Niệm khúc
vô thường
 
Thơ Nguyễn Nam Việt
NXB Tôn giáo 03-2005


Mục lục

Tâm khúc 1

Sinh nhật

Có một buổi chiều như thế

Đêm thế kỷ

Chiều bên tượng Mẹ

Viết trong đêm Giáng Sinh

Gửi Tân Yên

Mảnh hồn xứ Nghệ

Chiếc lá

Vinh Thanh một chiều

Tiếng vọng ngàn xưa

Niệm khúc vô thường

Viếng mộ ngày xuân

Tâm t́nh Tháng Hoa

Viết trong đêm cuối năm

Thương lắm Tân Yên

Tâm sự Thủy Tinh

Chiều cổ tích

Đêm không b́nh yên

Ngày về

Chiều trên Mành Sơn

Khúc t́nh thơ

Mầu nhiệm

Hương xuân

Dự cảm Tháng Bảy

Biển và sa mạc

Không để mùa thương khó

Thiên An, một chiều...

 



 

1. TÂM KHÚC 1

(Ngày trở về...)

Đêm nay bỏ phố về làng
Nghe xanh tiếng hát, nghe vàng lời kinh
Bao năm trôi nổi lênh đênh
Đau khô giọng khóc, buồn tênh nụ cười
*
Nắng mưa vây kín phận người
Về đây, về lại một thời xa xôi
Thánh đường rêu phủ ngang trời
Cơi ḷng rêu phủ ngang đời nhá nhem
*
Biết từ sâu thẳm trái tim
Nát nhầu kư ức nổi ch́m bấy lâu
Lặng thinh một khúc nguyện cầu
Đường về một tiếng c̣i tàu mong manh
*
Biết từ giấc mộng, cũng đành
Cấy lên cát nóng một nhành hồng hoa
Vẳng nghe TIẾNG GỌI thiết tha
Ru hồn thổn thức T̀NH CHA nhiệm mầu...

(24.05.1997)

 


2. SINH NHẬT

(Kính tặng mẹ)

Bao nhiêu năm rồi
Ḍng sữa mẹ cạn khô
Thành nham thạch nóng bừng mơ núi lửa
Bao nhiêu năm rồi
Nham thạch không c̣n màu đỏ nữa
Mà thành không màu
Ngày con rời cơ thể mẹ mà đi...

Bao nhiêu năm rồi
Sấp ngửa bóng từ quy
Không biết nữa
Rủi, may...
Không biết nữa...
Chuếch choáng câu thơ
Đỏ, đen
Rồi gơ cửa
Mẹ rồi già bên những bước chân con.

Bao nhiêu năm rồi
Thảng thốt nỗi cô đơn
Nỗi buồn con
Gặm nhấm từng hơi thở
Tâm hồn con
Miên man hoa sầu khổ
Đường con đi
Cây Thánh giá là nhà...

Bao nhiêu năm rồi
Hong khô những cánh hoa
Sinh nhật nhắc nhở con số tháng ngày đă mất
Con giằng buộc nỗi buồn ḿnh thật chặt
Để sau bao nhiêu năm
Lại khóc tiếng chào đời...

(Viết trong ngày sinh, 28/04)

 


3. CÓ MỘT BUỔI CHIỀU NHƯ THẾ

Có một buổi chiều như thế
Lặng yên - chỉ một ḿnh thôi
Với Ngài - Giêsu Thánh Thể
T́nh yêu nối đất với trời
*
Có một buổi chiều như thế
Hắt hiu ngọn nến gió lùa
Bên tai th́ thầm khe khẽ :
"Cha gọi con từ ngàn xưa..."
*
Ngoài kia mùa nối tiếp mùa
Những nhịp bước đời hối hả
Những nét xuân hồng rộn ră
Trong bao khóe mắt đam mê
*
Chông gai nẻo đường trở về
Bước chân trần hun hút gió
Ngổn ngang những đêm mắt đỏ
Lung linh thập giá nở hoa
*
...Và con quỳ đây bên Cha
Có một buổi chiều như thế...

