TR̉ CHUYỆN CÙNG BẠN TRẺ

Bài số 4 :

GIÁO LƯ – CÓ CẦN KHÔNG ?

 

Không ai trong các ban trẻ chúng ta dây là không có học qua giáo lư, tệ lắm th́ cũng…tốt nghiệp giáo lư khai tâm, và giáo lư thêm sức chứ?

Vậy th́ giáo lư có cần không?

Đa số các bạn trẻ nói cần học để được rước lễ hoặc để lănh bí tích Thêm Sức mà thôi, ngoài ra chẳng cần học giáo lư làm ǵ cho mất thời giờ của ḿnh. Cũng có bạn trẻ nói chỉ cần đi dự thánh lễ nghe cha giảng là đủ rồi, bởi v́ thời buổi bây giờ học giáo lư cũng chẳng thêm ích lợi ǵ cả, giữ lễ ngày chủ nhật, sáng tối đọc kinh là hơn cả đi học giáo lư. Nhưng có giữ được như thế không?

Tôi biết tại một họ đạo lớn nọ tại Sàig̣n, có rất nhiều lớp giáo lư, từ lớp khai tâm cho đến lớp…già lăo. Từ các em có đủ điều kiện đến nhà thờ để học giáo lư, cho đến các em nghèo hoặc các em bận công việc phụ gia đ́nh, ngày chủ nhật không đến nhà thờ học giáo lư theo giờ nhất định như các bạn khác, th́ đă có đội ngũ các anh chị giáo lư viên đến tận khu xóm vào một ngày trong tuần, để hướng dẫn giáo lư cho các em. Mọi ngướ đều hưởng ứng phương pháp…cực khổ cho giáo lư viên, nhưng có lợi cho các trẻ em này. Vậy, giáo lư cũng cần lắm, cần như em bé cần sữa mẹ vậy.

Giáo lư là cụm từ của thời văn minh bây giờ thường dùng, trước đây đi học giáo lư gọi là học kinh bổn, hoặc đi học lẽ đạo…Học kinh bổn hay học lẽ đạo chỉ là để giữ đạo cho ḿnh, cho gia đ́nh hay nói cách khác, v́ ḿnh là "đạo ḍng", đạo của ông bà ḿnh để lại, nên phải giữ cho đúng nghĩa hai chữ "đạo ḍng".

Bây giờ người ta gọi học giáo lư là để sống đạo, sống đạo tức là làm cho cuộc sống của ḿnh trở thành chứng nhân của giáo lư mà ḿnh đă học, đă biết và đă tin. "Vô tri bất mộ" không biết th́ không mến, và làm sao mà mến được nếu không gặp gỡ, tiếp xúc và quan trọng hơn là nếu không cùng SỐNG.

Hồi nhỏ chúng ta học giáo lư là để rước lễ vỡ ḷng, để nhận bí tích Thêm Sức, cho nên "vốn" giáo lư của chúng ta chỉ đủ để giữ cho ḿnh khỏi lạc đạo, và cố gắng giữ những ǵ ḿnh đă lănh hội được để khỏi mất linh hồn. Sau Công đồng Vaticn II, giáo hội thật sự đi vào đời, mỗi một tín hữu đều trở thành men trong thúng bột của ḿnh, muối cho đời và ánh sáng cho thế gian, là người công giáo có đức tin, và làm cho đức tin ngày càng sống động thêm. Bởi v́, như thánh Giacôbê tông đồ đă nói: "Cũng vậy, đức tin không có việc làm là đức tin chết" (Gc 2,17). Học giáo lư không có nghĩa là học một vài điều căn bản để được rước lễ, cũng chẵng phải học cho thuộc ḷng như ăn cháo quyển sách giáo lư rồi ngẩng mặt lên trời, vênh vênh váo váo đấu lư thần học, căi bừa giáo lư với cha sở, mà quên mất rằng, những điều ghi chép trong sách giáo lư ấy là phần gút lại rất ư là ngắn gọn, đễ giáo dân dễ dàng đọc và học thuộc, c̣n phần giảng giải, nguồn gốc, lịch sử của nó, th́ các vị "thông giáo lư Tân định" ấy làm sao qua mặt ông cha sở của ḿnh được chứ?

Học giáo lư, nói cách cụ thể hơn, chính là học cách xử sự của Chúa Giêsu, học sự khiêm tốn nơi chính Thầy ḿnh, và đem cái đă được học ấy ra đi và "tŕnh bày cho mọi người thấy. Tŕnh bày ở đây, không phải là triễn lăm hay quảng cáo, khi quảng cáo th́ người ta chỉ bày ra những cái đẹp nhất, xịn nhất cho bàn dân thiên hạ coi để nhận được lời khen ngợi của chúng nhân. V́ thế, việc học giáo lư càng quan trọng hơn, quan trọng là v́ mỗi người tín hữu mang trong ḿnh một lệnh truyền của Đức Kitô: "Anh em hăy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo tin mừnng cho mọi loài thụ tạo" (Mc16,15). Đi loan báo tin mừng tức là đi làm chứng nhân cho Chúa Kitô, nhưng làm chứng thế nào được khi chúng ta không có một chút "vốn liếng" giáo lư? Các bạn có thấy những người đi buôn chưa? Buôn nhỏ th́ vốn ít, càng buôn bán lớn th́ càng vốn nhiều. "Vốn" giáo lư của chúng ta như thế nào, nhiều hay ít và có thể trở thành các chuyên viên đi khắp nẻo dường loan báo tin mừng chưa? "Đi khắp nẻo đường" nghe có vẻ to tát quá, đồ sộ quá, e rằng chúng ta làm chưa được. Nhưng ít nữa là đem Tin Mừng mà chúng ta đang lĩnh hội, đang sống, đang mang trên ḿnh, loan báo ngay cho những người chung quanh chúng ta, được quá đi chứ?

