làm, sự yêu thương, đức
tin và sự tinh sạch làm gương cho các tín đồ" (I Ti 4:2). (MV).
Thánh Augustine dạo bước trên bờ
biển thắc mắc không hiểu Thượng Đế vĩ đại như thế nào. Bỗng nh́n thấy một
đứa bé đang đào một hố trên cát rồi lấy cái lon nhỏ đi múc từng lon nước
biển đổ vào hố đă đào. Augustine hỏi:
-Cháu làm ǵ đó?
Đứa bé thưa:
-Cháu đang thu cả đại dương vào
cái hố này chơi.
Augustine nghe đứa bé nói hơi vô
lư, nhưng chợt bừng tỉnh. Ông suy nghĩ, đúng là ḿnh cũng đang chơi tṛ chơi
lấy Thượng Đế vĩ đại mà đặt vào đầu óc nhỏ bé giới hạn của ḿnh, làm
sao hiểu được? (CTM).
Một trong những thắng cảnh nổi
tiếng của nước Ư là ngọn tháp nghiêng ở thành Pisa, quê hương của nhà thiên
văn học kiêm vật lư học Galilê của thế kỷ thứ 16. Ngọn tháp này được xem là
một trong bảy kỳ quan tân kỳ của thế giới, được xây cất vào năm 1173 và hoàn
thành năm 1372, tức là tốn 199 năm xây cất. Đỉnh tháp nghiêng hẳn một bên,
cho mọi người cảm tưởng rằng tháp đang từ từ đổ xuống như một cây cổ thụ sắp
bị trốc góc.
Dù tháp được xây bằng đá cẩm
thạch, loại đá hoa quư giá vô ngần, nhưng v́ xây trên một nền móng bóng chắc
chắn nên ṭa tháp Pisa cao 55 mét, tường dày 4 mét, đă bắt đầu xê dịch khi
xây xong tầng thứ ba. Trong suốt 8 thế kỷ qua, mỗi năm tháp lún nghiêng 1
ly. Chỉ một ly nhỏ xíu thôi, thế mà nay đă nghiêng đến 16,5 bộ khi tháp được
800 tuổi Chính phủ Ư đă chính thức đóng cửa tháp v́ thấy rất nguy hiểm cho
dân chúng và du khách. Quốc hội Ư dự trù chi 110 triệu MỸ kim cho kế hoạch
ngăn chận tháp không bị đỗ xuống.
*Xây nhà, nhất là xây tháp,
chúng ta cần xây trên một nền móng vững chắc. Thánh kinh chép rằng Chúa Cứu
Thế Giêsu là đá góc
nhà, là đá quư và là đá sống (I Phierơ 2:3-7). Chúa Cứu Thế Giêsu là nền
vững chắc muôn đời của sự cứu rỗi. "V́ , chẳng ai có thể lập một nền
khác ngoài nền đă lập, là Đức Chúa Giê Su Christ" (I Côrinhtô 3:11).
(ĐSPNBT) .
Sau khi nhận được nhiều cú điện
thoại của một người bí mật đe dọa đặt bom trên máy bay, hăng hàng không Pan
Am đă báo cáo với cảnh sát Los Angeles. Cảnh sát cho điều tra và vào ngày
16-2-1984, đă bắt giữ anh Paul Prinzivalli, một nhân viên của hăng Pan Am
tại phi trường quốc tế Los Angeles. Lư do chính anh bị bắt là v́ anh có
giọng nói miền Đông Hoa kỳ, giống giọng nói của người bí mật mà sở cảnh sát
đă ghi âm được. Một điểm khác làm cho cảnh sát chú ư đến anh này, là v́
trước đó ít lâu anh đă nói những lời hằn hộc khi bị hăng Pan Am thuyên
chuyển anh qua một công việc anh không thích.
Nhưng khi ra ṭa vào tháng
5-1985, anh Paul Prinzivalli được giáo sư William Labov, một nhà xă hội ngôn
ngữ học của viện đại học Pennsylvama bênh vực. Giáo sư Labov dùng máy ghi
âm, ghi lại tiếng nói của người bí mật và tiếng nói của anh Prinzivalli để
chứng minh cho ṭa án thấy rằng hai giọng nói đó không thể nào do cùng một
người phát ra được. Nhờ đó anh Prinzivalli được ṭa án tha bổng.
Chúng ta thường phân biệt
tiếng nói và giọng
nói. Ngoài những giọng nói địa phương của một thứ tiếng nói, mỗi
cá nhân cũng có một cách phát âm và một giọng nói riêng biệt, không ai giống
ai. Nhưng có lẽ điểm kỳ diệu nhất là giọng nói của những người thân
chúng ta có những đặc điểm chúng ta có thể nhận biết mà không có
cách nào diễn tả ra được.
Như trường hợp con cái nhận
biết giọng nói của cha mẹ, cha mẹ nhận biết giọng nói của con cái. Ngay
những em bé c̣n nằm trong nôi đă có thể
nhận biết giọng nói của cha mẹ
ḿnh. Có em bé đang khóc tức tưỡi, ái dỗ cũng không nín, nhưng khi
nghe mấy tiếng êm dịu của mẹ "con ơi. mẹ đây" th́ em liền nín bặt. Đấy là
đặc tính Thượng Đế ban cho con cái Ngài để phân biệt tiếng nói của
Chúa. Chúa Giêsu phán rằng:" Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen
nó và nó theo ta" (Giăng 10:27). (ĐTPAâ).