 


4. ĐÊM THẾ KỶ

Vần thơ vọng phía chân trời
Làn môi run đêm thế kỷ
Chẵn hai ngàn năm giáng thế
Hài Nhi run rẩy đêm đông...

Bước chân gơ vào mênh mông
Trăng lạnh từ muôn năm trước
Một trái tim tưởng chừng cô độc
Mà viên măn t́nh yêu...

Giữa ngàn năm thứ hai xế chiều
Lặng thầm lời sám hối
Trên gập ghềnh đường xa diệu vợi
Nào anh, nào chị, nào tôi...

Vần thơ vọng phía chân trời
Chào đêm thế kỷ...

(23 h 47, 31.12.1999)

 


5. CHIỀU BÊN TƯỢNG MẸ

Chiều bên tượng Mẹ, gió lùa
Thầm dâng bao nỗi nắng mưa cuộc đời
Bụi trần phủ lạnh kiếp người
Những vương vấn với gọi mời đua chen
*
Rêu ḷng xanh đă bao phen
Hồn đêm khắc khoải ánh đèn lắt lay
Tựa bên ḷng Mẹ chiều nay
Rũ ưu tư của những ngày lăng quên
*
Mắt đăm đắm ánh diệu huyền
Ch́m trong ḷng Mẹ trinh nguyên vẹn toàn
Thiết tha, tŕu mến, hân hoan
Rưng rưng sương ướt dặm ngàn tâm tư
*
Hoàng hôn buông ánh phù du
Gió lùa nỗi gió, ḷng ru nỗi ḷng
Đa đoan biển thế đục trong
Sông đời nào đă hết ḍng truân chuyên
*
Về bên Mẹ hết muộn phiền
Khúc ca dâng hiến bừng lên mỗi ngày
Mẹ ơi, đây con Mẹ đây...

(Chiều vọng lễ Mẹ Lên Trời - 14.8.1998)

 


6. VIẾT TRONG ĐÊM GIÁNG SINH

(Thương mến tặng những tuổi thơ không nơi nương tựa)

Ngủ đi em, góc phố nḥa đêm tối
Phập phồng nỗi buồn vữa bủa quanh
Hồn thổn thức buồng tim chật chội
Đêm, đêm ru em giấc xa xanh...

Bán báo, đánh giầy, lang thang, hành khất...
Em là ai, đứa trẻ không nhà ?
Co ro nơi chợ đời lạc lơng
Như dấu hỏi buồn tan loăng giữa bao la

Em là ai, Giêsu nơi kẻ chợ ?
Hang đá xưa với hẻm phố bây giờ
Hạt cơm rơi buốt ḷng đêm mắt đỏ
Ánh mắt nào đẫm ướt một tuổi thơ

Trái tim oằn đêm Giáng sinh phấp phỏng
Chuông giáo đường trầm mặc giữa thinh không
Như khúc ru những giấc mơ bé bỏng
Những bàn chân run rẩy giữa đêm đông

Em là ai, Giêsu nơi xứ sở ?
Cánh chim non mơ giấc tới trường
Cha em đâu ? Mẹ em đâu ? Ai biết ?
Đâu ṿng tay nồng ấm yêu thương ?

Ngủ đi em, góc phố nḥa đêm tối
Giữa ngă ba, ngă bảy âu lo
Đằng đẵng những tháng ngày khép cửa
Ghế đá buồn hay máng cỏ bơ vơ ?...

Gió lật trái tim non trần trụi
Ngủ đi em, mơ một chút Thiên đường
Đêm nay Con Chúa Trời giáng thế
Giữa Bê-lem hay góc phố mù sương ?...

(Hà Nội, 23 h 30, 23.12.1994)

 


7. GỬI TÂN YÊN*

Nắng đă vàng hanh như phấn bay
Đă nghe tiếng sếu vọng qua ngày
Trước sân mây trắng về đông lắm
Tân Yên có c̣n mưa đêm nay ?