Trở lại vấn đề học giáo lư của chúng ta, ngày nay, có rất nhiều bạn trẻ tham gia các nhóm sống đạo, các nhóm chia xẻ Lời Chúa, nhóm loan báo tin mừng, và rất nhiều nhóm khác nữa. Đó là một niềm phấn khởi cho họ đạo, cho giáo hội và cho mỗi cá nhân chúng ta, đó chính là hoa quả của ư thức nhân loại. C̣n sự tŕnh bày của chúng ta là diễn tả lại cuộc sống của Đức Kitô nơi con người của ḿnh, nơi lời nói và việc làm của ḿnh.

Học giáo lư có cần không? Đối với một số người nào đó, họ cảm thấy ḿnh có đầy đủ "giáo lư Tân định", th́ họ tự cho ḿnh không cần đi học thêm nữa, và như thế họ luôn giữ lấy cái đạo của ḿnh, giữ lấy có nghĩa là không đem cho ai cả, cho nên họ không dám đem Lời Chúa đối diện với xă hội. Giữ lấy cũng có nghĩa là đem giáo lư ḿnh đă biết cất vào trong két sắt của họ và khoá lại, nên cuộc sống của họ chưa phải là men trong bột, là muối cho thế gian, là ánh sáng cho đời.

Học giáo lư, cũng có nghĩa là đi ra, từ cách giữ đạo theo kiểu "pháo đài" cố thủ kín đáo theo thời tiền công đồng chung Vatican II, chúng ta tự ḿnh phá vỡ cái pháo đài kiên cố ấy, để vươn cánh tay ra phía trước nắm bắt lấy quả tim của mọi người, và truyền vào đó một nguồn nhiệt huyết tràn đầy t́nh yêu thương, nhân ái của Chúa Kitô. Học giáo lư, không phải là học một lư thuyết nào đó của một triết gia, hay chủ trương nào đó của một giáo chủ, mà là học về phương pháp yêu thương anh em như chính ḿnh, của một con người, con người đây chính là Đức Kitô, Ngài là Thiên Chúa nhưng đă hoàn toàn trút bỏ vinh quang để mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế .(Pl 2,7)

Có những tín hữu công giáo, nhưng cuộc sống của họ chưa chứng minh được họ là người công giáo, bởi v́ họ đem "vốn liếng" giáo lư khai tâm, giáo lư thêm sức cất trong "ngăn đồ cổ" của tâm hồn họ.

Các bạn trẻ công giáo thỏa măn với số vốn "giáo lư Tân định căn bản" của ḿnh th́ có hai loại: một là giữ đạo cách cứng nhắc, máy móc và "pháo đài"; hai là lạnh nhạt với các nghi lễ, thích biện minh về các hành vi tôn giáo "quá trớn" của ḿnh. Hai loại này đều là hậu quả của quá tŕnh học giáo lư để được rước lễ vỡ ḷng, và nhận bí tích Thêm Sức rồi thôi, mà không đào sâu, không thích nghe giảng, cho nên cuộc sống của các bạn trẻ này không biểu lộ được niềm tin sống động để hấp dẫn mọi người, hoặc nói cách khác, họ không thể làm chứng cho niềm tin của họ.

Học giáo lư, ba chữ rất cũ mà cũng rất mới, cũ th́ dành cho những người kiêu ngạo luôn thỏa măn với chính ḿnh. Mới th́ dành cho những người khiêm tốn, họ luôn biết để Thánh Thần hướng dẫn, đào sâu chân lư ẩn tàng trong số vốn giáo lư Tân định căn bản của ḿnh. Họ biết cách học giáo lư trong mọi hoàn cảnh: Học theo các trường lớp của giáo hội, các khóa học giáo lư tại trường lớp của giáo xứ; học theo nhóm chia xẻ Lời Chúa, các nhóm trẻ thiện chí, học trong thánh lễ lúc nghe giảng phúc âm.v.v.. Khi làm việc nơi công trường, họ biết học và ứng dụng lời Chúa, họ "thấy gíao lư" nơi bạn đồng nghiệp, nơi công việc đang làm.v.v…

Như vậy giáo lư rất cần thiết cho chúng ta – các bạn trẻ – bởi v́ chúng ta nhận được lời hứa của Đức Kitô:

"Tôi là ánh sáng thế gian.

Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối,

Nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống"(Ga 8,12).

Giữa một xă hội mà các câu lạc bộ mọc lên như nấm, và mỗi đêm có biết bao nhiêu bạn trẻ quay cuồng trong ấy, và nếu có ai đó "dại dột" mời họ đến nhà thờ học giáo lư, th́ chắc chắn là sẽ bị họ cười và "ban tặng" cho một câu: "đồ ngu" rất là thoải mái.

"Đồ ngu" v́ theo họ, học giáo lư quá khô khan, sao bằng vui chơi, nhảy nhót, rượu chè, dẫn bồ bịch đi nghe nhạc có hay hơn không? Học giáo lư là lỗi thời, là chuyện của… con nít và của các ông bà lăo. Họ không hiểu được câu Chúa nói: "…v́ cửa rộng và đường thênh thang th́ đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. C̣n cửa hẹp và đường chật th́ đưa đến sự sống, nhưng ít người t́m được lối ấy"(Mt 7,13-14). Họ không hiểu cũng đúng thôi, v́ họ có học giáo lư đâu mà hiểu với không hiểu chứ?

.Học giáo lư để biết Chúa.

.Học giáo lư để yêu Chúa.

.Học giáo lư để sống lời Chúa.

.Học giáo lư để trung thành với Chúa.

Và cuối cùng, học giáo lư để trở nên giống Chúa Kitô hơn./.