Nhớ con đường đất những mùa mưa
Tuổi thơ tha thẩn nhặt hoa dừa
Ḍng sông bạc màu trong mùa băo
Cầu gỗ chênh vênh chuyện ngày xưa

Thánh đường dung dị vẫn rêu xanh
Hoàng hôn, khói ủ, mộng yên lành
Rộn ràng khúc hát chiều muối chín
Ấm áp bao năm khúc đồng hành

Đông sắp sang rồi, đông sắp qua
Chuông ngân lảnh lót bóng chiều tà
Nhớ khói lam thơm mùi gạo mới
Câu kinh thăng hoa vào bao la

Nắng đă vàng hanh như phấn bay
Chiều buông tha thiết bóng mẹ gầy
Cha ngồi trầm tư sau khung cửa
Lời nguyện cầu âm vang đâu đây

Tân Yên ! Tân Yên ! thân quen quá
Mà khi gặp lại vẫn ngỡ ngàng
Người đi mây trắng trời viễn xứ
Thầm gọi Tân Yên khi mùa sang...

(* Tân Yên : giáo xứ thuộc Địa phận Vinh)

 


8. MẢNH HỒN XỨ NGHỆ

Ta từ phố thị về với mẹ
Trong giọt sương sa chẳng muộn màng
Chút nắng chút mưa tên xứ Nghệ
Chiều đưa eo óc chuyến đ̣ ngang

Biết có xưa sau thành sỏi đá
Mà mưa thầm thĩ gọi ta về
Ướt sũng con đường mơ thập giá
Hoa xương rồng nở đỉnh Can-vê

Sóng gợn tiếng chuông hằn tuổi nhớ
Câu kinh man mác tựa lưng chiều
Xứ Nghệ hơn một lần trở lại
Lửa tim vẫn cháy một niềm yêu.

30.05.1996

 


9. CHIẾC LÁ

(Cảm nhận một chiều lá rụng)

Ráng chiều rắc đỏ cành cây
Làm rơi chiếc lá bàng này trước tôi
Tủi hờn phận lá mồ côi
Đă qua một thuở tinh khôi lạ kỳ

Bây giờ lá đỏ chia ly
Hồi chuông tha thiết thầm th́ tiễn đưa
Đất ru hồn lá hay chưa
Mà nghe trong gió tiếng mùa vừa sang

Ch́m trong lời kinh mênh mang
Ấm ḷng một cơi Thiên đàng khát khao
Đam mê về với trời cao
Lặng thầm xác lá ch́m vào lăng quên...

Biển đời neo một bóng thuyền
Rữa tan những nỗi ưu phiền phai phôi
Quả tim đập ở trong tôi
Nóng ran chiếc lá, đỏ rồi lại xanh...

28.10.1997

 


10. VINH-THANH MỘT CHIỀU

Vinh-Thanh một chiều mây ấy
Cho ḿnh gặp lại mùa đông
Ḷng ru nỗi ḷng thổn thức
Đầy trời mưa bụi bâng khuâng

Trời vẫn cứ xanh như vẽ
Búp bàng nghiêng xuống mái rêu
Người vẫn yêu người như thế
Mặc cho gió thổi trăm chiều

Đi trong tâm tư mùa Vọng
Đi trong tiếng hát lời kinh
Nghe từng nhịp tim trai trẻ
Vang trong điệp khúc đồng hành

Vinh-Thanh những chiều mây ấy
Chứng kiến bao lần chia xa
Gạch nối - người đi kẻ ở
Vinh-Thanh
đây !
một mái nhà...

(Mùa Vọng 1999)

 


11. TIẾNG VỌNG NGÀN XƯA

Đêm nằm nghe đất thở
Âm vọng thuở hồng hoang
Giấc mơ tràn kư ức
Những dấu ấn Địa đàng

Tiếng vạc khuya nhức nhối
Dội về hồn A-đam
Trái cấm c̣n nóng hổi
Nghèn nghẹn giữa thời gian

Đêm nằm nghe đất thở
Nỗi khó nhọc phôi pha
Muôn năm ḷng thảng thốt
Một lời ru E-va...

(01 tháng Giêng 1994)

 


12. NIỆM KHÚC VÔ THƯỜNG

Trong miên man những ngơ ngách cuộc đời
Những lời ru hớp hồn ngày quạnh quẽ
Đang về đâu nơi tận cùng cơi thế
Tha thẩn những linh hồn...

Khúc nguyện cầu nào siêu thoát giữa hoàng hôn
Nước mắt ru lời sám hối
Ngàn năm qua đi, ngàn năm lại tới
Con đ̣ tâm linh chênh vênh...

Nhân loại khổ đau ?
Nhân loại an b́nh ?
Bom vẫn nổ trên những ṿng nguyệt quế
Màu khăn tang nhói ḷng bao thế hệ
Bạc màu ḍng sông thời gian...

Đỉnh Can-vê, một chiều tàn
Ai hay Đấng Messia đă khát
Giữa đại dương tràn trề ngột ngạt
Một nụ hồng đẫm sương t́nh yêu...

Vẫn phẳng lỳ xanh rêu
Ḷng người lạnh tanh, những trái tim hóa đá
Ngủ vùi trong giấc mơ buốt giá
Sự giả dối được ngụy trang bằng ngôn ngữ thánh thần

T́nh yêu ngổn ngang bàn cân
Hạnh phúc được chạm khắc trên hoa văn của đồng tiền rực rỡ
Nheo nhóc, mốc meo những thân phận gầm cầu xó chợ
Khắc khoải, đớn đau, ră rượi chốn phong cùi.

Bản hợp xướng cuộc đời
Réo rắt những cung bậc u trầm hoang lạnh
Những mảng tối luênh loang bức tranh ám ảnh
Gam màu nào sẽ sưởi ấm con đường ?

Trong miên man cuộc đời
Khe khẽ một hồi chuông...

(21h, 01.12.1997)

 


13. VIẾNG MỘ NGÀY XUÂN

(Kính viếng linh hồn ông ngoại Louis Bùi Nhật Hóa)

Chiều xuân về viếng mộ ông
Lá cây đau đáu che vồng cỏ xanh
Nén hương ru giấc mong manh
Rêu phong thánh giá ngọt lành thiên thu

Cơi đời ru giấc phù du
Nhẹ tênh hạt bụi mịt mù dặm khơi
Mùa về, ông đă đi rồi
Ru êm vạt cỏ ngăn đời thoảng qua

Ông về trong cơi bao la
Rưng rưng muôn khúc niệm ca vĩnh hằng
Hoàng hôn đăm đắm vầng trăng
Ru người trong ánh chiều bàng bạc sương

Ông ơi, cơi thế vấn vương
Dưới đôi chân cháu, con đường c̣n xa...

(Tân Yên, chiều 30 Tết Bính Tư,1996 )

 


14. TÂM T̀NH THÁNG HOA

(Vào tháng Hoa - 01.05.1998)

"Đời con - một chuỗi Mân Côi
Hạt mừng xen lẫn hạt vui hạt buồn" *
Biển trần nắng dăi mưa tuôn
Nguyện về bên Mẹ - Suối Nguồn an vui

Bao năm rong ruổi đường đời
Gánh sầu trĩu nặng đầy vơi cơi ḷng
Hồn xưa thao thức giữa ḍng
Phù vân mấy thuở viển vông nhạt nḥa

Đă về đây một tháng Hoa
Âm thầm nở khúc t́nh ca ngọt ngào
Thăng hoa vi vút trời cao
Cùng muôn hoa hát lời chào : A-vê...

Huệ Thiêng ! Rực ánh pha lê
Khiêm nhường sâu thẳm, muôn bề trinh trong
Với thanh bần giữa long đong
Mẫu gương tuyệt mỹ giữa ṿng truân chuyên

Rosa ! Linh dược diệu huyền
Tháng Năm về với nỗi niềm con thơ
Đôi tay bé nhỏ mong chờ
Mẹ nâng đỡ những phút giờ nổi trôi

Đời con - một chuỗi Mân Côi
Hạt mừng xen lẫn hạt vui hạt buồn...

(* Lời trong một bài hát)

 


15. VIẾT TRONG ĐÊM CUỐI NĂM

Tàu đă rời ga năm tháng cũ
Tiếng c̣i vang tận đáy sông sâu
Nước xuôi đă bạc bao mùa sóng
Cứ ngỡ h́nh như chưa về đâu

H́nh như ta vẫn trong vườn ấy
Mắc vơng đưa chiều dưới bóng cau
Mùa đông ngái ngủ bên rặng liễu
Tiếng thánh ca buồn ru mùa sau

H́nh như ta vẫn c̣n tha thẩn
Ra ga chờ đón những con tàu
Ngoái lại bóng ḿnh như khách lạ
(H́nh như giao thừa đẫm mưa mau)

Tàu đă rời ga năm tháng cũ
Bức vẽ thời gian vẫn không màu...

(Hà Nội, 23h40, 30 tháng Chạp, Bính Tư)

(Cảm tác về một giao thừa xa quê, tuy ở giữa ḷng thủ đô mà ḷng vẫn lạc lơng, vẫn trống vắng trước nhịp sống ồn ào, xô bồ chốn đô thành. Một giao thừa đáng nhớ...)

 


16. THƯƠNG LẮM TÂN YÊN

Tân Yên quê mẹ chiều nay nhớ
Hoàng hôn mắt đỏ, cố hương ơi
Một tuổi thơ xưa c̣n dang dở
Tiếng thơ vọng nhịp với tiếng đời

Ai về Tân Yên, đồng muối chín,
Sông Mơ c̣n lưu luyến bến mơ ?
Tiếng chuông c̣n vọng khi chiều đến ?
Mặn nồng nữa thôi ? Có hững hờ ?

Mà hỏi làm chi cho thêm nhớ
Lối ṃn đâu dễ cỏ mọc lên
Men cũ chắc ǵ phai theo gió
Lẽ nào đêm đă nhạt ánh đèn...

Đất tưởng cỗi cằn bao mùa nắng
Giông băo năm dài vẫn ghé qua
Lời kinh vẫn nở trong thầm lặng
Thương lắm Tân Yên - đất mặn mà

Tân Yên quê mẹ chiều nay nhớ
Thổn thức tâm linh những ngày xa
Gót chân lữ hành c̣n rong ruổi
Vạn nẻo mù sương với mù sa…

 


17. TÂM SỰ THỦY TINH

Em có một lần trước biển ?
Đêm
Biển khơi gầm gào
Biển ngàn đời tiềm ẩn nỗi đau
Dâng sóng…
Gắng khỏa lấp dấu chân Mỵ Nương trên cát

Đâu cổ tích
Đâu vết thương trầm mặc ?
Thuở xa xưa…

Anh bật cười chuyện voi chín ngà gà chín cựa
Ai t́m nơi đáy biển sâu !
Chàng Thủy Tinh trắng tay ôm kiếp sóng bạc đầu
Nỗi đau chết hóa thành muôn trùng cát

Em có một lần cúi nhặt
Trái tim Thủy Tinh thấm muối mặn bao đời ?
Và em… có một lần trước biển
Thầm th́ gọi tên tôi ?

 


18. CHIỀU CỔ TÍCH

C̣n đây một chiều cổ tích
Nắng ươm mái phố rợm vàng
C̣n đây lung liêng yếm thắm
Miên man một sắc Thăng Long

C̣n đây một chiều cổ tích
Bâng lâng ngàn xưa, ngàn sau
Quả thị vàng thơm thôn dă
Em bước ra từ ca dao

C̣n đây miếng trầu cánh phượng
Ai têm hai chữ chung t́nh
Thời gian úa vàng muôn thuở
C̣n đây một sắc lá xanh

Anh lạc vào chiều phố cổ
Hồn du ca theo vết hài
Lửng lơ diêu bông diệu vợi
Chiều đưa một nét mảnh mai

C̣n đây một chiều cổ tích
Thoảng trong hư ảo hương nhài…

(Hà Nội 1995)

 


19. ĐÊM KHÔNG B̀NH YÊN

Bập bùng gió hú
Gọi hồn tộc Chàm
Bóng cổ tháp la đà đêm
Thời gian xoáy sâu ḷng đất

Hồn Hời lang thang đào mồ chôn cất
Vó ngựa lăng quên
Ṿ rượu đêm nay say ngả say nghiêng
Men rêu xanh len thớ gạch
Gươm khua nẻo phiêu linh trầm tích
Dội về
đỏ cánh đơn-pơ-lang

Đêm không b́nh yên
Vết dao khứa thân thốt nốt
Chắt chiu ḍng ngọt
Cay chót lưỡi đêm hoang
Biển thức
bên ghềnh trụi trơn
Buông thơng lời sám hối

Cành xương rồng lặng câm từ vạn cổ
Trăng lên
Khua nhạt gót lữ hành…

(Đă in ở Báo Người Công giáo Việt Nam, số 24, 15-6-1996).

 


20. NGÀY VỀ

Em là hạt muối đồng quê ấy
Mặn ṃi đằm chín giữa trưa nồng
Đất quê cằn cỗi, đường quê hẹp
Chỉ sân phơi muối nắng mênh mông

Chốn cũ đây ḷa x̣a bụi nắng
Vương qua mái đầu, vương nỗi quê
Ngày xa lấn dần vào năm tháng
Ngút ngàn muối chín lối ta về

Cát lọc đời ḿnh trong vị mặn
Sông xưa ăm ắp vết tuổi thơ
Em như câu ví ngày xưa ấy
Vận vào tôi, đằm thắm tận bây giờ…

(Đă in ở Báo Người Công giáo Việt Nam, số 5, 3-2-1996)

 


21. CHIỀU TRÊN MÀNH SƠN*

Đi lên Mành Sơn khỏa ḿnh cô tịch
Tím ngắt hoa mua hun hút lũng sương
Miếu cổ trầm u dây leo rêu xanh
Xương rồng đơm cụm hoa chuông trong cỏ

Chiều trôi lặng thinh, vách đá căng gió vỗ
Hoàng hôn trân trối một cánh chim
Mỏi cánh lặng câm
T́m đường về cổ tích

Đi lên Mành Sơn đồng bóng với mây
Đường dốc lần khân tơ rối
Tứ thơ viết dở dang vách núi
Hư thinh câu sấm thi nhân

Vi vút phi lao nghiêng trông khói lên
Điệu ví mơ màng xóm núi
Ngái xa lời ru ấm ḷng quê cũ
Chiều buông Mành Sơn vớt bóng ca dao…

(* Mành Sơn : Dăy núi thuộc huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An)

(Đă in ở Báo Người Công giáo Việt Nam, số 12, 23-3-1996)

 


22. KHÚC T̀NH THƠ

Xin được viết những ḍng thơ ấm nóng
Dâng về Cha cả tuổi trẻ hôm nay
Xin được chết cho ḿnh trong cuộc sống
Đồi Can-vê hằng dấn bước theo Thầy…

Xin được viết những ḍng thơ âm ỉ
Cháy trong con dẫu ngày tháng hao ṃn
Bằng t́nh yêu qua bao mùa lá đổ
Hồn Do-thái mơ về với Si-on

Xin được viết những ḍng thơ tŕu mến
Giữa chiều xuân ấp ủ mộng tươi non
Theo tiếng Cha – mối t́nh siêu nhiên nở
Trái Tim Cha – gia nghiệp của linh hồn

Xin được viết những ḍng thơ dâng hiến
Như hương trầm lặng lẽ tỏa không gian
Lời đính ước ngọt ngào đêm thế kỷ
Giữa bon chen về mơ giấc thiên đàng

Xin được viết những ḍng thơ khát vọng
Nối đôi bờ bao đồng lúa vàng tươi
Đă chín trĩu mà thưa người gặt hái
Cho ngày về nồng ấm những tiếng cười

Xin được viết những ḍng thơ khắc khoải
Giữa muôn trùng biển cả nhân gian
Những con sóng biết nói lời sám hối
Để ḷng Cha bớt sầu khổ miên man

Xin viết măi khúc t́nh thơ cháy bỏng
Như hành trang giữa nhịp bước tháng ngày
Mỗi con đường – một bài ca hy vọng
Trên môi nồng – T́nh Cha nở men say…

(Ngày lễ thánh Phanxicô Xaviê, Quan thầy ĐCV Vinh Thanh
3-12-1998
)

 


23. MẦU NHIỆM

Hỏi tràn mặt đất
Bởi đâu những cầm thú, chim muông
Những đối núi, biển xanh, những vực sâu bí hiểm ?

Hỏi vọng trời cao
Những thiên hà muôn triệu năm hiển hiện
Thinh lặng với thời gian ?

Chợt giật ḿnh giữa cơi thế miên man
Uy lực của Bàn Tay Ánh Sáng
Sáu ngày, đất trời lênh láng
Bập bùng ngọn lửa hồng hoang…

Từng nghe thánh Augustin lang thang
Đếm bước mông lung
Trên bờ đại dương chiều tít tắp
Thoảng gặp
Em bé cần mẫn
Với mảnh vỏ ṣ ngồi múc nước trùng khơi
Đong vào lỗ nhỏ

Lời thầm th́
(Sao đong diệu huyền vũ trụ
Vào cái nhíu mày hẹp ḥi ?)

Từ thuở ban sơ
Khởi đầu và tận cùng, Ngôi Lời
Cơi vĩnh hằng hiện hữu…

(Đăng ở báo Người Công giáo Việt Nam, số 12, 30-6-1994)

 


24. HƯƠNG XUÂN

Xôn xao rừng đước ửng mầm
Từng đàn c̣ sà trắng băi
Tâm hồn một thoáng nhẹ tênh
Như thời trẻ thơ vụng dại

Ven đê theo chiều nước ṛng
Bờ sông phơi lườn đất mật
Gió lùa mằn mặn bờ môi
Tiếng chuông bổng trầm chưa dứt

Lặng nghe xuân chín, nắng ̣a
Làng quê vươn ḿnh thay áo
Cơi đất nhiệm mầu nẩy sinh
Xuân ư, hay là hư ảo ?

Lưới buông nhịp điệu ḥ lơ
Cá quẫy theo từng tiếng gơ
Lao xao câu kinh ban chiều
Hương xuân đầy không gian ngỏ…

(Đăng ở Báo Người Công giáo Việt Nam, số 15, 13-4-1996)

 


25. DỰ CẢM THÁNG BẢY

Cứ rơi đi dẫu chẳng phải lá vàng
Mùa thu sẽ về, em biết đấy
Phố dọc ngang, những con đường gập gẫy
Bản hợp xướng gọi mùa viết trên thảm lá xanh…

Em trầm ḿnh trong tiếng thở đêm
Mơn man lửa hồng hoang trầm tích
Thắc thỏm mười hai bến nước
Tháng Bảy về
ch́a tay hứng giọt ngâu

Ta nhẩm hát theo điệp khúc của một bài thánh ca
Thấy ḷng ḿnh không trống rỗng
Ngoài kia
người hành khất vẫn ngủ say trên những thảm lá xanh bất tận
Như vô cảm trước thời gian

Tháng Bảy hoang lạnh, tháng Bảy khói hương
Gọi những linh hồn tha thẩn
Khúc nhă ca rong ruổi miền yên tĩnh
Mong manh thời khắc giao mùa

Tháng Bảy rám nắng, tháng Bảy ướt mưa
Nửa ḿnh biển xanh, nửa ḿnh hoang mạc
Khúc vọng ngày đan bằng khổ đau và hạnh phúc
Tấu lên,
khi chuông hoàng hôn điểm vô hồi

Những thảm lá xanh vẫn hát gọi mặt trời
Dự cảm…
… về một sắc màu vĩnh viễn
Lên ngôi…

(Đăng ở Báo Người Công giáo Việt Nam, số 26, 28-6-1997)

 


26. BIỂN VÀ SA MẠC

Em biển xanh bao la
Suốt một đời dào dạt
Anh mênh mông sa mạc
Khát một chùm mây qua

Ở hai đầu cách xa
Nỗi nhớ em biển động
Ở hai đầu cách xa
Cát vàng anh nóng bỏng

Em cứ là biển sóng
Để mênh mông dạt dào
C̣n anh là sa mạc
Suốt một đời khát khao…

(Hà Nội, 1992)

 


27. KHÔNG ĐỀ
      MÙA THƯƠNG KHÓ

Có những vần thơ bật lên từ trái tim hoang lạnh
Hoang lạnh t́nh trời, hoang lạnh t́nh đời
Có những vần thơ bật lên từ trái tim ám ảnh
Ám ảnh t́nh người, ám ảnh t́nh tôi…

Những vần thơ đi cùng tôi suốt mùa thương khó
Giấu niềm đau sau con chữ lặng thầm
Như cánh chim ră rời mùa băo tố
Bầu trời này tưởng ướt cả ngàn năm

Ai cũng nói rất hay về thánh giá
Nhưng mấy ai sẵn sàng để vác đâu
Con người, muôn thuở vẫn là con người vậy
Mấy vạn năm cát bụi chẳng thay màu

Có những vần thơ bật lên từ trái tim run rẩy
Không hẳn v́ buồn, không hẳn v́ đau
Trong đêm tối ủ một tia hy vọng
Thắp ngọn đèn sáng ấm cho mùa sau

Đời ta biết bao lần lỡ hẹn
Lỡ hẹn với ḿnh, lỡ hẹn với người
Xin một lần chứng giám
Chỉ sợ rằng lỡ hẹn với Chúa thôi…

(Những ngày thương khó, 07-06-2004)

 


28. THIÊN AN, MÔT CHIỀU...


Một chiều tôi đến Thiên An
Lặng nghe mưa rụng miên man bên đời

Về t́m một chiếc lá rơi
Gió đưa cùng với phận người hư không,

Về t́m uống nước Ḍng Sông
Chảy trong Hiện Tại mênh mông tháng ngày

Về t́m lại chút Men Say
Tưởng chừng ră mục theo mây cuối ngàn

Về t́m lại một Cung Đàn
Tưởng chừng lỡ nhịp thời gian vô thường

Về t́m thơm thảo Trầm Hương
Lặng trong hơi-thở-thiên-đường quanh đây

Đồi cao... và gió... và mây
Bàn chân chạm đến đất này... nên duyên

Về t́m học, biết Nhớ-Quên
U minh len lỏi khắp miền chiêm bao

À ơi... mấy cơi trăng sao
Lăng du mấy thuở trúc đào đa đoan...

Một chiều tôi đến Thiên An
Mà nghe,
mà thấy
những trang TIN MỪNG.

 

(Đan Viện Thiên An, Huế, 24/02/2006)

 

 



 
 
Gérard Nguyễn Nam Việt

Liên lạc
Email: vietnguyen09@yahoo.com
Website: http://www.namviet.50webs.com

© 2005 Nguyễn Nam Việt  - All rights reserved